Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 1717: Chương 1717: Vậy con làm con cháu hạ gia là được rồi




Khi Lộ Tu Triệt về đến nhà, Lộ Hướng Đông đã cùng ông bà Lộ dùng xong cơm tối. Họ cũng đã quen với việc Lộ Tu Triệt buổi tối không về ăn cơm nhà.

Nhưng Lộ Hướng Đông vẫn không nhịn nổi sốc 1 câu: “Lại ăn cơm nhà họ Hạ, sao con không ở nhà người ta luôn đi?”

Lộ Tu Triệt cười lạnh lùng: “Sao ba không nói, qua đó làm con họ Hạ được rồi?”

Lộ Hướng Đông tức giận đập bàn: “Nhóc con, con nói gì đó?”

“Nói gì? ba nghe không hiểu à?”

Nhìn 2 ba con sắp gây nhau, Lộ lão gia kịp thời ngăn chặn: “Được rồi, im hết đi. Tu Triệt sau này, cũng ít qua nhà họ Hạ ăn cơm nhé. Cháu về đây, ăn cùng ông và bà nội nhé.”

Ông không hy vọng con trai và cháu trở thành như vậy.

Sau này ông chắc chắn sẽ đi trước, đợi ông chết rồi, con trai và cháu còn trong tình trạng này, vậy chẳng khác nào cho người ta thừa cơ hội?

Nhưng với tình trạng như vậy mà muốn hai ba con làm hòa, thật tình không phải chuyện sớm chiều.

Lộ lão gia nhớ ngày xưa quan hệ của hai ba con rất tốt, ít ra Lộ Hướng Đông rất thương con trai của mình. Tất cả là do Dư Mộng Nhân. Người phụ nữ đó xuất hiện liền làm rạn nứt tình cảm hai ba con.

Nên ông rất căm hận Dư Mộng Ân, nhưng ông chưa bao giờ động đến cô ta, cũng vì tuổi đã lớn, ông không muốn để con trai hận ông.

Lộ Tu Triệt không trả lời: “Dạ, ông nội.”

Bà Lộ hỏi: “Đói không, có muốn ăn gì không?”

“Con ăn no rồi, không muốn ăn thêm gì nữa.” Lộ Tu Triệt lắc đầu.

Bà Lộ cười nói: “Sáng mai về nhà ăn cơm, bà nội làm Phật Nhảy Tường con ăn.”

“Dạ, cảm ơn bà nội.”

“Chúng ta là người một nhà, khách sáo làm gì. Giờ con cố gắng học, cũng là lúc cơ thể đang phát triển, phải ăn nhiều đồ tốt, bổ cơ thể.”

“Vậy mai con đợi Phật Nhảy Tường của nội nhé. Đúng rồi, nội nấu nhiều chút.” Lộ Tu Triệt muốn mai mời Thanh Ti và Nhạc Thính Phong ăn.

“Được…”

“Hôm nay con còn bài tập, con lên lầu làm bài trước nhé.”

“Đi đi.”

Lộ Tu Triệt lên lầu, Lộ lão gia nhìn Lộ Hướng Đông: “Con không thể nói đàng hoàng à?”

Lộ Hướng Đông gục đầu: “Cha, đây không thể trách con, xem thái độ thằng nhóc kìa?”

Lộ lão gia giận nói: “Chẳng lẽ không phải do con khơi dậy sao? Con là người lớn mà, con là cha, suốt ngày hơn thua với con mình, con không được đem bất mãn của mình, trút lên người Tu Triệt. Con hỏi lương tâm mình, nó làm sai gì?”

“Nó… nó không biết tôn trọng con.” Lộ Hướng Đông nói nhỏ một câu.

Lộ lão gia lắc đầu: “Vì sao con trai không tôn trọng con? Con không biết tìm lý do trên người mình trước à?”

Lộ Hướng Đông im lặng, hắn biết nguyên nhân là ở chỗ hắn, nhưng, hắn cũng nhỏ giọng với Lộ Tu Triệt rồi, mà không lâu sau, thái độ vẫn vậy, duy trì không lâu.

Lộ lão gia thở dài: “Đó là con trai con, con không phải chưa từng thương nó, giờ sao con nhẫn tâm vậy? Lộ Hướng Đông ta biết con bất mãn về ta, con không dám nổi giận với ta, nhưng hôm nay ta phải nói lời trong lòng, ta không cho con cưới Dư Mộng Nhânn, không phải do gia thế, mà là ngay từ đầu người phụ nữ này đã có động cơ bất chính.”

Lộ Hướng Đông lấy dũng khí ngẩng đầu: “Nhưng cha, cô ấy đối với con… quả thật rất tốt…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.