Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 159: Chương 159: Dày vò chết con hồ ly tinh kia.




Chương 159: Dày vò chết con hồ ly tinh kia. Nhạc Thính Phong nhấc điện thoại trên bàn, “Cút vào đây.” Giang Lai bị dọa sợ run cầm cập, mau chóng tiến vào, vừa mới bước vào thì thấy thi thể chiếc di động đáng thương đang nằm trên mặt đất. Nhạc Thính Phong quay lưng lại với Giang Lai, đứng trước cửa sổ, cà vạt vứt trên đất, nói: “Đi mua cho tôi cái khác.” Giang Lai lạnh hết cả sống lưng, vị tổ tông này lại tức giận rồi. Cậu ta vội vàng đáp : “Dạ, vâng ạ...” “Tôi bảo cậu mua nhà ở Cẩm Tú Viên đã mua được chưa?” Giang Lai gật đầu: “Được rồi.” Nhạc Thính Phong: “Chìa khóa.” “Ngày mai sẽ đưa cho ngài.” Nhạc Thính Phong chậm rãi quay người lại: “Tôi muốn ngay bây giờ.” Giang Lai nhìn đôi mắt lạnh lẽo của Nhạc Thính Phong mà chân mềm nhũn. Giang Lai vội vàng đáp: “Vâng, sẽ đưa ngay...lập tức.” Ra ngoài, Giang Lai mới thở phào một hơi, Boss dạo này cứ như người phụ nữ đến tháng, mỗi lần đến đều dày vò bao nhiêu ngày. Nửa giờ trôi qua, Giang Lai mồ hôi như tắm quay trở lại đưa chìa khóa cho Nhạc Thính Phong. Nhạc Thính Phong cầm chìa khóa nói với Giang Lai: “Gọi người sửa chữa, tôi cần dùng lập tức.” Giang Lai không ngừng gập đầu: “Vâng....Vâng.” Cậu không biết Nhạc Thính Phong muốn làm gì, nhưng.. thôi, cứ làm theo phân phó là được. ------------------------ Hôm nay Yến Thanh Ti không có cảnh quay nào, mấy ngày trước thì quay mấy cảnh liền một lúc khiến cô mệt muốn chết, nhân tiện được nghỉ thì về nhà nghỉ ngơi. Xe vừa dừng, Yến Thanh Ti cho tiểu Từ về trước, tự mình xách hành lí lên nhà. Kết quả là, vừa mới bước ra khỏi thang máy liền nghe thấy tiếng máy khoan đinh tai nhức óc, Yến Thanh Ti nghe thấy âm thanh này mà đầu đau như búa bổ. Yến Thanh Ti lúc đầu cứ tưởng là âm thanh truyền ra từ căn hộ của Cận Tuyết Sơ, nhưng tiến thêm hai bước nữa thì mới phát hiện có cái gì đó không đúng. Yến Thanh Ti vội vàng đi về căn phòng của cô, phát hiện, cửa không khóa lại có tiếng máy khoan truyền ra từ trong đó... Yến Thanh Ti: “Đệch, có trộm à!” Cô vội vàng quẳng hành lí xuống, nhấc chân đá cửa, xông vào. Ầm một tiếng, cửa phòng mở ra, người trong phòng toàn bộ đều dừng lại, nhìn ra phía cửa. Yến thanh Ti đảo mắt khắp căn phòng, trong phòng có sáu bảy người, là công nhân sửa nhà, không phải là trộm. Yến Thanh Ti nghiến răng: “Đây là nhà tôi, ai cho phép các người vào đây, đi ra!” Những người công nhân nghệt mặt nhìn nhau. “Cô à, chúng tôi cũng chỉ làm công kiếm miếng cơm thôi, có người thuê bọn tôi đến sửa phòng.... sửa phòng của anh ta, người ta là chủ nhà, có chìa khóa mà.” Yến Thanh Ti nhướng mày, chị Mạch giúp cô kí hợp đồng thuê nhà thời hạn một năm, bây giờ mới một tháng, cho dù muốn phá hợp đồng thì cũng không thể không nói câu nào được, chuyện này chắc chắn là có vấn đề. Cô lạnh giọng: “Chủ nhà? Ai...bảo anh ta cút ra đây cho tôi.” Ngay lập tức một âm thanh vang lên từ phía sau cô: “Là ông đây.” Yến Thanh Ti hùng hổ xoay người lại, thì thấy gương mặt như đang đòi nợ của Nhạc Thính Phong, mẹ nó lại là người quen!!!! Đám công nhân phía sau nói: “Cô à, đây là chủ nhà, chúng tôi chỉ nhận tiền của anh ta mà làm việc thôi.” Yến Thanh Ti lạnh mặt nhìn Nhạc Thính Phong: “Cút khỏi đây, không tôi báo cảnh sát.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.