Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 1918: Chương 1918: Nam thần sủng cô đến tận trời




Mộ Dung Miên trong lòng hơi an tâm, lúc này mới nói: “Lát đi lên, chúng ta nghỉ ngơi một chút, rồi xuống ăn cơm tối sau, hay là cho người mang lên đây?”

Quý Miên Miên vốn là muốn xuống lầu ăn, thế nhưng cô cảm thấy thân thể có chút mệt mỏi, nói: “Cho người mang lên đi, không muốn vận động chút nào, hôm nay có phần lười.”

Mộ Dung Miên gật đầu liên tục, đúng, lười là được rồi, như vậy rất tốt.

Anh đè xuống nội tâm đang vô cùng kích động, nói: “Được, vậy ăn tại phòng, em muốn ăn gì?”

Anh vuốt khuôn mặt Quý Miên Miên, nhìn ánh mắt của cô, lóe ra ánh sáng không giống bình thường.

Quý Miên Miên cảm thấy có chút lạ, trên đường anh nhìn mình có chút không đúng, “Tùy tiện ăn một ít là được rồi, ngược lại anh.... anh làm sao vậy, em cứ có cảm giác anh nhìn em rất lạ đó?”

Nếu đây không phải là ông xã của mình, đổi lại là người khác tùy tiện nhìn mình cô như vậy, Quý Miên Miên đều cảm thấy, cái người này khẳng định lòng có ý xấu đối với mình, nói không chừng, cô liền đạp một cước, đá cho anh bay rồi.

Dám nhìn cô như vậy, muốn bị đánh hả.

Mộ Dung Miên lắc đầu, vẻ mặt tươi cười: “Không có việc gì, anh chỉ là lo lắng cho em.”

Đúng lúc thang máy đến, Quý Miên Miên không hỏi nhiều nữa.

Hành lý của bọn họ, nhân viên phục vụ đã đưa đến phòng.

Mộ Dung Miên đặt một phòng dành cho tổng thống, trong phòng đầy đủ hết các loại thiết bị, anh rất vui mừng, may nhờ bản thân không có vì bớt việc mà tùy tiện chọn một cái khách sạn, bằng không chẳng phải đã khiến bà xã ủy khuất.

Vừa vào cửa, anh liền tranh thủ thời gian cho Quý Miên Miên ngồi xuống trước, sau đó rót cho cô một cốc nước ấm.

“Em uống trước một cốc nước ấm, nghỉ ngơi một chút.”

Quý Miên Miên vừa nhận lấy, Mộ Dung Miên liền ngồi xuống, đưa tay cởi giày cho cô, đổi cho cô một đôi dép lê: “Ngồi máy bay lâu như vậy, chân khẳng định sưng vù rồi, đau chân không? Có muốn anh xoa bóp cho em không?”

Quý Miên Miên ôm cốc nước, vẻ mặt cười ngọt ngào, chồng cô đúng là chăm sóc nhất đó.

Cô nhớ tới bây giờ trên mạng có bức ảnh fan hâm mộ nữ đang ôm Mộ Dung Miên gào khóc thảm thiết, khiến trong lòng cô có chút chua khó hiểu, nam thần của họ mang dép lê cho cô, rót nước cho cô, đem cô sủng đến tận trời.

Tưởng tượng như vậy, Quý Miên Miên rất có cảm giác mình là người thắng cuộc.

Cô thò tay kéo anh, “Em không sao, rất khỏe mà, anh cho em là kiểu người yếu ớt sao? Anh mau đứng lên, em mệt rồi, anh cũng không tốt hơn so với em, đừng bận rộn, tới đây ngồi đi.”

Mộ Dung Miên ngồi ở bên cạnh cô, nhìn cô cười ngây ngô.

Quý Miên Miên sửng sốt nghĩ anh có phải là bị người nào thay tim hay không.

Ông xã yêu nghiệt giảo hoạt của cô, có lúc nào từng ngốc như thế này?

Buổi tối, lúc tắm rửa, Mộ Dung Miên vào cùng cô, Quý Miên Miên cho là anh muốn cùng cô tắm uyên ương, cùng cô kịch liệt trong nước một phen, thật không nghĩ đến, anh chỉ hôn nhẹ, chạm một chút tiện nghi, khiến cho Quý Miên Miên có chút giật mình.

Lúc nằm trên giường, anh cũng không có làm gì khác.

Quý Miên Miên trong đầu có chút buồn bực, có điều nhìn ánh mắt nhẹ nhàng của Mộ Dung Miên, cô có chút đau lòng, anh nhất định là ở trên máy bay tối qua không có nghỉ ngơi tốt, nên bây giờ mệt mỏi.

Anh so với mình vất vả hơn nhiều, hầu như tất cả đều là anh làm, cô việc gì cũng không phải lo.

Quý Miên Miên vuốt ve gương mặt của Mộ Dung Miên: “Nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai ngủ đủ rồi chúng ta sẽ về nhà.”

Mộ Dung Miên ôm cô, trong miệng nói vài câu thay đổi chủ đề.

Anh một mực đè nén kích động hưng phấn trong lòng, anh muốn hy vọng trong lòng của mình sẽ thành sự thật, anh chờ mong, hết sức khát vọng việc kia có thể đã tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.