Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 1252: Chương 1252: Người tôi thích giờ đã là vợ của người khác




Trong lòng anh ta thực ra rất vui vẻ, vì thế hôm nay, tới lúc nghỉ giải lao, Tần Cảnh Chi nói với Yến Thanh Ti: “Hôm qua cô đối xử với Tằng Khả Nhân như thế thì nên cẩn thận chút, nhà bọn họ không dễ chọc vào đâu.”

Yến Thanh Ti vẻ mặt đầy coi thường: “Nhà bọn họ không dễ chọc, nhà chúng tôi thì dễ chọc chắc?”

Tần Cản Chi sửng sốt một chút sau đó cười rộ lên: “Suýt chút nữa thì tôi quên, cô giờ đã là… dâu của Nhạc gia rồi.”

Sau Nhạc gia còn có Tô gia, Yến Thanh Ti đúng là chẳng cần sợ bất kỳ ai cả.

Yến Thanh Ti cười cười không nói.

Một lúc sau, cô lại tiếp: “Chú à, không phải cháu nói bậy, nhưng cháu vẫn luôn tin tưởng ánh mắt của mình. Nếu chú thực sự cưới loại đàn bà này về, sau này gia đình nhất định sẽ không yên ổn đâu.”

Tần Cảnh Chi nửa thật nửa giả đáp: “Ánh mắt của tôi tốt lắm… đáng tiếc, người tôi thích giờ đã là vợ người khác mất rồi.”

“Chú à, đừng có đùa cháu thế chứ, giờ cháu đã là gái đã có chồng rồi.”

Tần Cảnh Chi lắc đầu cười nói: “Thế nên đó mới là chuyện tàn nhẫn nhất.”

Sau khi nghỉ ngơi, hai người lại tiếp tục quay phim.

Lúc này ở bệnh viện thành phố, người của Tằng gia đã tới.

Tằng Khả Nhân nằm trên giường bệnh, đã được tiêm thuốc an thần và ngủ say, sơn trên người cô ta đã gần như được tẩy sạch, chỉ còn lại một phần rát nhỏ phải tẩy nhiều lần mới hết. Đầu cô ta trọc lóc, một cọng tóc cũng không còn, mất hết vẻ thanh thuần, xinh đẹp trước đây.

Sau khi Tằng Khả Nhân được đưa tới bệnh viện, cứ tỉnh là lại khóc lóc kêu gào, bác sĩ nói cô ta bị kích thích quá độ, không chừng trong lòng sẽ có một bóng ma rất lớn.

Bà Tằng khóc đến sưng cả mắt, chửi rủa Yến Thanh Ti không biết bao nhiêu lần.

Ông Tằng giận dữ nói: “Hạ gia, cả Yến Thanh Ti nữa, thật khinh người quá đáng, phải dạy cho cô ta một bài học mới được.”

Tằng Niệm Nhân nói: “Ba mẹ yên tâm, con nhất định sẽ giúp Khả Nhân hả giận.”

Ông Tằng nhìn hắn một cái: “Con cũng kiềm chế chút đi, đừng có quá phận, dù sao… Hạ An Lan cũng yêu chiều cô ta bằng trời.”

Tằng Niệm Nhân cười đáp: “Con biết, sẽ không khiến nhà mình gặp phiền toái, nói không chừng con còn có thể giúp nhà chúng ta tiến thêm một bước.”

Bà Tằng oán hận nói: “Hừ, Hạ An Lan ngồi trên vị trí đó cũng đủ lâu rồi. Niệm Nhân, con không cần lưu tình gì hết, Khả Nhân bị làm nhục như thế, nếu bị lan truyền ra ngoài thì sao còn có thể lập gia đình, nhà chúng ta còn mặt mũi nữa sao?”

“Con biết mà mẹ, mọi người cứ yên tâm, có con ở đây, tất nhiên sẽ không làm cho Khả Nhân chịu ủy khuất. Con đàn bà kia… cũng chỉ là ỷ vào việc mình có Hạ gia làm chỗ dựa… Kỳ thực, là cái loại ngực to không não.” Tằng Niệm Nhân nói đầy châm chọc, hắn cũng không đánh giá cao Yến Thanh Ti.

Ông Tằng dặn dò: “Con cũng đừng coi thường cô ta. Hạ Như Sương trước đây phong quang bao nhiêu, thế mà sau khi Yến Thanh Ti trở về thì không bao lâu sau đã chết… Nguyên nhân chuyện này rất sâu xa, tài sản của Hạ gia đã chuyển hết lên người Yến Thanh Ti, nếu cô ta không có tài cán gì thì sao trong khoảng thời gian ngắn như thế đã nhận được sự yêu thương của tất cả những người trong gia đình họ Hạ chứ?”

Ánh mắt Tằng Niệm Nhân nheo lại: “Vâng, nếu nói như vậy thì cần chuẩn bị tốt một chút.”



Không có Tằng Khả Nhân ở đây, tâm tình của Yến Thanh Ti rất tốt, diễn rất thuận lợi, tối về cùng Nhạc Thính Phong nấu cháo điện thoại, nghe Nhạc phu nhân kể lể than khóc về việc bác làm những chuyện gì quá đáng, ngày qua ngày xem như rất thảnh thơi.

Đến khi Tằng Khả Nhân quay lại, người gầy rộc, đầu đội tóc giả, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt u ám, không nói năng gì, vừa nhìn Yến Thanh Ti thì cả người đã run rẩy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.