Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 1367: Chương 1367: Các người muốn ép chết ông cụ sao




Hai ba con họ Mạnh vểnh tai lên nghe đối thoại giữa hai người bọn họ, nghe được bác gái nói rằng Hạ lão gia là ba vợ của Du Dực, liền lập tức hiểu rằng đây là con rể của ông cụ.

Bọn họ thật sự không rõ Du Dực hay Du Vân gì gì đó là ai, nhưng là con rể nhà họ Hạ thì có thể thua kém sao?

Hơn nữa, cậu con rể này nhất định có khả năng nói được vài lời, ba con họ Mạnh liền trộm trao đổi ánh mắt với nhau.

Bọn họ cũng biết rằng, nhất định phải thương thảo tốt với Du Dực trước khi anh vào cửa, xin anh hỗ trợ nói vài lời với Hạ lão gia. Bọn họ là người một nhà, lời của anh ta nhất định có thể dùng được.

Ông nội của Mạnh Văn Triết nháy mắt với con trai để hắn ta mở miệng, dù sao thì tuổi tác bọn họ cũng không hơn kém nhau mấy nên cũng tiện nói chuyện.

Ba của Mạnh Văn Triết chịu đựng đau đớn, vội hô lên: “Người anh em này, chờ một chút... Cậu chờ một chút đã...”

Du Dực ghé mắt nhìn sang, không nói gì, ánh mắt anh lạnh lùng như đang nhìn rác rưởi vậy.

Ba của Mạnh Văn Triết bị Du Dực nhìn với ánh mắt kia thì run rẩy: “Không không, là Du... Du tiên sinh, xin anh chờ một chút, anh đừng nghe bọn họ nói lung tung. Chuyện hôm nay... Tôi là đương sự, để tôi kể lại rõ ràng cho cậu...”

Bác gái liền mất hứng: “Hừ, cái gì mà bảo tôi nói lung tung, anh có dám thề với trời là trong những câu tôi vừa nói có một câu, mội chữ nào là giả không? Anh không dám, nhưng tôi dám.”

Bà kéo kéo Du Dực nói: “Tiểu Du, để bác nói cháu nghe, hắn ta chính là người bảo mọi người phá hoại đó. Hắn ta dẫn theo một đám người xông vào nhà cháu, cả đám bọn họ đều cầm gậy gộc trong tay. Ôi, lúc bác nhìn cảnh ấy liền sợ đến mức hai chân muốn nhũn ra luôn. Cháu nói xem, một nhà già trẻ nhà cháu, ai có thể chịu được một gậy như thế chứ. cũng may là ba vợ của cháu biết bọn họ, bằng không, có lẽ nhà cháu đã không đợi được cháu quay về rồi...”

Du Dực gật đầu: “Vâng, cháu biết rồi, cháu biết nên xử lý chuyện này thế nào rồi.”

Ba của Mạnh Văn Triết tức giận mắng: “Bà già kia, bà câm miệng đi được không hả?”

“Vì sao tôi phải im miệng, chuyện mà nhà các người làm chẳng nhẽ không đúng như những gì tôi nói chắc?” Nếu như trước đây, bà Dương hẳn là có thể sợ Mạnh gia vài phần, nhưng giờ bà đã biết, ông cụ họ Hạ kia mới là người lợi hại. Mạnh gia có kiêu ngạo đến đâu thì trước mặt người ta còn không phải ngoan ngoãn như cháu hay sao?

Nhà bà cùng với ông cụ Hạ quan hệ không tồi, đương nhiên là không cần sợ Mạnh gia rồi.

Ông nội của Mạnh Văn Triết trong lòng âm thầm chửi thằng con mình một trận, thằng nhóc này, cứ vào thời khắc mấu chốt là lại trở nên vô dụng mà.

Ông ta nói: “Du tiên sinh, cậu hãy nghe tôi nói, chuyện này chỉ là hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm mà thôi. Tất cả là do thằng cháu đích tôn của tôi, ngày thường nó vô cùng yếu ớt, hôm nay ra khỏi nhà trở về lại khóc lóc không thôi, khóc đến mức khản cả tiếng. Chúng tôi đều nghĩ thằng bé bị trọng thương, tôi tin rằng anh cũng là người làm ba mẹ nên cũng sẽ thông cảm cho việc chúng tôi quan tâm, thương yêu thằng bé quá bị loạn, cho nên... Không hỏi rõ ràng đã xông đến đây. Hiện giờ chúng tôi cũng biết rằng mình đuối lý. Hạ lão gia có lẽ cũng không tha thứ cho chúng tôi. Du tiên sinh, cậu xem xem... Có thể nhìn vào...”

Du Dực lạnh giọng cắt ngang lời nói bậy bạ của ông ta. Ông già này thật sự nghĩ rằng anh sẽ bị mấy lời bát nháo này của ông ta lừa gạt sao, cái chó má gì mà quan tâm quá sẽ loạn, làm ba mẹ thì sẽ thế sao, chẳng lẽ ông ta nghĩ rằng vì một câu này mà anh sẽ giúp nhà ông ta sao? Ha ha, bọn họ nghĩ là vì anh vừa mới về nên muốn lừa anh sao?

Du Dực xoay người, nhìn ông ta đầy xem thường và cắt lời: “Chuyện này tôi đều biết rồi, nếu các người muốn cầu xin tha thứ hoặc là muốn nhờ tôi nói vài lời hay ho trước mặt ba vợ tôi thì tốt nhất là đừng nói nữa, vô ích thôi.”

“Cả nhà chúng tôi từ lớn đến bé đều biết tôi là người vô cùng bao che khuyến điểm, mặc kệ cháu tôi và con trái nhà các người vì các gì mà đánh nhau, nhưng hiện giờ tôi đã chấy là các người muốn bức tử ông cụ nhà chúng tôi đó...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.