Chương 104: Ta phải đánh chết con nha đầu này!
Tiểu Từ tức đến đỏ cả mắt, định mở miệng cãi lại thì bị Yến Thanh Ti ngăn lại.
Hứa Thiến Hi “hừ” một tiếng: “Người như thế có tư cách gì để khiến chị tức giận chứ.”
Nhân viên công tác thông báo bắt đầu quay, Yến Thanh Ti đứng dậy, quay người va vào Từ Xuyến Hy, cười một cách thản nhiên rồi lướt qua cô ta.
Gương mặt Hứa Thiến Hi lập tức trở nên vặn vẹo.
Tiểu Từ thấy Yến Thanh Ti vừa đi vừa phủi tay, tò mò hỏi: “Chị Thanh Ti, chị đang làm gì vậy?”
“Chiều hôm nay sẽ quay cảnh đánh nhau.”
“Hả?”
Tiểu Từ vò đầu, cảnh đánh nhau? Sao cậu không biết nhỉ?
Đến lúc quay phim Tiểu Từ mới hiểu, Yến Thanh Ti nói cảnh đánh nhau là có ý gì --- “đánh chết con nha đầu này“.
Phân cảnh chiều nay là nhân vật Chiêu quí phi vẫn đang được sủng ái mà vài nữ chính Hứa Thiến Hi đang diễn chỉ là một tiểu tài nhân mới vào cung chưa được bao lâu, ngẫu nhiên được hoàng thượng sủng ái, bị Chiêu quí Phi biết được, sau đó kiếm chuyện trách phạt.
Yến Thanh Ti vung một cái tát vào mặt Hứa Thiến Hi, cả vú lấp miệng em mắng xối xả: “Ngươi là cái thá gì, cũng dám già mồm với bản cung.”
Đều biết rõ chỉ quay cảnh đấu võ miệng này là giả thôi, thế nhưng cái bạt tai của Yến Thanh Ti vừa giáng xuống lại là thật.
Yến Thanh Ti rất dứt khoát đẹp đẽ, ánh mắt cay độc, nụ cười lạnh lùng chân mày khẽ nhướng lên, diễn y như thật, đạo diễn ngồi trước máy quay cũng phải hô to một tiếng hay.
Đạo diễn cảm thấy tốt, nhưng có người lại không - Hứa Thiến Hi bị đánh đến sợ ngây cả người, mãi mới hoàn hồn, ôm lấy mặt mở miệng mắng: “Yến Thanh Ti, mẹ mày, mày dám đánh tao?”
Yến Thanh Ti nhíu mày, thản nhiên nói: “Xin lỗi, lần đầu quay phim, chưa khống chế được cảm xúc.”
Đạo diễn thấy thế, lập tức tức giận, Yến Thanh Ti ngay từ đầu diễn rất tốt, Hứa Thiến Hi lại không phối hợp diễn tiếp, ông ném tai nghe ra, đứng dậy quát: “Hứa Thiến Hi, cô làm cái gì đấy, không muốn quay thì cút.”
Hứa Thiến Hi uất ức tới đỏ cả mắt, cô ta nói: “Đạo diễn cô ta đánh tôi?”
Đạo diễn Phùng tức tới mũi cũng vẹo cả đi: “Cô ấy đánh cô là điều đương nhiên, tôi chưa từng gặp qua diễn viên nào không chuyên nghiệp như cô, kĩ năng diễn xuất kém thì thôi đi, chút đạo đức nghề nghiệp cũng không có, tôi thật sự hối hận đã kí hợp đồng với cô.”
Hứa Thiến Hi tức phát run: “Cô ta đánh thật ...”
Hứa Thiến Hi chưa nói xong, đạo diễn lại chỉ cô ta mắng: “ Cút, lập tức cút...”
Ai cũng biết tính khí đạo diễn Phùng trên phim trường vô cùng tệ, nhưng cho dù là tệ đến mức nào cũng chưa từng nói muốn người nào phải cút đi, xem ra là lần này bị chọc tức không nhẹ.
Người quản lí của Hứa Thiến Hi mau chóng chạy đến, xin lỗi đạo diễn, lại dỗ dành Hứa Thiến Hi.
Nửa tiếng sau, lại tiếp tục quay.
Nửa bên mặt của Hứa Thiến Hi có hơi sưng đỏ, phải trát rất nhiều phấn, mới miễn cưỡng không nhìn ra, cô ta nhìn chòng chọc vào Yến Thanh Ti, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tao sẽ không bỏ qua cho mày đâu.”
Yến Thanh Ti nhún nhún vai: “Yên tâm, tôi sẽ càng cố gắng -- Đánh cô.”
Sau khi nghe tiếng hô “Bắt đầu”, Yến Thanh Ti lại dùng hết sức giáng một cái bạt tai thật mạnh.
Lần này Hứa Thiến Hi nhẫn nhịn không nổi nóng, nhưng vẫn bị hô “Cut“.
Đạo diễn nói: “Cô phải uất ức, phải nhẫn nhịn, phải thương tâm, chứ không phải căm hận cô hiểu không? Lại một lần nữa.”
Hứa Thiến Hi tức giận đến muốn ngất, cô ta biết Yến Thanh Ti đang đáp trả, nếu cứ tiếp tục quay, cô ta lại tiếp tục đánh, nhưng ngoài việc nhẫn nhịn ra cô không còn con đường nào khác.
Hứa Thiến Hi hít sau một hơi, cảnh tát này phải quay đến sáu lần mới xong.
Yến Thanh Ti nhếch nhếch khóe miệng: “Sao nào? Thoải mái không?”