Chương 191: Nhạc Thính Phong, tới đây hầu hạ tôi thay đồ đi!
Nhạc Thính Phong có thể dung túng Yến Thanh Ti hết lần này tới lần khác, ngủ chung giường với cô bao nhiêu ngày rồi, anh cũng chưa từng cưỡng ép cô lần nào, đây là chuyện chưa từng có trong cuộc đời Nhạc Thính Phong.
Anh phá lệ cho Yến Thanh Ti quá nhiều lần, cái anh đợi chỉ là cô tự nguyện nằm xuống.
Nhưng giờ, Nhạc Thính Phong không muốn đợi thêm nữa.
Cận Tuyết Sơ, Hạ Lan Phương Niên...... trước sau đều có địch, nếu không nắm chắc được Yến Thanh Ti, sau này sẽ càng khó khăn hơn.
Nhạc Thính Phong đã bắt đầu cảm thấy nguy hiểm cận kề rồi.
Anh hiểu hơn ai hết Yến Thanh Ti là người giỏi quyến rũ người khác như thế nào, tuy mọi người đều nói lấy vợ nhất định phải lấy vợ hiền, nhưng người có thể quyến rũ được lòng dạ đàn ông chẳng phải lại là những yêu tinh như Yến Thanh Ti sao.
Hạ Lan Phương Niên nặng tình với Yến Thanh Ti như vậy, mặc kệ gia đình phản đối, cậu ta cũng có thể bỏ cả “giang sơn vĩ đại” ở nước M, chạy về đây chỉ vì muốn tìm cô, cậu ta phải đánh đổi quá nhiều.
Cận Tuyết Sơ, một người đã debut được mười năm, từ một thiên vương trong làng âm nhạc chưa từng có scandal, lại chủ động gây tai tiếng với Yến Thanh Ti, người này cũng quá là đặc biệt rồi!
Nhạc Thính Phong cảm thấy không còn thời gian cho anh nhởn nhơ nữa rồi, may mà anh xuống tay đủ nhanh, nếu không con hồ ly tinh Yến Thanh Ti này sớm muộn cũng sẽ bị tên đàn ông khác bắt đi mất.
Yến Thanh Ti hiểu ý của Nhạc Thính Phong, anh ta đã dùng hết sự nhẫn nại của mình rồi.
Chị Mạch đã từng nói với Thanh Ti, chỉ treo đó không ăn, sớm muộn cũng có ngày xảy ra chuyện.
Yến Thanh Ti cũng hiểu, căn bản không còn “treo” lâu được nữa.
Cô cầm chiếc lược trên bàn lên, từ từ chải tóc, nói: “Dù sao cũng đã lâu như vậy rồi, cần gì phải gấp gáp nhất thời chứ, Nhạc thái tử đừng tỏ ra không có chút tự tin nào vào bản thân mình như vậy?”
“Không phải tôi không tự tin, mà tôi không có niềm tin với em.”
Giờ Nhạc Thính Phong không phục tùng Yến Thanh Ti nữa, anh hiểu hơn ai hết lòng dạ người phụ nữ này độc ác đến thế nào, lạnh lẽo ra sao, chỉ cần quay đi là đã có thể quên bạn ở nơi phương trời xa xôi luôn rồi, muốn kéo lại còn khó hơn lên trời.
Yến Thanh Ti nhếch mày: “Không có niềm tin với tôi? Thật không ngờ, trong lòng anh tôi lại giỏi đến vậy đấy.”
Nhạc Thính Phong vuốt một sợt tóc của Yến Thanh Ti: “Yến Thanh Ti, giờ em không để tôi ăn em, nếu để tôi nhịn quá lâu, sau này em sẽ phải hối hận.”
Yến Thanh Ti cười nhạt, kêu lên: “Giang Lai, Boss của cậu hỏi cậu, cậu theo anh ấy có thấy hối hận không kìa?”
Giang Lai ở ngoài cửa, bất thình lình bị điểm tên, theo phản xạ đáp: “Tôi.........không.........không hối hận mà!”
Nhạc Thính Phong đen mặt, Yến Thanh Ti quay lại: “Tôi phải thay đồ để quay cảnh sau, anh ra ngoài hay muốn nhìn tôi thay đây.”
Nhạc Thính Phong tiến tới, áp Yến Thanh Ti lên bàn trang điểm: “Đương nhìn là nhìn em thay rồi, tôi còn có thể giúp em thay đồ luôn nữa cơ.”
Anh còn tưởng Yến Thanh Ti sẽ chửi anh một trận, nhưng không ngờ cô lại nói: “Được, vậy tới đây hầu tôi thay đồ đi.”
Chị Mạch cùng Giang Lai đứng ngoài cửa, nhìn nhau, cao thủ so chiêu, họ chỉ là loăng quăng, chỉ là giờ, nên đi hay ở lại đây?
Chị Mạch liếc thấy Yến Thanh Ti thật quá to gan, thấy anh ta nói sẽ thay đồ cho cô, quăng luôn quần áo cho anh thật.
Dù cho là một người phụ nữ, chị Mạch cũng thật sự cảm thấy không thể chịu nổi.
“Thanh Ti, chị khép cửa lại trước, em mau lên, đạo diễn đang giục đấy.”
Nói rồi, chị Mạch vội vàng đóng cửa lại.
Bên ngoài, Giang Lai cười gượng với chị Mạch: “Vất vả cho chị rồi.”
Chị Mạch: “Cậu cũng vất vả rồi.”
.........
Bộ quần áo này của Yến Thanh Ti thay đúng mười lăm phút đồng hồ, lúc ra, hai má cô đỏ ửng, đôi môi sưng vù, vết thương bị cắn ở môi dưới rất nhức mắt, người sáng suốt nhìn cái là có thể biết được chuyện gì vừa xảy ra, chắc chắn hai người lại vừa làm chuyện xằng bậy đó rồi.