Hạ An Lan ngồi dưới bục giảng theo dõi, từ đầu đến cuối anh vẫn luôn mỉm cười, cằm hơi nhếch lên, không giấu được vẻ kiêu ngạo.
Đây là con trai nhà mình, quá giỏi, quá đẹp trai!
Hạ An Lan đã cảm nhận rõ ánh mắt của mọi người xung quanh đều đã thay đổi, từ coi thường đến nghi ngờ rồi đến không thể tin được. Con trai nhà mình dùng điểm số quăng cho tất cả mọi người một cái tát thật đau, thật vang dội.
Cuối cùng sau một hồi tranh luận, các giáo viên Ngữ văn cho bài văn của Nhạc Thính Phong 38 điểm. Như vậy bài thi Ngữ văn của Nhạc Thính Phong được 98 điểm, là một điểm số rất cao. Một điểm số mà lúc trước không ai ngờ tới, làm mọi người kinh ngạc muốn rớt tròng mắt.
Điểm số này cũng là điểm số cao nhất nhì trong cả khối 8, rất khó có thể vượt qua.
Có người đã nhanh chóng photo bài văn của Nhạc Thính Phong thành mấy bản, sau đó dán lên bảng thông báo của trường, các bản còn lại phân phát đến từng phòng học.
Rất nhiều giáo viên Ngữ văn lớp 7 và lớp 9 sau khi xem xong bài văn của Nhạc Thính Phong đều nói: “Thực ra nếu như cho bài văn này điểm tối đa cũng được…Thực không ngờ, em học sinh này thật khiến người ta kinh ngạc.”
Sau khi thành tích bài thi Ngữ văn của Nhạc Thính Phong được công bố, càng có nhiều giáo viên chạy đến hội trường của trường, đến các giáo viên lớp 9 cũng chạy đến góp vui.
Các học sinh cũng muốn đến nhưng hội trường quá nhỏ, căn bản không chứa nổi.
Vốn dĩ ý của hiệu trưởng là không muốn học sinh vào trong nhưng lại cảm thấy nếu học sinh không vào trong khó tránh các em ấy sẽ nói các giáo viên giúp Nhạc Thính Phong gian lận. Vì thế hiệu trưởng cho phép tiết học sau các học sinh tự học được ưu tiên vào trong.
Vì vậy, tiết học sau tất cả các học sinh tự học đều chạy đến, tận mắt chứng kiến bài thi toán của Nhạc Thính Phong.
Có bài thi Ngữ văn làm món khai vị, các giáo viên Toán và tiếng Anh lớp 8 từ xem thường cũng bắt đầu mong đợi. Kiểm tra môn Ngữ văn có thể đạt điểm số cao như vậy, những môn khác chưa biết chừng cũng có thể.
Trong lòng các giáo viên càng ngày càng mong đợi bài thi vốn dĩ không được ai coi trọng này.
Người trong hội trường càng ngày càng đông, vô cùng ầm ĩ, nghe rất đau đầu, Hạ An Lan cau mày nói: “Địa điểm thi phải là nơi yên tĩnh nhất, ồn ào như vậy làm sao Thính Phong thi được.”
Hiệu trưởng vội vàng cho người mang loa đến quát to: “Đây là địa điểm thi, tất cả mọi người đều có thể làm giám thị nhưng tất cả phải trật tự, không được nói chuyện, không được ảnh hưởng đến thí sinh. Nếu như ai nói chuyện lập tức ra ngoài cho tôi.”
Vì vậy, hội trường lập tức im bặt.
“Một khi bắt đầu bài thi, nếu như mọi người ai dám nói chuyện, bảo vệ tuần tra sẽ trực tiếp lôi người đó ra ngoài. Đến lúc đó bị mất mặt, mọi người cũng đừng trách tôi.”
Sau khi hiệu trưởng cảnh cáo, bài thi Toán chính thức bắt đầu.
Dưới ánh mắt theo dõi của mọi người, Nhạc Thính Phong cầm bút lên bắt đầu làm bài.
Nhìn đề thi Toán, trong lòng Nhạc Thính Phong rất thoải mái, đề Toán còn dễ hơn đề thi Văn rất nhiều.
Nhạc Thính Phong viết không dừng bút, dễ dàng tính ra đáp án của từng câu một. Mỗi khi cậu bé làm một câu hỏi, đáp án sẽ nhanh chóng bị truyền ra ngoài, đến tờ nháp cậu thử lại phép tính cũng bị đem ra công bố.
Các giáo viên Toán lớp 8 đã cần mấy câu hỏi mà Nhạc Thính Phong đã làm xong, kích động đến nỗi tay run rẩy.
Trong đó, có một giáo viên cầm tờ nháp Nhạc Thính Phong vừa dùng lúc nãy, bên trong trình bày các bước giải, hắn ta kích động nói: “Tốt…tốt, rất tốt, xuất sắc…”
“Cách giải này tôi cũng không nghĩ đến, cậu nhóc này đúng là thiên tài…”
Hạ An Lan cười ha hả, các vị, mặt có đau không?