Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 1537: Chương 1537: Nếu cả anh cũng không để tâm, người khác làm nhiều hơn nữa cũng vô dụng




Lộ Hướng Đông một hơi uống hết ly rượu đầu tiên, cái hắn uống là rượu trắng độ cồn cao, uống hết một hơi giống như uống nước mát vậy, nếu không phải tận mắt nhìn hắn vặn nắp rót rượu cho mình, mọi người đều nghi ngờ cái hắn uống rốt cuộc có phải rượu không.

Trong lòng Lộ Hướng Đông rõ hơn ai hết, hắn mời những người này ăn cơm, chắc chắn không thể thiếu uống rượu, đợi bị người ta chuốc, chi bằng tự mình sảng khoái chút.

Du Dực gật đầu, đích thân rót ly thứ hai cho Lộ Hướng Đông: “Anh Lộ đúng là người sảng khoái, tôi thích nói chuyện với người như anh.”

Lộ Hướng Đông vừa thấy Du Dực đích thân rót rượu cho mình, vội bưng lên: “Phiền anh Du rồi, ly này tôi càng phải uống.”

Thế là Lộ Hướng Đông ngửa cổ, lại một hơi hết ly thứ hai.

Hắn là người đi lại trên thương trường, là người làm ăn, đại đa số đều là đàm phán làm ăn trên bàn rượu, cho nên Lộ Hướng Đông không sợ uống rượu. Tửu lượng của hắn dù không nói nghìn ly không say, nhưng, ít nhất cũng sẽ không quá nát,

Liên tục uống xong ba ly rượu, Lộ Hướng Đông mới ngồi xuống.

Hắn lại rót cho mình một ly, sau đó nói với Du Dực: “Ly này phải kính anh Du, sự giúp đỡ của anh với con trai tôi, nói thật, còn tốt hơn người làm ba như tôi. Nói ra tôi cảm thấy hổ thẹn, lần trước anh giúp Tiểu Triệt ở đây, lần này anh lại cứu thoát Tiểu Triệt ra khỏi tay bọn buôn người, thu nhận và giúp đỡ nó nhiều ngày như vậy. Anh đối với Lộ gia chúng tôi, đây là đại ơn, cả đời tôi e là không có gì báo đáp. Sau này chỉ cần anh có chỗ nào cần tới tôi, Lộ Hướng Đông tôi tuyệt đối không chối từ một câu, tôi cạn trước để kính anh.”

Đều nói rượu làm người ta dũng cảm lên, sau khi Lộ Hướng Đông uống ba ly, nói chuyện trái lại càng rõ ràng hơn trước đây, đầu óc cũng linh hoạt hơn, gan cũng lớn hơn một chút rồi.

Du Dực cũng không uống, chỉ cười nói: “Cảm ơn thì không cần đâu, tôi cứu con trai anh, cũng không phải vì anh, đơn giản là cảm thấy, đứa trẻ này quá đáng thương. Tiểu Triệt là đứa trẻ rất thông minh, cũng không phải không có thiên phú và tiềm năng. Chỉ là gặp phải một người ba không có trách nhiệm như anh, làm không tốt sẽ huỷ hoại cả đời của cậu ấy, cho nên lúc cần thiết, tôi phải đứng ra, tìm lúc thích hợp chỉ dẫn một chút.”

Lời này nói ra giống như giấu đao trong nụ cười, giấu kim trong vải, cắt vào tim người ta chảy máu.

Đặc biệt là lọt vào lỗ tai của Lộ Hướng Đông, câu nói này giống như cứa cứa lên tim hắn vậy.

Một người ngoài nói, giúp con trai hắn, đơn giản là cảm thấy, vì người làm ba như hắn không có trách nhiệm, không chăm sóc tốt con trai của mình, từ đó sẽ khiến một đứa trẻ vô cùng có tiềm năng bị mai một, sẽ huỷ hoại nó, cho nên, người ta mới ra tay giúp đỡ.

Lộ Hướng Đông cảm thấy mặt của mình bị kéo đỏ ửng, cũng không biết có phải vì men cồn hay không, hắn lại cảm thấy, mình đang đầu óc quay cuồng, giống như sắp ngất vậy.

“Vâng, vâng... anh Du ông... nói, đều đúng, vô cùng đúng. Sau này... tôi, tôi tuyệt đối sẽ không hồ đồ như thế nữa. Anh là người ba tốt, sau này, nếu tôi có chỗ nào làm không thoả đáng, xin anh nhất định đừng khách khí, có gì cứ việc nói... nếu tôi có chỗ nào làm không đúng, anh cứ việc dạy bảo là được.”

Câu này nói ra, đã hoàn toàn coi mình là cháu rồi.

Lộ Hướng Đông thật sự sợ tiếp theo Du Dực thu dọn hắn,

Du Dực cười nói: “Anh nặng lời rồi, Lộ Tu Triệt là con anh, nếu cả anh cũng không để tâm, người khác làm nhiều hơn nữa cũng vô dụng...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.