“Làm việc cho tốt, làm chuyện em muốn làm, còn những thứ khác... Giao cho Phương Ngôn.” giọng nói trầm ấm của Phó Kiến Văn như là tiếp thêm động lực cho Tố Tâm.
Cúp điện thoại, Tố Tâm chỉ cảm giác đầu ngón tay của mình đều là ấm áp, chuyện kia Phương Ngôn đã an bài xuống, tiến hành đâu vào đấy.
Trong đầu Tố Tâm tất cả đều là giọng nói mê người của Phó Kiến Văn, rất lâu cô mới bình tĩnh lại được tâm tình, cúi đầu lật xem một trang truyện vô số lần.
Chuyên gia trang điểm tới chậm một chút, Tố Tâm không nói gì, yên ổn ngồi ở một chỗ đọc sách của mình, tùy ý để chuyên gia trang điểm thao túng tóc của mình.
Lúc chuyên gia trang điểm đi vào, cửa không khóa mà chỉ khép hờ, nhân viên của đoàn quay phim nói chuyện trời đất đều truyền vào theo khe cửa.
Hai nhân viên cầm chén nước trong tay, ôm khuỷu tay ngồi ở trên hòm đạo cụ, đưa lưng về phía cửa nói chuyện phiếm.
Nhân viên A: “Này, tác giả của {{ hàng ma truyện }} cũng quá kiêu ngạo! Phương Ngôn này là ai! Đây chính là nhân vật nổi tiếng đã nâng đỡ thiên vương thiên hậu! Vậy mà tác giả kia nói từ chối liền từ chối!”
Nhân viên B: “tác giả người ta không phải từ chối Phương Ngôn, người ta nói rõ ràng... Chính là từ chối Tiểu Tam!”
Nhân viên A: “Tiểu Tam! Đừng nói là Tố Tâm chứ!”
Nhân viên B: “Không phải như vậy sao! hôm nay cô đã tới chậm nên không biết, tác giả sớm đã tới, sau đó cãi vã cùng đạo diễn, nói cô ta thích nhất chính là kiếp trước của nhân vật Phượng Vô Loan, trước kia là cảm thấy Tố Tâm si tình giống nhân vật Phượng Vô Loan, lại là Tô Mạn Mạn tiến cử cho nên mới đồng ý, không nghĩ tới Tố Tâm lại là một Tiểu Tam! Hơn nữa còn là một người không hề kinh nghiệm diễn xuất, như vậy chẳng phải là chà đạp nhân vật Phượng Vô Loan của cô ta!”
Nhân viên A: “Tiểu Tam! Tại sao lại thành Tiểu Tam!”
Nhân viên B: “Cô không thấy Weibo sao! Hiện tại ai cũng nói Tố Tâm là Tiểu Tam, thừa dịp mẹ của hai đứa bé không ở, muốn cướp lấy ba ba của người ta kia!”
Tố Tâm nghe nói như thế, còn chưa kịp phản ứng, đã cảm thấy da đầu tê rần...
“xin lỗi!”
Chuyên gia trang điểm nhạt nhẽo nói một câu, lễ phép mà lại xa cách.
Tố Tâm nhìn về phía tấm gương, gương mặt của chuyên gia trang điểm mặc dù không có căm ghét, nhưng tựa hồ cũng không thích Tố Tâm.