Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Chương 346: Chương 346: Thằng chết tiệt này, còn biết xấu hổ không hả?




Ngày hôm qua là bởi vì Tưởng Sâm ở đó, cô mới vội vàng thay ra, hôm nay chỉ có cô và anh, có cho anh nhìn một chút, cũng không có cái gì không được?

Diệp Phồn Tinh lấy đồ bơi vào phòng tắm, thay xong mới ra ngoài,. không thể không nói,phụ nữ mặc đồ bơi, là khoe dáng nhất.

Cô nhìn Phó Cảnh Ngộ, mong đợi hỏi: “Đẹp không?”

Phó Cảnh Ngộ nhìn cô chằm chằm rất lâu, Diệp Phồn Tinh thấy anh không chớp mắt nhìn cô, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao cô cũng cảm thấy mình mặc bộ này khá đẹp.

Ông xã đương nhiên cũng cảm thấy đẹp rồi!

Ai biết một giây kế tiếp, chỉ nghe thấy Phó Cảnh Ngộ nói câu, “Xấu mù.”

“...”

Diệp Phồn Tinh sửng sốt, không dám tin nhìn Phó Cảnh Ngộ, “Anh đang nói nghiêm túc đấy à?”

Xấu lắm thật sao?

Chẳng lẽ là cô đối với bản thân mình nảy sinh ảo giác?

Phó Cảnh Ngộ gật đầu, ngữ khí rất nghiêm túc: “Ừ. hở hết cả bụng ra, nhìn chẳng ra sao cả?”

Nghe xong lời anh nói, Diệp Phồn Tinh suýt nữa ngất xỉu, “Đây không phải là rất bình thường sao? Người khác cũng mặc như vậy, đồ bơi chính là thiết kế như vậy.”

Ông xã cô thật sự quá kỳ lạ rồi!

“Người khác là người khác, em là em!”

“...”

“Anh giúp em chuẩn bị bộ đồ bơi khác, chắc chắn sẽ đẹp hơn bộ đồ vớ vẩn này.”

“Ồ.” Diệp Phồn Tinh ỉu xìu, chị ấy đưa cho đồ bơi đẹp như vậy mà không được mặc.

-

Ở trong phòng nghỉ ngơi sau một lúc, bọn họ đi ra phòng ăn ăn cơm,khu nghỉ dưỡng bên này cung ứng phần lớn đều là các món ăn đặc sắc, mùi vị rất được.

Đối với con hàng ham ăn Diệp Phồn Tinh, đây quả thực là Thiên đường dưới hạ giới.

Chờ sau này kiếm được nhiều tiền, cũng mang Tử Thần tới bên này vui chơi một chút.Nhà họ Diệp có hai con hàng ham ăn chính là cô và em trai cô.

Cho nên, ăn đồ ăn ngon, cô cũng muốn cùng Tử Thần chia sẻ một chút

Điều kiện gia đình cũng không tốt, hiện tại cô có thể kiếm ra tiền, cũng muốn đối xử tốt với em trai một chút.

Ăn cơm xong, Phó Cảnh Ngộ bảo người chuẩn bị đồ bơi đưa lên phòng.

Buổi chiều, Phó Cảnh Ngộ ở trong phòng nghỉ ngơi, Diệp Phồn Tinh bị Phó Linh Lung gọi đi ngâm suối nước nóng.

Vào trong suối nước nóng lúc trước, có một cái đặc biệt cho khách nhân tắm rửa thay quần áo địa phương.

Phó Linh Lung và bà Phó đã thay xong quần áo, đang nói chuyện, Diệp Phồn Tinh đi ra.

Nhìn thấy trên người Diệp Phồn Tinh mặc đồ bơi kia, Phó Linh Lung suýt nữa ngất xỉu, “Em đào đâu ra bộ đồ bơi này thế, bộ chị chuẩn bị cho em đâu rồi?”

Trên người Diệp Phồn Tinh là một bộ đồ bơi kín từ đầu đến chân, ngang với bộ đồ của thợ lặn.

So với bộ Phó Linh Lung đưa cho cô, quả thật là xấu vô cùng!

Diệp Phồn Tinh trước khi tới, ở trong phòng thử qua, cũng nhổ nước bọt một hồi, nhưng mà, Phó Cảnh Ngộ lại vô cùng hài lòng.

Cô có chút bất đắc dĩ nói: “Đây là CẢnh Ngộ đưa cho em. Bộ chị đưa cho em vẫn còn ở trong phòng.”

Diệp Phồn Tinh không cưỡng lại được, chỉ có thể nghe lời.

Phó Linh Lung nghe xong, chỉ muốn đập cho Phó Cảnh Ngộ một trận nhừ tử!

Thằng chết tiệt này, còn biết xấu hổ không hả?

Tiểu Tinh mặc bộ đồ bơi mà nó cũng muốn quản!

Đi xuống sảnh,họ theo một người phục vụ đến khu hồ nước nóng, tiến vào khu này, có rất nhiều hồ nhỏ, Diệp Phồn Tinh lần đầu tiên tới đây, không nhịn được đi bộ khắp nơi, đi thăm thú một chút

“Ôi kìa.” Bên cạnh đột nhiên truyền tới một câu cợt nhả, “Làm sao lại có người ăn mặc như vậy đến chỗ này nhỉ? Mẹ tôi cũng không thèm mặc cái loại này.”

“...”

Lại sắp có biến, mau like và bỏ phiếu để đọc tiếp nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.