Trong phòng làm việc được ngăn cách với ban công bởi một chiếc cửa dài sát đất, chất liệu làm từ gỗ và được phun sơn màu đồng điệu với đồ nội thất trong phòng. Bề mặt của nó còn có hoa văn trang trí, trong như những đường vân trắng đục lờ mờ được tạo thành từ những đường công với cùng mềm mại. Mà hiện giờ, trên mặt cửa ở vị trí cách sàn nhà 2m, có một hình bàn tay to lớn chồng lên một bàn Tây trắng trèo nhỏ nhắn khác. Nó là tay của hai vị chủ nhân căn nhà này, Cố Thừa Trạch và Lam Hi.
Lam Hi cậu vẫn cứ mặt thân mà ngơ nhác ở đó, không biết mình bị Cố Thừa Trạch đưa mình đến cái cửa này như thế nào. Theo tình huống trước mắt, người kia một tay nắm tay cậu, tay còn lại thì lại ôm trọn lấy vòng eo nhỏ bé của cậu, giam cậu giữa cánh cửa và lòng ngực anh rồi hôn cậu. Đầu Lam Hi hơi chóng váng, toàn thân không biết tại sao lại nóng rực lên một cách lạ thường. Từ lúc làn môi hai người thoáng chạm nhau, Lam Hi liền trong đầu không còn cái gì nữa, cậu chỉ thắc mắc một điều....
.....cái này liệu có phải kiểu hôn “ người lớn” mà Y Tâm đã kể cho cậu?( chị gái dạy hư em nó hà)
Cố Thừa Trạch lại giống như đang thưởng thức, nhấm nháp bờ môi của Lam Hi, từng chút từng chút một. Đôi môi cậu hồng hồng, khoé môi cong lên tự nhiên, cánh môi luôn ướt át tỏa ra một cỗ khí vô cùng quyến rũ, như lúc nói chuyện thỉnh thoảng lại lộ ra hàm răng xinh đẹp kia. Cố Thừa Trạch anh đến lúc này không thể chịu được nữa! Anh lập tức cúi đầu, hôn Lam Hi ngay sau đó. Đối diện với sự tấn công này, Lam Hi cậu từng nhớ trong sách và cả Cố Y Tâm từng bảo cậu, khi người kia hôn mình mà lại có cảm giác như khuấy đảo trong miệng, thì mình phải ngay lập tức phản công! Vì thế, Lam Hi cậu bắt đầu “phản” lại, hơi hé miệng, vươn đầu lưỡi ra ngoài.
Cố Thừa Trạch nhận được sự đáp trả của Lam Hi quá đỗi đột ngột, anh như bị kích thích mà bàn tay đang nắm chặt lấy tay Lam Hi cũng buông ra, trực tiếp ôm cậu vào lòng. Một đợt tấn công nữa ập tới, Lam Hi ngay lập tức cả mình mềm nhũn, không thể thở nổi. Nhìn cũng biết là người mới hôn, nhưng cáu kĩ thuật này chẳng lẽ Lam Hi cậu chưa tìm hiểu qua bao giờ? Đến hôn cũng không biết là phải lấy hơi, để tự mình nín thở như thế! Rất có hại! Thấy Lam Hi cả người mềm đến mức không dậy nổi, Cố Thừa Trạch ngoài mặt lo lắng cuống cuồng cả lên:
- Vợ! Em,...không sao chứ?
- Khụ....khụ...tôi...không sao...
Cố Thừa Trạch nghe thấy tiếng khẳng định của Lam Hi xong, đột nhiên ôm chặt lấy cậu vào lòng mình, Khẽ cười nhẹ. Lam Hi ngẩn ngơ trước nụ cười đó, lần thứ hai cậu lại được thấy nụ cười xinh đẹp đó! Như 10 năm trước vậy. Không khí đang lãng mạng, đột nhiên từ phía máy của Cố Thừa Trạch rung lên, là tin nhắn của sở theo dõi:
[ Thư kí SA đã gửi: thưa ngài, đã xác định được mã id cùng cơ sở bảo mật của kẻ khả nghi ]
[ Thư kí SA đã gửi: đây là mã id ở Tân Cảnh, nước M, thuộc cơ sở KCB networks. Báo cáo. Hết]
Lam Hi nhìn qua tin nhắn của sở theo dõi thì cậu rất ngạc nhiên, sao Cố Thừa Trạch lại có ở trong sở theo dõi cấp cao này, lại còn có thể điều chỉnh chế độ làm việc của người ở đó nữa. Chẳng lẽ anh cùng với cậu, lại ở trong vị trí quan trọng quân sự Sát Lang? Cái căn cứ Sát Lang đó, chỉ có tối đa 12 người tinh anh trong quân đội góp việc cho tổng thống, ngoài cậu, cha nuôi và Tần Cửu Vũ lại có thêm một người quen nữa là Cố Thừa Trạch? Sự việc lần này, khi về đến nước M, cậu sẽ phải đi tra toàn bộ hồ sơ của người trong Sát Lang, nếu đúng thật thì...
- Anh biết cái mã id này!
Cố Thừa Trạch vừa nói, khuôn mặt cũng vừa hạ thấp nhiệt độ, khiến khuôn mặt anh càng trở nên đáng sợ hơn. Nhưng khuôn mặt đó không phải là tất cả, mà những từ anh nói ra mới khiến Lam Hi như muốn đông cứng mình lại, người chỉ huy kẻ gián điệp là.... người của đứng sau thao túng Lam Gia- Hạ Tư Kỳ. Lam Hi có cảm giác muốn đi giết người trào lên trong người mình, ngay lập tức cậu thoát lấy Nguyệt Trảm đi định muốn về nước tìm người đánh chết! Cố Thừa Trạch ngay lúc đó thật sự đã hối hận về lời mình nói, thật không nên để cho Lam Hi biết cái điều tồi tệ này, anh liền quay sang dỗ dành cậu. Cũng chỉ “ Vợ này” kia thì mãi về sau Lam Hi mới bình tĩnh được, quả nhiên sức ảnh hưởng của Hạ Tư Kỳ ảnh hưởng rất lớn đến Lam Hi.
- Mai!
- Sao?
- Mai chúng át sẽ tổ chức buổi huấn luyện này ngay lập tức! Tập hợp bọn nhóc kia lại, nhanh!
Cố Thừa Trạch đúng không thể làm gì được nữa đành trước giờ ăn cơm liền truyền tin Thông báo đến cả năm khu Huấn luyện, ngay ngày mai hãy chuẩn bị cho buổi tập huấn không được chậm trễ! Cả đám nhóc kia nghe xong tin này đều nháo nhác cả lên trách trời than phận. Riêng có mỗi khu S là nghiêm túc chuẩn bị đến nhà Lam Hi lấy bản kế hoạch rồi ngay lập tức sắp xếp theo chỉ thị, tác phong với cùng nhanh nhẹn.
Đến khi trời đã tối sẩm, màn đêm bắt đầu bao quanh mọi nơi thì mấy công việc bày trí của Lam Hi mới xong được gọn ghẽ. Cậu ngày hôm nay rất bực mình, cái tên Cao Thịnh Nam đó lại cuối cùng đi đâu mất, để cho cả khu A ngồi chơi tung tác cả ra, đến giờ gọi đến máy cậu ta còn không thèm nghe. Đến tận hơn 2 giờ đêm, mới thấy từ tin nhắn của Bác Thanh Di, nhắn cậu ta không khỏe cần nghỉ ngơi mới báo lại cho cậu. Lam Hi mệt mỏi nhìn tin nhắn xong cũng thôi không sắp xếp công việc nữa, ngoan ngoãn nghe lời Cố Thừa Trạch bảo đi ngủ, nghỉ ngơi cho lại sức. Lại là một ngày mệt mỏi!