Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 1368: Chương 1368: Con chờ lời này của người đó




Du Dực nói xong, âm thanh đột nhiên phóng đại lên: “Các người không coi nhà chúng tôi ra gì đúng không?”

Ông nội của Mạnh Văn Triết nhất thời lo lắng, không lẽ bọn họ lại gặp phải một kẻ hay sinh sự đó chứ: “Không phải... Không phải... Chàng trai trẻ tuổi, xin hãy nghe tôi nói...”

Du Dực lớn tiếng quát: “Im miệng, đừng có cố gắng kéo quan hệ với tôi, may cho ông giờ là giữa trưa, ở nhà chỉ có ba vợ của tôi, còn nếu là tôi ở đây, thì các người liệu còn có thể không mất sợi lông nào mà quỳ ở đây không, có khi đã sớm bị đưa vào bệnh viện cấp cứu rồi ấy chứ.”

Lửa giận trong lòng Du Dực vô cùng lớn, anh mới ra khỏi nhà có mấy tiếng mà đã xảy ra chuyện lớn như vậy. Nếu như không phải ba vợ của anh biết gia đình họ Mạnh này thì không biết chuyện sẽ nguy hiểm đến mức nào.

Nhất là khi vợ anh còn đang mang bầu thế kia nữa chứ.

Ông nội của Mạnh Văn Triết vẫn chưa từ bỏ ý định, hai chân phải quỳ của ông ta đã gần như không còn cảm giác, toàn thân lạnh như băng, đã muốn không chống đỡ nổi, tuổi tác của ông ta đã lớn như vậy mà vẫn cố quỳ xuống, thật sự là có thể xảy ra vấn đề.

“Du tiên sinh, cậu hãy nghe tôi nói, chuyện này... Nếu gây lớn lên nữa thì với cả hai chúng ta cũng không phải là chuyện tốt đúng không...”

“À, thì ra Mạnh gia các người nghĩ rằng mình có thể gây sóng gió như thế. Ba vợ của tôi đã nói rồi, không tha thứ cho các người, vậy mà các người nghĩ là chỉ cần tùy tiện là có thể dàn xếp được chuyện này sao?”

Du Dực còn lo lắng cho một nhà già trẻ nhà anh nên không tiếp tục nói lời vô nghĩa với bọn họ nữa, xoay người bước vào sân.

Vào đến phòng khách, anh chợt nghe thấy tiếng cười của ông cụ, lúc ấy tâm trạng của Du Dực mới xem như là hoàn toàn thả lỏng.

Anh tới trước mặt bọn họ rồi gọi: “Ba, mẹ... Con đã về rồi.”

Nhiếp Thu Sính hỏi anh: “Anh có thấy đám người quỳ ngoài cửa không?”

Anh đến bên cạnh cô, ngồi xuống, cẩn thận xem xét một vòng, xác định cô bình an vô sự rồi mới mở miệng: “Anh có thấy, vừa rồi bác Dương còn đuổi theo anh, kể lại toàn bộ sự kiện phát sinh trong buổi sang. Mọi người nghĩ thế nào mà lại không ai gọi điện cho anh vậy? Mấy chuyện như thế này, may mà ba biết nhà họ Mạnh kia. Vậy nếu ba không biết họ thì không phải là đã xảy ra chuyện lớn rồi sao?”

Hạ lão gia nói: “Con đừng trách Tiểu Ái, là ta cảm thấy mình có thể tự giải quyết được nên mới không tìm con, mấy chuyện kiểu như thế này không cần thiết phải quấy rầy công việc của con.”

Du Dực nói: “Lần sau ba ngàn vạn lần đừng làm như vậy, chúng ta là người một nhà, bất kể là ai cũng không được gặp chuyện không may. Về sau nếu lỡ gặp chuyện không may, mặc kệ anh đang ở đâu, mọi người cũng phải nhanh chóng nhắn tin hoặc gọi điện thoại cho anh, nhớ chưa. Đúng rồi, Thính Phong, vì cớ gì mà cháu đánh nhau với thằng bé nhà họ Mạmh kia vậy?

Nhiếp Thu Sính nói cho anh biết sự tình: “Sáng nay bọn trẻ trong tiểu khu chơi ném tuyết, Mạnh Văn Triết chạy đến trước mặt Thanh Ti ném con bé, ném thẳng 2 quả cầu tuyết vào mặt con bé, Thính Phong thấy vậy mới đánh nó...”

Nàng vừa nói, trong nháy mắt, gương mặt Du Dực bỗng trở nên vô cùng lạnh lùng, anh còn tưởng là ân oán của mấy đứa con trai choai choai, trăm triệu lần không ngờ tới lại là tiểu súc sinh Mạnh gia kia dám động tới Thanh Ti nhà anh.

Ôi, tức chết anh mất thôi, Thanh Ti là bảo bối của gia đình anh, cả nhà bọn họ đều không nỡ động đến con bé, vậy mà tiểu tử họ Mạnh kia lại dám làm vậy, quả thật là ăn gan hùm mật báo mà.

Du Dực từ từ đứng lên, hỏi: “Ba, đám người họ Mạnh kia, người định xử lý bọn họ thế nào?”

Ông cụ thở dài: “Haizzz, tuổi ba cũng lớn rồi, việc này ba không quản, giao cho con xử lý thôi.”

Hồi sáng Du Dực không có nhà nên ông mới ra mặt. Hiện giờ con rể đã về rồi, ông sẽ không ra mặt nữa, chuyện còn lại thế nào cứ giao cho mấy người trẻ tuổi như nó đi.

Ông tin rằng Du Dực sẽ giải quyết chuyện này vô cùng tốt.

Du Dực nhếch môi: “Con đang chờ lời này của người đó.”

Dứt lời, anh xoay người đi ra ngoài.

Dám động vào con gái yêu quý của anh, chuyện này không dễ bỏ qua thế đâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.