Buông Gian Thần Của Trẫm Ra

Chương 334: Chương 334: Thiếu






Editor: Thơ Thơ

Ánh nến bên trong Cung Vị Ương lấp lánh, khói nhang đèn lượn lờ, trong điện một mảnh vắng lặng, Lưu Lăng chuyên chú trước án thư, cầm bút son, ngưng thần, phê duyệt tấu chương, lúc này Tiểu An Tử vội vội vàng vàng chạy vào.

Mặt hắn gấp rút, mở miệng liền hét lên: "Hoàng thượng! Không xong! Không xong!"

Lưu Lăng từ trên bàn ngẩng đầu lên, nhìn hắn chằm chằm, nổi giận mắng: "Khốn kiếp, trẫm đang phê duyệt tấu chương, khi nào cho phép ngươi xông loạn đi vào, quấy rầy trẫm hả?"

Đây chính là tội lớn!

Hoàng thượng luôn luôn quan trọng quốc gia đại sự hơn bất cứ chuyện gì.

Tiểu An Tử ê a một tiếng, thái độ lập tức rụt trở về. Hắn không thể để cho hoàng thượng cho là, bình thường quá dung túng hắn.

Lưu Lăng hạ bút son, nâng lên sâm trà trên bàn, khẽ nhấm một hớp, sau đó trầm giọng hỏi: "Nói đi, mẫu hậu trẫm vừa làm chuyện tốt gì? Bà lại tính toán đùa bỡn hoa chiêu gì?"

Hắn đặc biệt an bài Thái hậu ở Cung Vị Ương, cả ngày vội vàng quyến rũ mỹ nhân của hắn toàn bộ đi ra khỏi cung, chuyện này chọc cho Thái hậu giận dữ, phát thật là lớn tính khí. Giữa mẫu tử bọn hắn, đã ba ngày chưa nói một câu. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Tiểu An Tử vội vàng nói: "Khải bẩm hoàng thượng, một nhà Ninh Vương đã xảy ra chuyện!"

Nghe vậy, sắc mặt của Lưu Lăng chợt biến, sâm trà trên tay trong nháy mắt rơi xuống đất, phát ra một tiếng vang thật lớn.

Lưu Lăng trầm giọng nói: "Ngươi ở đây nói bậy cái gì? Toàn gia Ninh Vương sao sẽ gặp chuyện không may? Không phải hắn mang theo Uyển Nhi và Chân nhi tiến về phía cửa vượt sông ư, sao sẽ đột nhiên xảy ra chuyện?"

Tiểu An Tử lập tức nói liên tục, "Ninh Vương mang theo thê tử trên đường trước khi đến cửa vượt sông, đột nhiên đụng phải một đội ngũ không biết tên tập kích, nghe nói đánh cho rất kịch liệt."

"Bị tập kích hả?" Nghe vậy, Lưu Lăng giơ lên mày kiếm, nặng nề vỗ lên bàn, cả giận nói: "Càn rỡ! Là ai dám lớn mật như thế, dám tập kích hoàng tộc ta? Như vậy tình huống ra sao? Ninh Vương phi và tiểu thế tử thì sao? Bọn họ Bình an vô sự hả?"

Tiểu An Tử nói: "Vương phi mang theo tiểu thế tử lái xe ngựa vội vã đi về phía nam, thoát khỏi đuổi giết, thuận lợi đi lên thuyền lớn, tính toán canh giờ, bây giờ cũng đã đang bình an chạm đất rồi, Ninh Vương vì bảo vệ bọn họ. Vậy mà nhảy xuống xe ngựa, dẫn thị vệ liều mạng kháng địch, nghe nói chém giết tương đối thảm thiết, tử thương vô số......, hiện trường máu tươi văng khắp nơi, tử thi khắp nơi, thảm không nỡ nhìn......"

Lưu Lăng càng nghe càng nặng nề, nhỏ giọng nói: "Như vậy, Ninh Vương đâu rồi, bây giờ hắn người ở chỗ nào?" Thơ_Thơ_diendanlequydon

Tiểu An Tử tiếp tục nói: "tìm trong thi thể khắp nơi không ra hắn. Nghe nói hai bên chém giết kịch liệt. Một đường đánh tới cửa vượt sông. Rất nhiều người trong lúc đấu rơi vào trong nước, ngay cả thi thể đều tìm không thấy. Vì vậy, Ninh Vương mất đi tung tích, sống chết chưa biết! Dưới loại tình huống bi thảm này. Chỉ sợ cũng dữ nhiều lành ít......"

Chợt nghe tin dữ này.

Lưu Lăng trầm mặt nói: "Trẫm lập tức đi gặp mẫu hậu."

*

Phủ Ninh Vương nguy nga hoa lệ cả ngày tràn ngập một cỗ áp suất thấp quỷ quyệt, trong không khí ngưng trệ một hơi thở nặng nề, bên trong và bên ngoài phủ hiện ra một mảnh trầm thấp vắng lặng, toàn bộ bởi vì người tâm phúc Phủ Ninh Vương đang sống chết chưa biết, tung tích không rõ.

Thái phu nhân mặt ủ mày ê, lo lắng xung trọng ngồi ở trong thính đường, đang nghe đám thị vệ bọn chúng hồi báo, vương phủ phái ra hàng loạt nhân mã, tìm chung quanh vị trí Ninh Vương. Nhưng vẫn không thể đạt được tin tức làm người ta vui mừng.

"Thái phu nhân, ngài uống chén canh bổ đi!" Thái phu nhân ở nơi này mấy ngày thật tiều tụy không ít, thế là Tào Mộng Bình đặc biệt hầm mấy chung sâm canh gà, sai người đưa vào trong đại sảnh.

Thái phu nhân cau mày, giơ tay lên nói: "Đặt thôi. Một ngày không tìm được Bốn mươi chín, ta liền một ngày không cách nào an tâm, nơi nào còn có khẩu vị uống canh bổ gì đây?" Thơ_Thơ_diendanlequydon

Nếu không tìm được nhi tử, bà rất có kích động muốn uống không phải là canh bổ, mà là thạch tín rồi.

Chân mày Tào Mộng Bình nhíu chặt, vội vàng khuyên nhủ: "Thái phu nhân mấy ngày nay không ăn không


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.