Nhạc Thính Phong không phải chỉ nói chơi, anh có ý định làm như vậy thật.
Kì thật, từ sâu trong tâm khảm Yến Thanh Ti luôn thiếu cảm giác an toàn, tuy cô vẫn luôn tỏ ra rất kiên cường, bất kể phải đối mặt với chuyện gì cô cũng đều không sợ hãi, nhưng Nhạc Thính Phong cảm thấy cô chỉ dùng vỏ bọc cứng của mình để che đậy những tổn thương ở thế giới bên ngoài, nội tâm cô vẫn chỉ là một cô gái nhỏ bé yêu đuối và nhạy cảm.
Anh hi vọng có thể cố gắng hết sức để mang lại cảm giác an toàn cho Yến Thanh Ti, cho cô sự tín nhiệm, để nói với cô rằng anh vẫn luôn tin cô, sẽ không hoài nghi cô như bao kẻ khác, anh sẽ trao cho cô tất cả những gì mà mình có.
Yến Thanh Ti đưa tay ra vuốt ve gương mặt Nhạc Thính Phong: “Nhiều khi em cảm thấy em cũng thật may mắn.”
Không phải người phụ nữ nào cũng đều có thể gặp được một người như Nhạc Thính Phong.
Cũng không phải người đàn ông nào cũng có thể giống được như anh, có thể tin cô vô điều kiện, trong bất cứ tình huống nào.
Nhạc Thính Phong tóm lấy tay Yến Thanh Ti, hôn lên tay cô: “Anh mới là người may mắn.”
Gặp được một Yến Thanh Ti độc nhất vô nhị.
Tình yêu là thứ mà sau khi bạn gặp được rồi mới có thể cảm nhận được sự trân quý.
Hai người nhìn nhau cười, hai bàn tay nắm chặt lấy nhau, hai chiếc nhẫn ánh lên những tia sáng.
Yến Thanh Ti nhìn chiếc nhẫn trên tay, nói: “Chiếc nhẫn này... cũng rất tốt, rất hợp với phong cách của anh.”
Hôm qua không có nghi lễ, không có tuyên bố long trọng, không có người làm chứng, chỉ có hai người lôi nhau lên xe trao nhẫn cho nhau, không một ai ở đó, đó là hôn lễ chỉ thuộc về hai người.
Nhạc Thính Phong tò mò hỏi: “Phong cách gì của anh?”
Yến Thanh Ti: “Phong cách thổ hào!”
Kim cương đủ to! Đủ giá trị!
Sau khi Yến Thanh Ti khoe hộp nhẫn và giấy kết hôn, đại đa số fan đều comt ở dưới rằng nữ thần của chúng ta được gả cho một thổ hào rồi, chiếc nhẫn đó thật sự rất... đắt đó!
Nhạc Thính Phong rúc đầu vào cổ Yến Thanh Ti, anh cọ cọ mấy cái: “Sau này, em chính là đại gia của anh, anh hết tiền mất rồi.”
Yến Thanh Ti đang định nói, bụng lại kêu ùng ục, Nhạc Thính Phong bế cô lên: “Boss ơi, mời ngài rời giường ăn cơm thôi.”
Anh gọi điện xuống cho lễ tân, lập tức có người mang đồ ăn lên.
Lúc ăn, Yến Thanh Ti có lướt điện thoại, cô thấy trên wechat báo rất nhiều tin nhắn chưa đọc, ngoài Quý Miên và chị Mạch ra, Lãnh Nhiên, Cận Tuyết Sơ, thậm chí cả Tần Cảnh Chi, Tống Thanh Ngạn cũng đều gửi tin nhắn chúc mừng, ngay đến cả Diệp Thiều Quang cũng có “lòng tốt” hỏi han một câu.
Yến Thanh Ti cười, được rồi, vừa tỉnh dậy mà thấy trời đất như thay đổi hết cả.
Trên weibo, Yến Thanh Ti vẫn là người được quan tâm nhất, chỉ có điều, tin ghim ở đầu lại là tin chị Mạch tới tòa án.
Vì hơn 7 giờ sáng nay, chị Mạch chạy tới tòa án, đợi sau khi tòa án mở cửa làm việc, chị là người đầu tiên xông vào, kiện hết một loạt chủ nhân weibo lớn bé.
Toàn án cũng đã thụ lí, hơn nữa trên weibo chính thức còn nói, sẽ nhanh mở phiên tòa.
Lúc chị Mạch tới tòa, rất nhiều báo chí truyền thông đã bắt đầu rục rịch chạy tới cửa tòa án, đợi chị Mạch ra liền lao tới phỏng vấn chị.
Yến Thanh Ti vừa ăn vừa xem clip phỏng vấn chị Mạch.
Cô chưa bao giờ thấy chị Mạch tỏ ra nghiêm túc tới vậy, chị nói: “Nghệ sĩ của chúng tôi, chúng tôi là người rõ nhất. Thanh Ti là người lòng dạ thẳng thắn, từ trước tới giờ chưa bao giờ thích đùa cợt người khác, nói cô ấy đánh người, làm giá chúng tôi có thể bỏ qua, nhưng truyền thông các người làm gì cũng phải có đạo đức, hùa theo mấy lời đồn chưa được xác thực mà dám đăng báo. Còn cả những kẻ tung tin thất thiệt sau lưng kia nữa, các người cứ khăng khăng phải giẫm đạp lên Thanh Ti nhà chúng tôi chứ gì? Cẩn thận ngã chết các người đấy, các người tưởng Thanh Ti của chúng tôi dễ ức hiếp lắm chắc?”