Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 1281: Chương 1281: Không có Yến Thanh Ti, tôi cũng sẽ không thích cô




Hắn lại một lần nữa chứng kiến mồm mép của Yến Thanh Ti, quả thực có thể làm người ta tức chết.

Yến Thanh Ti vẫy tay: “Đi, thật là mất hứng, ban ngày ban mặt cũng có thể bị chó cắn.”

Tần phu nhân tức tới mức ngực đau, bệnh tim đều muốn phát tác, thế mà còn bị nói thành chó!

“Mẹ…” Tần Cảnh Chi gọi, anh ta ở một bên nhìn mà thấy mệt.

Tần phu nhân vừa nghĩ lại mình vừa bị lấy ra làm trò cười, chỉ thấy ủy khuất.

“Tần Cảnh Chi, anh xem xem, cái con Yến Thanh Ti kia, cô ta thật là khinh người quá đáng. Mẹ nói cho anh biết, về sau không bao giờđược giao du cùng loại phụ nữ này. Cô ta nói mẹ ánh mắt không tốt, mẹ xem Tô Ngưng Mi ánh mắt mới không tốt, tìm con dâu cái kiểu gì không biết. Loại phụ nữ như vậy mà cũng có thể vào làm dâu nhà họ Nhạc, chẳng có chút gia giáo nào.”

Tằng Khả Nhân nhanh nhảu nói: “Tần đại ca, vừa rồi là em,…”

Cô ta vừa mở miệng đã bị Tần Cảnh Chi ngăn lại: “Cảm ơn Tằng tiểu thư hôm nay giúp mẹ tôi, chân thành cảm ơn cô, vừa rồi đạo diễn nói muốn tìm cô có việc, cô đi qua xem đi.”

Tằng Khả Nhân đầy mặt xấu hổ, “Vâng… vâng, cám ơn Tần đại ca.”

Cô gọi anh là Tần đại ca, đáng tiếc anh ta lại gọi… Tằng tiểu thư.

Tần phu nhân giữ chặt Tần Cảnh Chi nói: “Cảnh Chi, mẹ nói con phải nghe, cái cô Yến Thanh Ti kia thật là xấu xa mà, mẹ chưa bao giờ gặp người nào như cô ta, không coi ai ra gì.”

Mặt Tần Cảnh Chi mang vẻ mỏi mệt: “Mẹ… Rốt cuộc mẹ tới đây làm gì, có phải mẹ muốn cho con mẹ từ giờ ở giới điện ảnh không có bạn bè, mẹ mới vui mừng phải không?”

“Chỉ là một Yến Thanh Ti mà thôi, cho dù cô ta dựa vào nhà họ Nhạc, nhà chúng ta đâu phải tùy tiện có thể bắt nạt, loại phụ nữ như cô ta, mẹ cũng không tin Tô Ngưng Mi có thể chịu đựng được. Con chờ xem, Nhạc Thính Phong sớm muộn cũng ly hôn cô ta… Hào môn làm sao có thể chứa được loại phụ nữ này chứ?”Tần phu nhân đối với Yến Thanh Ti vô cùng khinh thường.

Ở trong ý thức của bà, những cô gái gả vào hào môn đều phải giống như Tằng Khả Nhân, giống Yến Thanh Ti như vậy là ngoại tộc.

Tần Cảnh Chi nhíu mi nói: “Mẹ, mẹ mở miệng là nói loại phụ nữ này, phụ nữ kia, trước kia mẹ chưa bao giờ nói như vậy.Tính tình Yến Thanh Ti không tốt, nhưng còn mẹ, ngay từ đầu mẹ đã nhìn cô ấy với ánh mắt thành kiến, sự tôn trọng tối thiểu giữa người với người mẹ cũng không cho, dựa vào cái gì cô ấy lại phải đối với mẹ tôn kính?”

“Con người Yến Thanh Ti rất bộc trực, mẹ đối tốt với cô ấy thì cô ấy sẽ đối tốt lại gấp bội lần, mẹ không đối tốt với cô ấy thì cô ấy cũng trả lại cho mẹ gấp bội.”

Tần phu nhân bị con trai nói như vậy thì mặt mũi càng khó xem, vừa nãy Yến Thanh Ti đã làm mất thể diện của bà, bây giờ lại bị con trách cứ, bà thấy vô cùng ủy khuất.

“Mẹ làm sao mà không tôn trọng cô ta?Mẹ đã chào hỏi cô ta trước, cô ta mở miệng là nói năng lỗ mãng, mẹ chưa từng gặp người phụ nữ nào cuồng vọng như vậy.Cô ta còn nói ánh mắt mẹ không tốt, nói Khả Nhân là dưa vẹo táo nứt. Cô ta thật sữ nghĩ rằng chính mình bấu víu được nhà họ Nhạc mà… Cảnh Chi,làm sao con có thể thích được cô gái như vậy, cô ta có điểm gì đáng giá để con thích?”

Tần phu nhân là người vô cùng giữ thể diện, vừa rồi Yến Thanh Ti mở miệng là mắng, không lưu chút tình cảm nào, ở trong mắt Tần phu nhân, cô gái này không có một ưu điểm nào.

Tần Cảnh Chi nhíu mày nói: “Con thích Yến Thanh Ti, đây là thích, là thưởng thức, cho dù không có Yến Thanh Ti con cũng sẽ không thích Tằng Khả Nhân. Yến Thanh Ti nói đúng lắm, dưa vẹo táo nứt thì đừng đưa đến trước mặt con. Ánh mắt của con không đến nỗi kém cỏi như vậy. Mẹ xem xong con rồi thì bây giờ về nhà đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.