- Đêm nào???
Cố Thừa Trạch rơi vào im lặng.
Lam Hi một mặt ngây thơ vô tội nhìn Cố Thừa Trạch bằng một ánh mắt vô cùng phức tạp, phải nói là Lam Hi đã bao nhiêu năm chưa từng tiếp xúc với giáo dục xã hội rồi? Là 10 năm đó chứ ít đâu? Từ khi vấp phải cái mối thù không đội trời chung kia, Lam Hi đã một lần nào để ý tới việc giao tiếp bên ngoài? Cậu chỉ là mỗi ngày càng luyện tập học vấn,cùng kĩ năng trinh sát của mình,chứ mấy cái vấn đề cho tuổi mới lớn như thế dù cho có nói huỵch toẹt ra trước mặt Lam Hi, thì mặt cậu vẫn tỉnh bơ như thường.
Thế mới nói là đừng bao giờ bàn giao mấy vấn đề này với cậu, trừ khi cho cậu học chúng!
Cứ như vậy vào hai tuần mang thai đầu của Lam Hi,chỉ nghỉ ngơi, chính là một khoá học về các vấn đề xã hội và vấn đề về giới tính. Riêng cái cách mang thai của cậu thì có rất hiếm người có được, nhất là nam nhân! Lam Hi có thể mang thai hài tử như vậy là do gia truyền, nhưng người khác lại không như thế. Để có thể mang thai họ phải làm theo một liệu trình rắc rối và phức tạp, xã hội bây giờ xuất hiện rất nhiều các cặp đồng tính luyến ái, chính vì vậy chính phủ mới cử ra một nhóm nhỏ cùng các nhà nghiên cứu chế thuốc có thể gia tăng dân số. Tuy nhiên nó rất khó khăn!
Qua một tuần học, Lam Hi cuối cùng cũng biết cái gì gọi là tình dục, cái gì tạo được ra “ tiểu bánh bao” trong bụng cậu. Nhưng cậu nhớ hôm đó Cố Thừa Trạch chỉ cắn cắn rồi liếm liếm vài cái thôi mà, cũng đâu đến nỗi nào có thể tạo ra tiểu bánh bao? Cả nhà hôm ấy đến thăm Lam Hi, dù cậu chỉ mới mang thai được hơn ba tuần nhưng mọi người trong nhà ai cũng sốt sắng lo sợ cậu đi ra ngoài không vững lại động đến thai nhi.
Cho dù có học qua rồi nhưng Lam Hi vẫn vô cùng tò mò với cái sự tình làm sao để có tiểu bánh bao. Lam Hi ngay trước toàn thể mọi người không chút ngại ngùng, ngược lại còn mặt đơ hỏi Cố Thừa Trạch:
- Thừa Trạch, bánh bao làm sao lại ra nó vậy??
- ???
Mọi người vô cùng bất ngờ với cái thể loại câu hỏi nhạy cảm này, mặt ai nấy cũng đỏ lên mà ngay cả Cố Thừa Trạch cũng không ngoại lệ. Bạch Tử Dạ nghe xong như nổi đóa lên, vùng mình đứng dậy trách cứ tại sao anh lại đi đầu độc đứa nhóc khả ái của ông thành như vậy. Cố Thừa Trạch khẽ họ Khan vài tiếng, nhẹ nhàng tiến đến giường bệnh cậu đang nằm, nhỏ nhẹ nói thầm:
- Vợ à, vấn đề tế nhị đó không nên bàn ở đây, nếu em muốn biết thì khi nào sinh xong tiểu bánh bao chúng ta sẽ tìm hiểu, nha?
- Vậy được!
Lam Hi không cho rằng đó là một tín hiệu mở mà Cố Thừa Trạch đang dụ cho cậu vào, cứ thế mà ngây thơ gật đầu vô đối. Cả nhà phía trước chứng kiến một màn lừa gạt lộ liễu như vậy trong lòng ai cũng phì cười, không biết cái tên thiếu gia lạnh lùng năm đó nay thành một trên lụy tình vì vợ!
Buổi thăm hỏi cũng chẳng có gì quan trọng, chỉ là hỏi hắn về tình hình sức khỏe của tiểu bánh bao và của cậu. Một lúc sau đó, đột nhiên Tần Cửu Vũ lại đi đến và nói thầm vào tai Lam Hi một điều gì đó khiến vẻ mặt cậu dường như nghiêm trọng thêm. Ngay lập tức, Lam Hi bắt mọi người tất cả đều phải đi về, ngay cả Cố Thừa Trạch cũng không được ở lại.
- Sao bọn anh lại phải đi về?
- Tôi có việc!
- Nhưng...
- Về đi, tôi có việc!
Lời lẽ như chém đinh chặt sắt của Lam Hi cứ từng nhát chặn lời Cố Thừa Trạch khiến anh không biết phải làm gì với nhóc con này, có khi cả đời này anh đều phải bại dưới tay nhóc con này. Ý Lam Hi một khi đã quyết thì không thể nào chối cãi được, anh đành phải gọi Cao Thịnh Nam đang từ SIB xử lí việc của Lam Hi sang đây thành bảo mẫu của cậu.
Cưo Thịnh Nam lúc ấy phải nói là than trời than đất, hỏi mình tại sao cứ phải theo gót vị Boss khó chiều này. Nhưng cho dù cậu có than thở thế nào thì cậu vẫn phải làm việc như bình thường thôi, vậy nên mới nói số làm nhân viên khổ lắm!
Bây giờ đã là 12 giờ trưa, lúc này Lam Hi đang ngồi trên chiếc giường bông bông mềm mại làm việc. Có vẻ như mọi người đã quên, Lam Hi vốn còn một thân phận khác là Dạ- ca sĩ nổi trội nhất hiện nay. Mới đầu cậu làm nghề này là do một lần đi làm nhiệm vụ, cậu phải cải trang thành một ca sĩ nhỏ, thế nhưng ai ngờ đâu, người chủ trì buổi lễ mà cậu trà trộn vào lại khen rằng Lam Hi rất có tố chất làm ca sĩ vì vậy cậu đã được chiêu mộ vào nhiều công ti khác nhau, kí nhiều hợp đồng khác nhau. Hiện tại, Lam Hi chỉ làm ở một công ti duy nhất chính là SIB của cậu, mà trong khi cậu đã bắt đầu có cảm tình với cái nghề ca sĩ này, vậy nên cậu đã tự nhủ với mình rằng phải cố gắng hết lòng với thân phận “Dạ“.
Nói như vậy, Lam Hi đang ngồi viết bài hát mới của cậu sắp ra mắt, vì đẻ có sự yên tĩnh mà cậu đã rời mọi người đi ra khỏi chơi của cậu để cậu có thể sáng tác mà không phân tâm. Dù cho Lam Hi có cảnh cáo rằng không ai được vào phòng cậu,thế nhưng vẫn có người đã kéo cánh cửa phòng bệnh mà đi vào, Lam Hi dần như đề phòng người trước mắt, không ngờ người đó lại là:
- Sao anh lại ở đây?
- Tại sao tôi lại không được ở đây, hửm Hi Hi đệ đệ?
Bốp!
Một cứ đánh dọc ngay sau gáy Lam Hi, Người nam nhân kì lạ kia cứ thế mà vác cậu ra khỏi phòng bệnh một cách dễ dàng mà không ai phát hiện, kể cả cho dù Cao Thịnh Nma có đang ở phòng bên cạnh đi chăng nữa....