Bươm Bướm Trên Trời Xanh

Chương 7: Chương 7




Nó vào lớp với vẻ mặt thảm hạ chưa từng có, 2 đôi mắt quầng thâm, mặt bơ phờ. Tình trạng hiện giờ...quả thực còn hơn nhìn thấy vật thể lạ UFO. Cả lớp ai nấy nhìn nó chằm chằm, mãi đến khi trống vang lên thì cả lớp mới quay mặt lên bảng. Còn nó bước vào chỗ và nằm thườn ra bàn. Thấy nó có vẻ không bình thường như bao ngày nên Thiên hỏi: -Cậu nhớ tôi đến nỗi không ngủ được hả?

Nó nghe câu nói của Thiên thì đỏ mặt, tua lại câu nói hôm qua làm nó tỉnh cả ngủ. Nó lơ, lấy sách vở ra cặm cụi làm bài. Cả một tiết học trôi qua không ai nói nhau một câu bởi nó bận làm bài, còn Thiên thì dựa người ra sau ghế nghe nhạc. Lúc này thì Phong bước vào lớp, hô to với lớp:

-Cô Hồng cho lớp tự học tiết này và tiết sau, có thể qua lớp chuyên học, không được ra ngoài. Hết!

Khối 11 sắp bước vào kì thi học sinh giỏi tỉnh nên ai cũng học cật lực, dù nhà gần nhưng cũng ráng ở kí túc xá của trường để ôn bài (trừ nó và Linh). Nhắc mới nhớ, Phong đã quên giới thiệu bạn mới - Linh.

-Khoan đã mọi người. Cô Hồng nhờ tôi giới thiệu bạn mới. - Phong vẫy Linh vào.

Linh tươi tắn giới thiệu:

-Mình là Linh, mình vừa chuyển tới đây, mong các bạn giúp đỡ nha!

Cả lớp vỗ tay cho có rồi bước một mạch qua lớp chuyên. Linh lèm bèm, chê bai thái độ của mấy bạn học sinh rồi cũng không quan tâm, đi xuống bàn cuối lớp, ngồi sau Thiên và Thu. Đi ngang qua Thu, thấy Thu đang học nên Linh không làm phiền, chỉ liếc nhẹ với người ngồi cạnh Thu.

Phong về chỗ lấy bài ra học, đang học thì bị nó làm phiền.

-Cậu ra gặp tôi chút. - Nó vỗ vai Phong.

Ở trên tầng thượng của khối 11, từ đây nhìn xuống có thể thấy hết ngôi trường, cây xanh bao quanh các lớp học, những bông hoa tươi thắm khoe mình dưới ánh nắng nhẹ nhàng của mùa thu. Bóng của chàng trai và cô gái in xuống nền đất, như 1 bức tranh thu lãng mạn. Cả hai đều im lặng không nói một lời, cho đến khi nó ngỏ lời trước:

-Cậu có thể tư vấn dùm tôi việc học đêm tại trường được không?

Nghe xong câu, tai cậu như sét đánh vậy. Cậu cứ tưởng nó định nói việc gì quan trọng như nó làm gì có lỗi hoặc nó tính tỏ tình với cậu...ai dè...Hàm cậu như muốn rơi xuống đất.

-Hóa ra cậu hỏi chuyện này hả? Nếu vậy thì vào phòng Hội trưởng, ở đó có đủ người, đủ việc để cậu tìm đó.

Nó thấy mình dư hơi khi lôi kéo một người như này lên sân thượng để rồi bị nói như vậy.

-Ai biết được!

-Ừ. Không biết mà cứ hỏi như một vị thần í.

Nó coi như chưa từng nghe thấy gì, bỏ cậu lại một mình, đi về lớp. Bây giờ chỉ còn lại hình bóng người con trai đang nhìn về cuối chân trời, hai tay dựa vào lan can, làm gió thoảng qua mái tóc của cậu...con bươm bướm nhẹ nhàng đậu trên bàn tay ấy.

Trong lớp, hai con người như trên trời rơi xuống đang ngồi nhìn nhau rất tỉnh...rất vi diệu! Thu bước vào......đơ người....đứng hình....mắt tròn xoe!!!

-Hai người làm gì vậy? -Thu chạy như 1 con vịt tới 2 con người đang nhìn nhau.

Linh rơi nước mắt. Hét toáng lên:

-Tại cậu hết đó....Trời ơi chầu bánh tráng của tui! -Nhìn Thu đầy bực tức.

Phong thì hả hê đi về lại chỗ ngồi. Thu ngu người định hình trong vòng 5s...

-Uả? Tui có làm gì phiền chế đâu mà chế lại quát tui như vậy?

Linh không nói gì thình lình xách cặp vèo về nhà. Chưa kịp đặt chân ra cửa lớp...

-Đừng quên lời hứa à nghen!!! -Phong nói với điệu bộ đắc ý.

Sau một hồi bóng Linh khuất đi khỏi cửa lớp, nó thì không hiểu mình làm gì sai để Linh bực mình. Nhưng sau 5 phút mọi suy nghĩ về việc hồi nãy tan biến, nó vẫn đang tìm cách để đăng kí đi học đêm tại trường....!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.