Búp Bê Cầu Nắng

Chương 69: Chương 69: Lâm Giang Nam, tôi muốn gặp cô




Edit: Nhược Vy

Beta: Quanh

Gần đây trong giới giải trí hướng gió biến hóa quá nhanh, cư dân mạng ai cũng ngây ngẩn, bởi vì tất cả mọi người đều còn chưa kịp hồi phục từ tin tức Khương Trừng là thanh khống thì Weibo lại biến hóa.

Vậy mà nam thần lại đăng một trạng thái lên Weibo.

Khương Trừng V: Có một số việc tôi không nói, đó là tôi cho cô mặt mũi, nhưng điều đó không có nghĩa là cô có thể được một tấc lại muốn thêm một thước. Đã làm sai thì phải xin lỗi, phải thừa nhận sai lầm, điều duy nhất cô làm lại chỉ luôn nghĩ cách làm sao để trốn tránh, làm sao để xoay người, và cả, tôi là thanh khống, không sai, nhưng không có nghĩa là người có giọng dễ nghe tôi liền thích, người có giọng dễ nghe rất nhiều, nhưng cô ấy lại chỉ có một mà thôi. Cuối cùng, cô còn xâm phạm đến quyền cá nhân của mẹ tôi - Tô Thanh Nghi, chúng tôi lựa chọn giải quyết thông qua pháp luật, còn mời cô nhanh chóng ra mặt giải thích.

Hình ảnh đính kèm là vài ảnh chụp màn hình WeChat và nhật ký điện thoại.

Tuy rằng đã che tên nhưng từ lịch sử trò chuyện cũng có thể đoán ra là một đoạn giao dịch đối thoại nhằm tung tin nóng, hơn nữa còn có tài liệu ghi chép lại.

Khương Trừng vừa cập nhật, phòng làm việc của Khương Trừng cũng nhanh chóng chia sẻ trạng thái này.

Mà cư dân mạng đã sợ ngây người, nam thần up Weibo, hơn nữa còn thẳng tay xé rách mặt?!

Rõ ràng là nam thần muốn xử lý người nào đó, tuy rằng Khương Trừng không nói trên Weibo người kia là ai nhưng cư dân mạng cũng không hề ngốc, vừa đọc đã biết là ai. Hơn nữa Khương Trừng vừa đổi mới Weibo, quân đoàn Cam liền phát huy tác dụng của mình, lập tức tra ra số điện thoại này. Đây là số điện thoại cá nhân của Tống Điềm Nhiên, mà số điện thoại cô ta liên lạc cũng là số của những người chuyên tung tin, phát tán tin tức trong giới giải trí.

Nhưng lúc quân đoàn Cam tra ra dãy số thì phòng làm việc của Khương Trừng lại đăng tải một đoạn ghi âm.

“Alo, tôi muốn tung tin, không sai, Khương Trừng là thanh khống... Đương nhiên... đương nhiên tôi có chứng cứ vô cùng xác thực... Nếu là Tô Thanh Nghi, mẹ của Khương Trừng nói thì sao... Có đủ phân lượng không... Trong tay tôi có một đoạn video...”

Giọng nói này quả thực là rất quen thuộc, không phải là nữ chính của vụ huyên náo cố ý đả thương người khác mấy ngày trước trên Weibo - Tống Điềm Nhiên sao?

Vì thế chuyện này liền sáng tỏ. Vốn cho rằng có thể làm Lâm Giang Nam thân bại danh liệt, không còn danh dự, cô Tống lập tức lại thành cái đích cho mọi người chỉ trích.

Tống Điềm Nhiên còn cho rằng như vậy liền xong rồi. Nhưng sau khi Khương Trừng up Weibo vài tiếng, thiên hậu luôn xuất quỷ nhập thần của giới ca hát Tô Thanh Nghi, còn có quan chức ngoại giao công sứ [1] đặc mệnh toàn quyền quốc gia Khương Hữu Vi cũng lần lượt đổi mới Weibo.

[1] Công sứ: chức vụ ngoại giao dưới cấp đại sứ

Tô Thanh Nghi V: Nghe nói có người xâm phạm quyền cá nhân của tôi. Tôi muốn hỏi cô gái nhỏ một chút, là tôi trêu chọc đến cô à, cô có thể công kích tôi, nhưng vì sao còn muốn công kích cả con dâu của tôi? Mỉm cười /

Khương Hữu Vi V: Chuyện này lớn. //@ Tô Thanh Nghi V: Nghe nói có người xâm phạm quyền cá nhân của tôi, tôi muốn hỏi cô gái nhỏ một chút, là tôi trêu chọc đến cô à, cô có thể công kích tôi, nhưng vì sao còn muốn công kích cả con dâu của tôi? Mỉm cười /

Lập tức cả giới giải trí, vòng ngoại giao đều nổ tung, nam thần lạnh lùng cao ngạo ngàn năm giờ lại thẳng tay xé rách mặt. Tô Thanh Nghi, thiên hậu đã rời khỏi giới ca hát nhiều năm cũng up Weibo, hơn nữa thẳng tay bênh vực người của mình, và cả quan chức ngoại giao Khương Hữu Vi chưa từng đăng Weibo, lần này cũng chia sẻ trạng thái của vợ mình cùng một câu ý vị sâu xa.

Càng làm cho người ta kinh ngạc chính là Lâm Giang Nam đã được bố mẹ nam thần đồng ý, vậy chẳng phải là càng thêm danh chính ngôn thuận làm Khương phu nhân sao, Tống Điềm Nhiên kia còn tranh cái quỷ gì, hấp tấp xen vào làm tiểu tam.

Cư dân mạng sôi nổi tỏ vẻ, lần này cô Tống đã chọc phải đại họa rồi.

Khương Trừng tự thừa nhận mình là thanh khống, lúc thẳng tay với Tống Điềm Nhiên còn không quên khoe ân ái.

Đám anh hùng bàn phím vốn đang nhắm vào Lâm Giang Nam, nghe thấy tin tức này liền rất bực bội, bọn họ bị cô Tống tiêu khiển như vậy, cô ta thật sự cho rằng cư dân mạng ai cũng ngu ngốc sao, thế là mọi người lại lại ào ào bấm bàn phím, liên tục chiến đấu ở các chiến trường trên Weibo của Tống Điềm Nhiên.

Hashtag Tống Điềm Nhiên xin lỗi đi vốn đã chìm xuống nay lại nóng lên, từ yêu cầu xin lỗi đến cáo buộc xâm phạm quyền riêng tư, hơn nữa cùng lúc này còn xuất hiện rất nhiều scandal khác của Tống Điềm Nhiên.

Hiện giờ hot search Weibo là:

# Tống Điềm Nhiên xâm quyền

# Khương Trừng phanh phui Tống Điềm Nhiên

# Khương Trừng phanh phui người nào đó còn không quên show ân ái

Trong lúc nhất thời, cả nhà cùng nhau thẳng tay với Tống Điềm Nhiên trở thành đề tài nóng nhất trong giới giải trí.

...

“Choang!”

Trong phòng truyền đến tiếng thủy tinh vỡ vụn, ngay sau đó lại là tiếng đập phá đồ đạc.

Tống Điềm Nhiên như người điên hất hết chai lọ, đồ trang điểm trên bàn, ipad trên tay cũng bị cô ta ném xuống đất, màn hình chia năm xẻ bảy.

“Tại sao lại như vậy, tại sao lại như vậy...” Cô ta lẩm bẩm nói, dường như còn chưa dám tin.

“Rõ ràng là đã theo kế hoạch, rõ ràng là có thể xoay người, giờ lại bị huỷ hoại...”

Người trợ lý nhìn mảnh vụn thủy tinh trên mặt đất, rồi lại nhìn Tống Điềm Nhiên đang lầm bầm trước mắt, thở cũng không dám thở mạnh, im lặng sợ hãi.

Tống Điềm Nhiên ngồi trên sô pha, tóc tai hỗn độn, hai mắt đỏ hồng, sắc mặt trắng bệch dọa người. Một lát sau, cô ta đột nhiên nở nụ cười: “Chưa hết... Chưa hết... Mình còn một họa báo cùng Khương Trừng chưa phát hành, chờ hoạ báo này được phát hành, chắc chắn mình có thể xoay người...”

“Chị Tống, ừm... chuyện này... Kenif...” Người trợ lý nhỏ giọng nói.

“Kenif? Kenif làm sao?”

“Chuyện là...” Ánh mắt cô ấy có chút trốn tránh, nói chuyện cũng ấp úng, giờ cô ấy không biết nên nói thế nào.

Tống Điềm Nhiên “soạt” một cái đứng dậy khỏi sô pha, giày cao gót đạp lên đám thủy tinh vỡ vụn phát ra tiếng vang chói tai.

“Là... hoạ báo này Kenif sẽ không tung ra thị trường.”

“Sẽ không tung ra thị trường... Có ý gì......” Tống Điềm Nhiên run rẩy.

“Khương Trừng đã đơn phương yêu cầu hủy hợp đồng với Kenif, cũng nói tiền vi phạm hợp đồng anh ấy sẽ bồi thường, chỉ cần hủy bỏ hoạ báo kỳ này là được.”

Trong chớp mắt, Tống Điềm Nhiên tựa như mất hết sức lực, cô ta đứng không vững, té ngã xuống đất, tay chân đều bị thủy tinh đâm vào, máu lập tức chảy ra.

“A!” Người trợ lý kêu lên.

Tống Điềm Nhiên là một người mẫu, trên người người mẫu sao có thể có sẹo được.

Cô ấy nhanh chóng chạy qua: “Chị Tống, chị mau đứng lên đi, như vậy sẽ lưu lại sẹo.”

“Khương Trừng, vậy mà anh ta lại có thể nhẫn tâm như vậy, một con đường sống cũng không lưu lại... Ha ha... Ha ha ha ha ha... Hết rồi... Hết thật rồi...“.

Tống Điềm Nhiên giống như không nghe thấy gì nữa, cũng không nhìn thấy máu trên người mình, chỉ lặp đi lặp lại những lời này, tóc tai hỗn độn như người điên, trong mắt chỉ còn lại tro tàn, một chút sắc thái cũng không còn.

“Chị Tống... Hay là chúng ta xin lỗi đi...”

Tống Điềm Nhiên ngẩng đầu nhìn cô ấy, người trợ lý lập tức cảm thấy lạnh lẽo, đôi mắt cô ta khiến cô ấy sợ hãi, không khỏi cúi đầu không dám nhìn cô ta.

Tống Điềm Nhiên nhìn cô ấy sợ hãi như thế liền bật cười, tràn đầy trào phúng, cũng vô cùng chua xót tuyệt vọng.

Tống Điềm Nhiên rất rõ, giờ cô ta thực sự xong rồi, nỗ lực nhiều năm của cô ta, bao nhiêu thành tựu, hào quang của cô ta, trong một đêm liền mất hết, chẳng còn lại gì, cô ta chẳng còn gì.

“Tôi biết rồi, cô về trước đi, tôi mệt rồi.”

Tống Điềm Nhiên lạnh lùng nói.

Người trợ lý thấy cô ta như vậy cũng không dám nói gì nữa, đành phải rời đi.

Sau khi người trợ lý đi rồi, Tống Điềm Nhiên từ từ đứng dậy, cô ta nhìn vết máu trên người, không khỏi cười cười.

Cô ta đã mất tất cả rồi, có thể để lại sẹo hay không còn quan trọng vậy sao?

...

“Tinh.”

Lâm Giang Nam đang đọc sách, đột nhiên điện thoại đặt ở một bên vang lên.

Là một tin nhắn chưa đọc.

Tống Điềm Nhiên: Lâm Giang Nam, tôi muốn gặp cô.

Thấy tin nhắn Tống Điềm Nhiên gửi, Lâm Giang Nam không khỏi nhíu mày. Còn cần phải gặp sao?

“Tinh.”

Lại là một thông báo tin nhắn khác.

Tống Điềm Nhiên: Một lần cuối cùng

Một lần cuối cùng? Một lần cuối cùng là sao?

Lâm Giang Nam bỏ sách xuống, đột nhiên trong đầu lóe lên một suy nghĩ. Cô nhanh chóng trả lời lại.

Lâm Giang Nam: Ở đâu?

Tống Điềm Nhiên cũng trả lời rất nhanh, nói vị trí cụ thể.

Lâm Giang Nam thấy vị trí cô ta gửi đến, một phút cũng không dám trì hoãn, cô khoác áo rồi gọi taxi đi đến chỗ Tống Điềm Nhiên.

Xe dừng lại trước cửa bệnh viện, lúc thanh toán tiền, tiền thối Lâm Giang Nam cũng chưa lấy đã chạy vào bên trong.

Cô thấy thang máy sắp đóng cửa liền chạy qua nhưng vẫn không kịp, cô nhìn bên cạnh thang máy, ngẫm nghĩ, sau đó liền nhanh chân chạy đến cầu thang bộ.

Cô mở cửa cửa thang bộ, bắt đầu chạy lên. Cô vừa chạy vừa thở dốc, tay nắm lan can, câu nói kia của Tống Điềm Nhiên khiến lòng cô rất bất an nên không dám dừng lại, cố sức tiếp tục chạy lên.

“Rầm“.

Cô vươn tay mở cửa tầng thượng của bệnh viện. Vừa mở ra, một trận gió lạnh liền ập đến, Lâm Giang Nam không khỏi run rẩy. Cô đưa mắt nhìn cô gái ngồi bậc thềm, hai chân vắt vẻo, cơ thể còn chao đảo lắc lư.

“Tống Điềm Nhiên, cô làm gì đấy!”

Ngày mùa đông, cô ta chỉ áo khoác một chiếc áo mỏng, gió lạnh khiến tóc tai cô ta hỗn độn, trên tay còn có vết máu khô. Nghe thấy giọng Lâm Giang Nam, Tống Điềm Nhiên từ từ quay đầu lại, cô ta cười với cô.

“Cô đến rồi.” Nói xong, cô ta lại đứng dậy khỏi bậc thềm.

Thấy cơ thể mỏng manh của cô ta vì bị gió thổi mà hơi ngửa ra sau, giờ phút này, trái tim Lâm Giang Nam như ngừng đập.

“Tống Điềm Nhiên, cô xuống đi, cô muốn nói gì, chúng ta nói rõ ràng được không?” Cô cẩn thận nói chầm chậm.

“Chà... Giọng nói thật là dễ nghe, vì sao tôi lại không có nhỉ?” Tống Điềm Nhiên cười tự giễu, sau đó nhẹ nhàng đi trên bậc thềm, giống như đang sải bước trên sàn catwalk.

Lâm Giang Nam cố bình ổn nhịp tim, lắc lắc đầu.

“Thế nào, có phải tôi đi rất đẹp không?” Tống Điềm Nhiên hỏi.

“Đẹp, rất đẹp, cô đi đẹp nhất.” Lâm Giang Nam vừa trấn an vừa cẩn thận bước đến.

“Đương nhiên rồi, tôi là Tống Điềm Nhiên, là siêu mẫu quốc tế, là nữ vương không ai sánh bằng mà.” Nói đến đây, trong mắt Tống Điềm Nhiên hiện lên một tia sắc thái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.