Trước trở về cô có uống chút nước trái cây, trong miệng dường như còn lưu lại ngọt ngào,môi Phó Cảnh Ngộ rất mềm mại, bao trùm lên môi của cô, ôn nhu mà quấn mút đôi môi cô...
Nụ hôn cuồng nhiệt làm cho Diệp Phồn Tinh nhanh chóng bị thất thủ.
Cô nhìn Phó Cảnh Ngộ, có chút thanh tỉnh mà nhìn mình trầm luân, trong lòng không nhịn được một trận thở dài, thật sự không có cách nào mà.
Phó Cảnh Ngộ cởi áo khoác của cô ra, ném qua một bên...
Giường lớn rất mềm mại, gối gấp hai tầng, Diệp Phồn Tinh tựa vào trên gối, được anh nâng đầu, bầu không khí trong phòng lập tức trở nên nóng bỏng.
Hai người triền miên một hồi, quần áo hai người bay biến hết từ lúc nào không hay, hai bóng người nhấp nhô lên xuống giao hòa tạo thành mỹ cảnh giữa nam và nữ.
Sau khúc kích tình cuồng nhiệt, Diệp Phồn Tinh được Phó Cảnh Ngộ ôm vào trong ngực, cô thì thầm hỏi " Anh nghĩ như thế nào mà mua những thứ này? Ai ra chủ ý cùi bắp này cho anh thế?"
Loại phương thức thô tục này, tuyệt đối không phải là chủ ý mà ông xã nhà cô nghĩ ra được.
Phó Cảnh Ngộ ôm lấy cô, cằm đặt ở trên vai của cô, tỉnh bơ trả lời "Tưởng Sâm."
Diệp Phồn Tinh nói: "Có phải anh bị ngốc hay không?"
"Em nói sao?" Phó Cảnh Ngộ nhìn gò má của cô, "Không ngốc làm sao lại chọc cho bảo bối của anh tức giận? Xong rồi còn không dỗ được?"
Diệp Phồn Tinh quay đầu, nhìn Phó Cảnh Ngộ, hôn lên trán anh một cái, "Thích anh là chuyện rất cực khổ, thỉnh thoảng em cũng sẽ có lúc muốn nổi giận. Ai bảo anh tốt như vậy, người yêu thích anh nhiều như thế?"
Nếu mà Nhiếp Vân Đóa không thích anh, cũng sẽ không có chuyện lần này.
Phó Cảnh Ngộ ôm lấy cô, "Vậy thì thế nào? Trong lòng anh yêu ai,
Em còn không biết sao?"
"Ồ." Diệp Phồn Tinh hỏi: "Vậy anh yêu em nhiều bao nhiêu?"
Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh, đưa tay ra, đặt ở đỉnh đầu của cô xoa bóp một cái, cưng chiều nói: " Nhiều Giống như tóc của em ấy, giống cả bầu trời đầy sao, giống như... Phó Cảnh Ngộ thích Diệp Phồn Tinh nhiều như vậy."
Hôm nay mật đi chơi 2/9 bận quá, mai mật bù chương còn thiếu cho mọi người nhé!