Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 1783: Chương 1783: Cậu alf ánh sáng, cậu là nguồn điện, cậu là kỳ tích




Lộ Tu Triệt xoa xoa mũi: “Tôi... khà, việc này của tôi có thể để chị có động lực, thi đỗ vào một trường cấp ba tốt, vậy tôi... cũng rất vui.”

Trong lòng cậu thở dài, haizzz, bỏ đi!

Có thể làm tấm gương mẫu, làm đèn chỉ đường cho người ta, cũng không phải là chuyện mà người khác có thể tùy tiện làm.

Giống như cái tên bất bình thường Nhạc Thính Phong, người khác nhìn vào cậu ta đều là ngưỡng vọng, căn bản sẽ không coi cậu ta trở thành tấm gương và động lực, bởi vì mọi người đều biết, với cậu ta, không gì có thể so sánh được.

Tưởng tượng giống bạn đi một chiếc xe đạp, so với hỏa tiễn, có thể chạy bằng được không?

Bạn muốn đuổi theo, bạn đuổi theo kịp không?

Người muốn lấy Nhạc Thính Phong làm tấm gương mẫu cho mình, căn bản là không có, mọi người nhắc đến cậu ta đều chỉ biết chắp tay quỳ lễ.

Như bây giờ sau khi mọi người thi xong, lúc hỏi thành tích đều sẽ trực tiếp bỏ lơ cậu ta, đó là thần đó, bọn họ là đám người phàm muốn so sánh với cậu ta, tìm đường chết sao? Mọi người đều không phải người cùng một thế giới!

Cho nên, tổng kết lại đó là, Lộ Tu Triệt cậu sẽ phù hợp hơn với tiêu chuẩn chuyên tâm dốc sức phản công của toàn thể nhân dân, càng phù hợp hơn với mong đợi trong lòng của mọi người đối với bản thân.

Cho nên, Lộ Tu Triệt trở thành tấm gương mẫu được mọi người truyền miệng.

Hiện giờ toàn trường rất nhiều người đều lấy Lộ Tu Triệt làm mục tiêu, làm động lực...

Trình Yên chính là một trong số đó, chỉ là cô gái này, cho rằng bản thân đã quá quan tâm đến Lộ Tu Triệt, là thích, thực ra, đó căn bản là nhìn thấy khả năng của cậu, nhìn thấy khả năng phản công của một cậu con trai bình thường.

Sự quan tâm quá mức này, không hề phải về mặt ý nghĩa thích thú đơn thuần giữa nam và nữ.

Trình Yên cười nói: “Nếu thành tích của tôi vẫn ổn định tăng lên trước kỳ thi trung học, vậy thì sau này khi thi vào lớp 10, thật sự là không có vấn đề gì rồi, Lộ Tu Triệt cảm ơn cậu, nếu không phải nhìn thấy kì tích từ cậu, tôi thực sự có thể đã từ bỏ lâu rồi.”

Cô càng nói, trong lòng Lộ Tu Triệt càng lạnh buốt, bởi vì những lời Nhạc Thính Phong nói đều đúng rồi!

Cậu có chút đau khổ nói: “Học tỷ à, chị đừng... nói như vậy, tôi... thực ra cũng không có làm gì cả, tôi làm những việc này đều là vì bản thân tôi.”

Trình Yên bật cười: “Cậu biết không, trước đây tôi không dám tin, một đại thiếu gia như cậu, có thể học giỏi như vậy, lại còn có thể khiêm tốn dễ gần như vậy.”

“Tôi... việc này, chìm lắng một chút học tập lại từ đầu, tính cách liền dần dần tốt lên nhiều, nếu là trước đây, tình cách của tôi vẫn thực sự rất xấu, mọi người trong nhà tôi, ai nấy đều rất ghét cái tính xấu của tôi.”

Trình Yên nghiêm túc nói: “Cậu bây giờ rất tốt, thật đấy, may là có cậu, nếu không tôi đã định mặc kệ thời gian còn lại, tùy tiện vào một trường trung học nào đó hoặc là học thẳng vào một trường dạy nghề gì đó...”

Sự xuất hiện của Lộ Tu Triệt khiến Trình Yên nhìn thấy ánh sáng trong thung lũng tối tăm, bởi vì thế nên mới có bức thư tình đó.

Cậu khích lệ Trình Yên: “Học tỷ cố lên, bây giờ vẫn còn một thời gian nữa đến kỳ thi cấp 3, tin rằng... học tỷ nhất định có thể đỗ vào trường cấp ba tốt.”

Trình Yên rất hưng phấn, gật đầu nói: “Cảm ơn cậu, tôi sẽ cố gắng.”

“Vậy...học tỷ, tôi đi trước nhé, tạm biệt.”

“Tạm biệt.”

Hai người tạm biệt nhau, giống như những người bạn cực kỳ bình thường, không có nhiều ngượng ngập.

Lộ Tu Triệt ngồi lên xe, thở phào một hơi dài, nói chuyện với con gái quả thật cảm thấy rất mệt.

Khi nãy cậu đặc biệt để ý đến Trình Yên, lúc nói chuyện đều nhìn thẳng vào mắt đối phương.

Khi Trình Yên nói chuyện với cậu, ánh mặt quả thực sáng lung linh, như lấp lánh phát quang vậy, thế nhưng... không có sự yêu thích, không giống với ánh mắt của con gái khi tỏ tình mà Nhạc Thính Phong nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.