Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 1797: Chương 1797: Nói một đằng làm một nẻo, cẩn thận bị sét đánh




Vì tiền, đến mặt mũi cũng không cần, thực sự cho rằng người khác cũng đều dễ bắt nạt, có thể thuận theo sự chèn ép nhà cô ta à.

Du Dực cười ha hả: “Cô nói kết hôn là kết hôn à, vậy phải hỏi người anh em của tôi.”

Anh ngoảnh đầu hỏi: “Phong Tử, cậu có muốn kết hôn với ả này không?”

Trần Phong quả quyết nói: “Không kết hôn, hôn lễ này chỉ đến đây thôi, không còn khả năng nữa.”

Ba mẹ Trần Phong gật đầu, “Hôn lễ này chúng tôi không làm nữa.”

Mắt nhìn nhân phẩm của người bên nhà gái đã bại hoại đến mức này, ba mẹ Trần Phong lại không phải hồ đồ, tất nhiên sẽ không để con trai cưới một cô vợ như vậy về.

Du Dực chỉ tay vào Trần Phong: “Cô đã nghe thấy rồi người anh em của tôi không muốn cưới cô, còn cô, tốt nhất nên thành thật đi, mang tiền của tôi đưa lại cho tôi, nếu không, tôi không dễ bắt nạt như nhà người anh em của tôi đâu, hôn lễ này đã không làm rồi, vẫn còn muốn lấy lì xì của người khác, làm gì có đạo lý này đúng không?”

Câu nói của anh vừa dứt, người tiên phong trong đám đông hét lớn: “Đúng đúng, trả lại lì xì cho chúng tôi, trả lại đây...”

Sau đó lần lượt càng thêm nhiều người đề xuất, muốn lấy lại lì xì của mình.

Hôn lễ không thành, mọi người sao có thể chịu để người khác mang tiền của mình đi.

Mọi người đều không phải đồng tử phát tiền, kiếm một chút tiền bất kì ai cũng không dễ dàng gì.

Nhà gái mở mắt nhìn, nhiều người như vậy đều đòi lì xì, bọn họ cũng sợ, nhưng nhiều tiền như thế, cộng thêm chín vạn chín mà Du Dực tặng, nói thế nào cũng phải đến hai mươi hai vạn, một khoản tiền khổng lồ như vậy, cô ta sao có thể từ bỏ.

Cô dâu nắm chặt tờ ngân phiếu trong tay, ngoảnh đầu nhìn ba mẹ cô ta đánh mắt ra hiệu.

Ba mẹ cô ta hiểu ý, là muốn hai người bọn họ lấy khẩu khí đàn áp tình cảnh trước mắt.

Ba mẹ nhà gái vội vàng nói: “Mọi người đừng nóng vội, đừng nóng vội...”

Sau đó quay đầu nói với ba mẹ Trần Phong: “Ông sui, hữu duyên thiên lý năng tương ngộ mà, hai đứa nhỏ nếu đã đến bước này rồi, hôn lễ này nào đâu thể nói không làm là không làm, trẻ tuổi tính tình bồng bột chúng tôi đều có thể hiểu, vừa nãy là chúng tôi nóng lòng muốn bảo vệ con gái, cho nên nói lời khó tránh khỏi có chút mạo phạm, bây giờ xin được xin lỗi hai người, ông xem, hai nhà chúng ta mỗi người đều nhường một bước, hôn lễ này chúng ta lại tiếp tục, buổi chiều, buổi chiều sẽ để hai đứa đi làm giấy đăng ký kết hôn, ông xem...”

Đám đông ai nấy đều lần lượt bật ra hơi, buồn nôn, mẹ nhà nó đúng là buồn nôn, bây giờ lại nói những lời này.

Lúc nãy khi ba Trần nói ra những lời này, cả nhà bọn họ đều gay gắt,vênh váo hống hách đến giờ vừa nhìn thấy tiền liền lập tức có thể liếm sạch sẽ đống nước bọt chính bọn họ vừa nhổ xuống đất, đúng là mặt dầy vô liêm sỉ.

Ba Trần không hề có một chút mềm lòng: “Trần gia nhà chúng tôi không với cao được, hôn lễ này, chúng tôi không làm, con gái của ông chúng tôi cũng không dám cưới về.”

Mẹ cô dâu cũng đứng ra nói: “Sui gia, đừng như vậy, những lời chúng tôi nói khi nãy đều là lời lẽ tức giận, mọi người đừng để bụng... Trần Phong là một đứa trẻ tốt, chúng tôi... thật sự đều rất vừa lòng, cho nên đợi kết hôn xong, ông cứ chờ để con dâu hầu hạ ông, nói không chừng sang năm cháu cũng...”

Mẹ Trần cũng đã nhìn rõ nhân phẩm của cả nhà họ, hạ quyết tâm đứng bên cạnh chồng: “Cho dù bà có ba hoa chích chòe thế nào, hôn lễ này, Trần gia chúng tôi không làm nữa. Con gái bà tốt như thế, ai muốn lấy thì người đó lấy, quan khách hôm nay đều ở đây, cũng làm phiền các người trả lại lì xì cho mọi người...”

Sắc mặt mẹ cô dâu ngay lập tức trở nên khói coi, nhưng lại không dễ gì phản bác lại.

Du Dực cười châm biếm: “Nghe thấy rồi đấy, người anh em của tôi không thèm loại phụ nữ như cô, cho nên, tốt nhất cô nên nhanh nhẹn mang tiền của ông ra, nếu không, đừng trách tôi ra tay không nể nang gì.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.