Nhà họ Mạnh có xảy ra chuyện gì cũng không cần phải đề cập tới, bởi vì chuyện này cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống của gia đình Du Dực.
Bộ phận vật tư đã dựng lại cổng và hàng rào nhà Du Dực trong hai ngày. Thời gian này so với thời gian mà bọn họ cam đoan chậm mất hai ngày. Nguyên nhân không phải do bộ phận này lười biếng mà là do bọn họ cố gắng làm tốt, vật liệu đều dùng thứ tốt nhất, công nhân làm cũng vô cùng cẩn thận, thu thâập xong, cổng và sân nhà Du Dực cũng có cảm giác rực rỡ hẳn lên.
Tuy rằng bộ phận vật tư lần này có chút cường điệu, tất cả đều là miễn phí, bảo rằng đây là chuyện mà bọn họ nên làm, tuyệt đối không thu tiền nhà Du Dực.
Nhưng Du Dực vẫn kiên trì thanh toán, anh không phải loại người chiếm chút tiện nghi nho nhỏ này của người khác.
Bộ phận vật tư vì sao phải làm miễn phí cho nhà bọn họ? Đây không phải là vì biết nhà bọn họ có thân phận đặc thù sao. Nhưng Du Dực cũng không cảm thấy loại đối xử khác biệt này có gì tốt cả.
Anh cũng không hy vọng vì chuyện nhỏ này mà thiếu nợ của người khác, vậy nên anh kiên trì trả tiền.
Thủ hạ của Du Dực đã tra ra không ít bằng chứng vi phạm pháp luật của Mạnh Kiến Thiết, nhất là vụ án di dời và phá bỏ của một năm trước, hắn ta chọn được một mảnh đất nên bắt địa phương phá bỏ và ép mức bồi thường để di dời cho hộ dân rất thấp, mức giá thấp hơn thị trường rất nhiều. Người dân đương nhiên là không muốn, hắn ta liền thuê xã hội đen không ngừng ở nơi đó gây loạn. Sau đó lại gây lục đục khiến một số người không chịu nổi và phải ký kết hợp đồng, không ngờ rằng cuối cùng vẫn có hai hộ không chịu đi.
Cuối cùng, Mạnh Kiến Thiết phải cho người qua đó, phóng hỏa vào buổi tối khiên hai nhà kia bị chết báy mất ba người. Những người thoát được cũng bị hắn uy hiếp, trả cho một ít tiền qua loa, những người may mắn thoát được trong hai hộ kia vẫn muốn kêu oan nhưng đều bị cố tình ngăn trở.
Đã chết ba người, nhưng lại không bị truyền ra. Chuyện lớn như vậy mà Mạnh Kiến Thiết cũng dám làm, điều này có thể thấy tâm địa hắn ta đen tối đếm trình độ nào rồi. Hắn ta đã là kẻ tình nghi cố ý giết người.
Hơn nữa, một số tội danh khác gộp vào cũng đủ khiến hắn ta bị phán chung thân trong nhà đá.
Tất cả những chứng cứ phạm tội của Mạnh Kiến Thiết đều được đưa tới cục cảnh sát, hôm sau, lập tức quy án.
Những chuyện sau đó hoàn toàn không cần Du Dực phải nhúng tay vào. Án tử lớn như vậy, Mạnh gia muốn dùng quan hệ để khơi thông là không thể, huống chi lão Mạnh giờ còn đang trúng gió nằm viện, không có khả năng ngồi dậy để giúp hắn ta chạy án.
...
Trận đại tuyết qua đi, Nhạc Thính Phong và Thanh Ti vẫn như cũ hằng ngày tới trường học.
Thời gian như mây bay, đảo mắt đã tới kỳ thi cuối kỳ, người lớn trong nhà đối với cuộc thi này của hai đứa trẻ tràn đầy tin tưởng.
Buổi tối khi Thanh Ti đang ôn bài, Du Dực cứ nửa giờ lại qua một lần, khuyên nhủ con gái không nên học nữa mà đi ngủ.
“Con gái à, đừng học nữa, con học nhiều quá rồi đó, đọc sách buổi tối không tốt cho mắt chút nào, con nhanh đi ngủ đi.”
Thanh Ti bất đắc dĩ, khép sách vở lại, thở dài: “Ba mẹ người khác đều ước gì con mình có thể đặt nhiều tâm tư ở chuyện học tập, có thể đọc sách nhiều một chút. Ba, sao ba không giống người khác chút nào, luôn luôn không cho con học vậy?”
Du Dực cười nói: “Đó là bởi vì con gái của ba đã quá xuất sắc rồi, không cần càng xuất sắc hơn nữa đâu. Đối với ba mà nói, bảo bối nhà chúng ta không cần phải học thật tốt, con chỉ cần vui vẻ là được, vậy nên không cần đặt quá nhiều thời gian vào chuyện học hành.”
Thanh Ti dùng sức gật đầu: “Vâng, con biết rồi, con thật sự rất vui vẻ, mỗi ngày đều thật vui vẻ.”
Du Dực xoa xoa mái tóc của Thanh Ti: “Tốt lắm, mau ngủ đi nào, đừng lo lắng chuyện cuộc thi nữa.”
Thanh Ti nằm xuống, Du Dực đắp chăn cho cô bé, hôn lên trán Thanh Ti: “Ngủ ngon, tiểu công chua của ba.”
“Chúc ba ngủ ngon!”