Phản bác xong, cô sửng sốt, muốn thu hồi những lời này, lại thấy Phó Cảnh Ngộ đắc ý dương khóe miệng lên, "Đúng, anh vốn là của em thật, em muốn anh làm cái gì thì anh làm cái đó."
"..." Diệp Phồn Tinh nhìn anh, " Em muốn anh tránh xa em một chút."
Cô có Ý đồ xấu xa muốn nhìn xem anh sẽ phản ứng như thế nào.
Phó Cảnh Ngộ nhíu mày lại, "Trừ việc này."
"Vậy tối nay anh đến thư phòng ngủ đi." Cô có rất nhiều phương thức hành hạ anh nhiều mặt.
Phó Cảnh Ngộ tiếp tục cau mày, "Cái này cũng không được."
"Cái này cũng không được,cái kia cũng không được, anh còn nói em bảo anh làm cái gì thì anh làm cái đó? Anh đúng là tên lừa đảo!" Cô nhìn anh, nhịn không được cười lên.
Phó Cảnh Ngộ nhìn chằm chằm con nhóc đầu óc xấu này "Em ác ý làm khó anh, chẳng ngoan gì hết."
" Em không ngoan đấy thì sao nào?" Cô vênh mặt.
Gần đây tính cánh của cô đã cứng rắn hơn rồi.
Phó Cảnh Ngộ nhìn ánh mắt của cô, "Không ngoan ngoãn đương nhiên phải bị trừng phạt."
Anh vừa nói xong, cô cảm giác lồng ngực của mình trầm xuống, một bàn tay rơi xuống phía trên.
"..." Mặc dù như thế, sắc mặt của anh vẫn lãnh đạm bình tĩnh, phảng phất cũng chỉ là muốn trừng phạt cô.
Diệp Phồn Tinh biết tính tình của anh, phương thức trừng phạt của cơ hồ không có trò gì mới.
Cô nhìn Phó Cảnh Ngộ, " Anh có thể thay đổi kiểu trừng phạt khác được không?"
"Được!" Anh cúi đầu, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô, "Tối nay em ở phía trên."
"..."
Em nhổ vào!
Cái này mà cũng gọi đổi "Phương thức" trừng phạt sao?
Không đợi Diệp Phồn Tinh nói thêm gì, Phó Cảnh Ngộ đã cúi đầu xuống, hôn môi của cô.
Thi thoảng ăn mặn xíu nhỉ?
Nhớ bỏ phiếu ủng hộ mật nhé!