Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 1839: Chương 1839: Mụ già đê tiện này sao có thể ghê tởm đến vậy




Thật ra sau khi Mộ Dung Chí Hoành kết hôn với Mộ Dung phu nhân, tình cảm đối với phu nhân Jones cũng dần dần phai nhạt, sau này có con, liền một lòng một dạ đối xử với Mộ Dung phu nhân.

Nhưng dù sao đây cũng là người mà ông từng mến mộ nhiều năm, không thể nào coi như người xa lạ được.

Vì thế, Mộ Dung Chí Hoành cũng chỉ có thể cùng bà ta nói chút ít chuyện phiếm, nếu bà ta không vui, tìm ông ta tố khổ thì ông cũng sẽ tư vấn một số chuyện phù hợp, ông cảm thấy cứ như thế, ai có cuộc sống của người nấy.

Mộ Dung Chí Hoành chưa từng phản bội Mộ Dung phu nhân, những lúc ông ở cạnh phu nhân Jones cũng chỉ giống bạn bè bình thường, cùng lắm là chỉ vượt qua một chút, ông luôn nhận thức rõ ràng rằng mình là người đã kết hôn, đã có gia đình.

Nhưng ông không nghĩ đến, mình vô tâm lại dẫn đến rước hoạ vào thân, có người mơ tưởng.

Đến bây giờ, ông mới hiểu vì sao Mộ Dung phu nhân lại đột nhiên thay đổi thái độ với mình, vì sao ánh mắt bà nhìn ông lại ngập tràn chán ghét và oán hận.

Phu nhân Jones đã cố tình khiến bà ấy hiểu lầm, khiến bà nghĩ rằng nhiều năm trôi qua nhưng hai người bọn họ vẫn chưa dứt tình cũ, khiến bà nghĩ rằng tình cảm của ông dành cho Jones phu nhân vẫn đậm sâu, khiến bà nghĩ rằng bao nhiêu năm qua bà chỉ là một kẻ ngu ngốc, bị lừa gạt, bị phản bội.

Mộ Dung Chí Hoành suy ngẫm lại đoạn thời gian đã qua, càng nghĩ càng muốn cho mình vài cái tát, nếu ông dụng tâm một chút thì không cần đợi đến bây giờ mới nhìn rõ sắc mặt của người đàn bà đê tiện này.

Lại còn khiến cho người vợ của mình chịu bao nhiêu uỷ khuất như vậy.

Phu nhân Jones thật bối rối, nếu biết thế này, bà ta tuyệt đối không chịu thừa nhận, một khi đã thừa nhận thì tính toán bao lâu nay của bà sẽ đổ xuống sông xuống biển, kiếm củi ba năm thiêu một giờ, bà uỷ khuất khóc nói: “Chí Hoành, anh không thể oan uổng cho em như vậy được, em xúi giục, chia rẽ quan hệ vợ chồng hai người khi nào chứ, chính là lòng dạ Văn San quá hẹp hòi, em không hề nói gì nhưng bà ấy lại hiểu lầm, chẳng lẽ chuyện này cũng trách em được sao?”

Bà thật sự cố ý khiến Mộ Dung phu nhân hiểu lầm mình với Mộ Dung Chí Hoành tình cũ chưa dứt, khiến bà ta nghĩ bọn họ thường xuyên hẹn hò.

Hơn nữa, bà ta còn khiến Mộ Dung phu nhân hiểu lầm là suốt mấy năm nay, cả thân thể và tinh thần của Mộ Dung Chí Hoành đều phản bội mình.

Bà ta thường xuyên tìm cơ hội kích thích Mộ Dung phu nhân, nhưng bà ta luôn rất cẩn thận, không để Mộ Dung phu nhân lưu lại chứng cớ nào.

Nếu không có chứng cớ rõ ràng, mặc kệ bọn họ nói gì, bà ta đều không thừa nhận.

Hơi thở Mộ Dung phu nhân run run, Quý Miên Miên cười to: “A a a, như lời bà nói thì bà với nước khử trùng thật giống nhau, tôi đã gặp không ít người đàn bà đê tiện nhưng người có tuổi như bà, lại còn bị coi thường thì quả thật là khó tìm, bà nói xem bà ngứa ngáy chỗ nào, chỉ cần bà nói cho tôi biết, tôi cam đoan sẽ đem xương cốt toàn thân bà “chăm sóc cẩn thận” một lần.”

Phu nhân Jones nói: “Các người đương nhiên đều đứng về phía bà ta, bên này tôi chỉ có một thân một mình, ngay cả Chí Hoành cũng không tin tưởng tôi, tôi dù có nói thế nào cũng không thể làm rõ được...”

Quý Miên Miên thật sự muốn vả vào miệngphu nhân Jones, mụ già đê tiện này, sao có thể ghê tởm đến vậy!

Đến chết không chừa, nhưng ít nhất, Mộ Dung lão nhân hình như đã thông suốt rồi.

Cô nhìn Mộ Dung phu nhân, bà ta gắt gao cắn chặt răng, hốc mắt đỏ bừng còn vương nước mắt, hai tay nắm chặt thành quyền.

Nghe được những lời như vậy, Quý Miên Miên không hình dung nổi rốt cuộc cảm giác trong lòng bà là thế nào, đại khái là... thật phức tạp chăng?

Mộ Dung Chí Hoành nhìn người vợ của mình, bà ấy vẫn không chịu quay đầy nhìn ông.

Trong lòng ông vô cùng hối hận, nhưng chuyện đến nước này, thời gian còn lại của ông cũng không cho phép ông làm được nhiều chuyện nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.