Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 1168: Chương 1168: Tiểu ma vương ghét nhất là học sinh giỏi




Suốt tiết học Lộ Tu Triệt đều cố ý ảnh hưởng Nhạc Thính Phong, nhưng tiết học kết thúc, vẫn vô dụng, chẳng có cách nào hữu dụng.

Định lực của Nhạc Thính Phong đúng là quá mạnh. Có lúc, Lộ Tu Triệt còn cảm thấy bản thân đã biến thành không khí.

Bản thân Lộ Tu Triệt cũng không thể không phục Nhạc Thính Phong. Tiểu tử này... đúng là có chút bản lĩnh.

Lộ Tu Triệt liếc Nhạc Thính Phong một cái, tay cậu cầm bút, nghiêm túc lắng nghe, bút trong tay đang nhanh chóng ghi chép lại cái gì đó, dù cậu đang viết rất nhanh, nhưng chữ viết vẫn rất đẹp.

Như thế, tiểu tử này… hình như đúng là một học sinh ngoan.

Trong lòng Lộ Tu Triệt hừ một tiếng, haha, học sinh ngoan, vậy thì càng phải xử lý cậu ta.

Lộ thiếu gia cậu ghét nhất chính là kiểu học sinh ngoan như thế. Nhất định cậu sẽ dùng mọi cách, dạy dỗ tên Nhạc Thính Phong này, xem hắn còn dám hung hăng thế không, sớm khiến hắn cút khỏi đây, không thể quay lại làm chướng mắt cậu nữa.

Lúc Nhạc Thính Phong chăm chú học và ghi chép, trong đầu Lộ Tu Triệt toàn đang nghĩ đến những cách xử lý cậu.

...

Suốt cả buổi sáng, ba tiết học, trên lớp, Nhạc Thính Phong chẳng có giây phút nào được yên ổn.

Tất cả giáo viên sau khi vào cửa, nhìn thấy cậu ngồi bên cạnh Lộ Tu Triệt, đều kinh ngạc, ánh mắt mỗi người nhìn cậu đều mang sự đồng tình.

Nhưng, một buổi sáng trôi qua, Nhạc Thính Phong cả một sợi tóc cũng không thiếu.

Lúc kết thúc tiết thứ hai, cô Tống giáo viên chủ nhiệm còn đặc biệt chạy đến một lần, đứng ở cửa lớp, nhìn vào bên trong.

Cô Tống nhìn vào, thấy Nhạc Thính Phong vẫn nguyên vẹn không chút vết thương ngồi ở đó, biểu cảm vô cùng kinh ngạc.

Sau khi giáo viên tiếng Anh dạy hết tiết trở về nói với cô ấy, tiểu tử mới đến vậy mà lại không đánh nhau với Lộ Tu Triệt, vô cùng sửng sốt.

Cô Tống còn không tin, chuyện này sao có thể chứ, Lộ Tu Triệt là học sinh trong lớp cô, cô là người hiểu rõ nhất, tiểu tử này chưa từng chịu thỏa hiệp với ai cả.

Thế nên sau khi hết tiết đã đích thân chạy đến xem, không ngờ việc này, lại đúng là thật.

Đây đúng là một việc hiếm thấy, không lẽ Lộ Tu Triệt đã thay đổi tính tình rồi sao?

Cô Tống đứng ở đó khoảng 15 phút, tận mắt nhìn thấy, Lộ Tu Triệt còn nói chuyện với Nhạc Thính Phong, tuy cô không nghe thấy hai người đang nói gì, nhưng trên mặt hai người đều tươi cười.

Cô Tống dụi dụi mắt, sau khi xác định bản thân không nhìn nhầm, mới thở phào nhẹ nhõm, thật không ngờ, thật sự không ngờ, học sinh mới đến này, lại có thể chung sống hòa bình với Lộ Tu Triệt, đây đúng là một kỳ tích.

Tâm trạng cô Tống vô cùng vui vẻ rời đi.

Chỉ là cô không biết, Nhạc Thính Phong và Lộ Tu Triệt nói chuyện, vốn không phải nói chuyện bình thường, mà toàn là nội dung hẹn đánh nhau.

Cuối cùng cũng tan học, Nhạc Thính Phong sớm đã không thể chờ đợi nữa mà vội vã rời đi. Cậu vốn tan học trễ hơn Thanh Ti 10 phút, chạy xe đến bên trường tiểu học, cũng cần phải mất một lúc. Cậu lo Thanh Ti đợi sốt ruột, sẽ chạy lung tung.

Thế nên cậu đã thu dọn đồ đạc từ sớm, chỉ đợi chuông tan học vang lên.

Chuông tan học vừa vang lên, giáo viên giảng môn Số học trong lớp, vẫn chưa kịp nói tan học, chỉ nhìn thấy trước mắt có một bóng đen lướt qua, nhanh như một cơn gió.

Giáo viên Số học sững mất mấy giây, “Tan... học.”

Nói xong, thầy ấy hỏi một câu: “Người vừa rồi chạy ra là ai thế?”

Học sinh trong lớp, cậu nhìn tớ, tớ nhìn cậu, cuối cùng tất cả ánh mắt đều nhìn về chỗ trống bên tay trái của Lộ Tu Triệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.