Cả Giới Giải Trí Đều Mong Tôi Im Miệng

Chương 54: Chương 54: Xây dựng nhà thờ thế hệ mới




Cái gì mà anh em ruột thịt của Ngọc Hoàng Đại Đế rồi đại vương bảo vệ núi Phổ Đà chứ, Mạnh Thiểu Du chẳng tin được một chữ.

Nếu bàn về thần phổ của đạo gia, không lẽ đạo trưởng Tiểu Mạnh còn thua một con gấu à?

Huống hồ chi cái này vừa là đạo gia vừa là phật gia, lại còn có cả Tôn Ngộ Không nữa, sao nó không nói mình là một trong bảy mươi hai đệ tử của Khổng Tử luôn đi, cho tam giáo hợp nhất luôn!

(Tam giáo: Đạo giáo, phật giáo và nho giáo.)

Ngược lại, Tương Sấm thì rất quen thuộc với những thủ đoạn này — Giống như tứ đại môn, các tiên gia này hưởng hương khói dựa vào lòng tín ngưỡng của dân chúng là chủ yếu. Trong mắt nhà nước, họ chỉ được xem là phong tục tập quán thôi, không thể quy về tín ngưỡng tôn giáo được. Vì vậy mà các tiên gia không được lên minh lộ, khi đứng trước phật đạo thì họ yếu đi nhiều.

Do đó khi muốn được cung phụng, có không ít tiên gia sẽ thêu dệt xuất thân lợi hại cho mình, để bản thân trông uy nghiêm hơn trước mặt các tín đồ. Cái vị đến từ hắc môn này còn đỡ đó, Tương Sấm đã từng gặp một tiên gia tự xưng là Bàn Cổ rồi cơ...

Hồ tiên nhà Tương Sấm cũng biết mấy thủ đoạn này, nàng ta lập tức hừ một tiếng khinh bỉ rồi nói: "Ngươi mà cũng xứng làm đại vương à?! Mạnh miệng gớm ha đại vương! Ta còn là Quan Thế Âm đây này!!"

Hai con thú không vừa mắt nhau, con gấu đen đánh giá hồ tiên từ trên xuống dưới rồi cười nhạo: "Chỉ là một con hồ ly ở phía Nam thôi mà, có tư cách gì mà nói chuyện với ta chứ?"

Người ta thường nói "quỷ Nam hồ Bắc", trận địa chủ yếu của hồ tiên này vẫn là ở phương Bắc.

Bình thường thì hồ ly ở phương Bắc đều được tính vào trong gia phả của hồ gia, thế nhưng vị hồ tiên nhà họ Tương lại đến từ phía Nam. Tuy đắc đạo nhưng nàng ta lại không cùng một nhánh với phương Bắc, không nằm trong cùng một hệ thống gia phả. Vì lẽ đó mà danh tiếng của vị này cũng kém hơn rất nhiều, nói trắng ra là cũng tám lạng nửa cân với hắc môn đến từ hoa tam tiên.

Hồ ly xuất thân từ phía Nam thì sao chứ!!

Đây là cái chân đau của hồ tiên, khi bị cái tên hắc môn này nói ra như thế, nàng ta vừa bực lại vừa xấu hổ. Tiểu hồ tiên lập tức giận đến mức xù cả lông lên, hai tay co lại thành nắm đấm, cơ thể căng chặt, đôi mắt vốn to tròn óng ánh cũng trở nên vừa hẹp vừa dài, con ngươi dựng thẳng lên như động vật!

Chỉ thấy nàng ta quát lên một tiếng: "Hồ ly phía Nam thì sao hả! Có phải ta không phân biệt được tiếng phổ thông đâu!"

"Hôm nay ta phải cho ngươi mở mang kiến thức với sự lợi hại của bà đây!"

Nói xong, nàng ta biến thành một con hồ ly đỏ rựa như lửa, nhào về phía gấu đen. Con gấu cũng chẳng ngồi không mà lao vào xé xác hồ ly ngay tắp lự!

Ivano trợn mắt há mồm: "Đ-đây là thương lượng á?!"

Tương Sấm lại không hề bất ngờ, anh ta dùng vẻ mặt bình tĩnh nói: "Không thương lượng được thì đánh thôi!"

Từ trước đến nay tiên gia nhà tui luôn thuyết phục người ta bằng lý lẽ, lý lẽ đó nha.

Nếu có thể tự mình chạy từ đảo đến đây, hồ tiên nhà Tương Sấm cũng là 'con nhà người ta' trong đám hồ ly phía Nam rồi! Xưa nay tính tình của tiểu hồ tiên đã không được tốt, lần trước Tiểu Lâm chỉ cọ một tí bụi vào cửa mà đã bị nàng ta giận chó đánh mèo, lần này tên hắc môn lại chọt đúng chỗ đau của nàng ta, đương nhiên là sẽ không được bỏ qua dễ dàng.

Vì đang ở dưới mái hiên nên hai con thú đều giữ lại kích cỡ bình thường mà đánh nhau.

Hồ ly khéo léo thông minh, luôn nhằm lúc bất ngờ mà nhào lên cắn con gấu đen khiến nó phải gào khóc. Bình thường khi hai con vật đánh nhau, lúc nào lông tóc cũng bay đầy trời. Ba người Mạnh Thiểu Du đứng ở một bên, thấy trước mặt mình có không ít lông bay ra.

Từng mảnh đen đỏ văng ra, Ivano thấy vậy thì không khỏi cảm động lây...

Lúc đánh nhau với gấu, lông đầu anh ta cũng rụng lả tả như vậy đó!

Tên hắc môn này vẫn có chút đạo hạnh, ban đầu tiểu hồ tiên nhà Tương Sấm còn chiếm lợi thế, thế nhưng suy cho cùng thì gấu đen cũng có thể lực tốt, lại còn da dày thịt béo, cho dù hồ ly có cắn trụi nó thì nó cũng không thèm để ý.

Ngay tức khắc, đuôi của tiểu hồ ly đã bị con gấu đen bắt lấy, Tương Sấm thấy vậy thì sốt ruột nói: "A —!"

Sao có thể tùy tiện chộp đuôi con gái nhà người ta như vậy chứ!

Vừa thấy cảnh này là họ đã biết tiên gia nhà Tương Sấm bại trận. Tên hắc môn nọ túm lấy đuôi hồ ly rồi gào lên một tiếng, nó kéo lấy cái đuôi một cách hung hăng, một nắm lông đuôi cứ thế bị giật xuống.

Tương Sấm đau lòng không thôi, vội vàng nói: "Dừng! Dừng! Dừng!"

Hắc môn kia bèn thu tay lại, tiểu hồ tiên bị nó ném sang một bên. Tương Sấm vội vã đi đến ôm lấy hồ ly, hết sức đau lòng mà sờ sờ cái đuôi đã trọc mất một nửa.

Hắc môn hừ một tiếng, nó dứt khoát ngồi trên sô pha nhà Tương Sấm rồi nói với chất giọng ồm ồm: "Bây giờ bọn ngươi còn muốn thương lượng nữa không!"

Tương Sấm ôm lấy tiểu hồ ly, ra điều có lỗi mà nói với Mạnh Thiểu Du: "Thật có lỗi với cậu Mạnh quá, bọn tôi không làm chuyện này được, cậu mời cao minh khác đi vậy."

Tiểu hồ ly kia khóc nức lên, không ngờ mình lại đánh thua, nàng ta giãy dụa trong lòng ngực Tương Sấm, nói: "Ta không phục! Ta không phục! Ta muốn đánh nữa!!"

Tương Sấm vội vàng ôm hồ ly đi ra xa, còn đánh tiếp nữa hả, bà cô à cô có muốn trụi luôn không!

Thấy Tương Sấm không dám làm gì nữa, hắc môn nhìn chòng chọc về phía Mạnh Thiểu Du và Ivano rồi mở miệng nói: "Sao, các ngươi còn muốn nói chuyện tiếp không?"

Ivano và Mạnh Thiểu Du liếc nhau, đến lúc này Ivano mới biết rằng khi đánh nhau với mình, có lẽ con gấu này đã nhẹ tay rồi.

Mạnh Thiểu Du có hơi bất đắc dĩ, cậu chưa từng tiếp xúc với các tiên gia, nhưng xét về tính nết của mấy con vật này thì chúng đều có hơi cứng đầu. Cho dù cậu có giúp Ivano đuổi hắc môn đi lần này, chắc chắn sau đó nó vẫn sẽ tìm đến...

Tương Sấm đứng gần đó, anh ta liếc nhìn đôi bên rồi kéo Ivano và Mạnh Thiểu Du sang, do dự một chút rồi mở miệng nói: "Tôi nói thật một câu nhé, hắc môn này đang muốn tìm một người cung phụng, trên thực tế thì cũng không có nhiều chỗ xấu, không ấy cậu cũng cân nhắc thử xem?"

Trong nhận thức của Tương Sấm, những ai có thể cung phụng thần tiên thì đều là do có duyên, không thể từ chối được. Vả lại tiên gia và người cung phụng cũng có thể được xem như là một kiểu hỗ trợ, bình thường những người được tiên gia xem trọng thì cuối cùng đều cung phụng thần tiên.

Nếu Ivano không muốn trông coi, anh ta làm một cái bàn thờ trong nhà cũng được mà.

Tương Sấm nói ra đề xuất của mình với Ivano, Ivano cũng nhìn ra thái độ ban nãy của hắc môn nên không khỏi cân nhắc.

Kết quả là con gấu đen ngồi trên sô pha lại mất kiên nhẫn, nó vỗ chân gấu rồi nói: "Các ngươi bi bi bô bô lâu lắm rồi đấy, nói xong chưa hả?!"

Mạnh Thiểu Du nghe vậy thì quay đầu nhìn về phía nó, cậu bảo: "Chờ không nổi à?"

Con gấu đen còn nhớ rõ cậu, đây chính là tên đạo sĩ mà nó đã gặp trước đó. Nó vẫn hơi kiêng kị tên đạo sĩ này, tiên gia nào cũng có thể nhìn thấy khí vận của con người, cả cậu đạo sĩ này và người đàn ông đứng cạnh cậu ta hôm qua đều là người không dễ dây vào.

Con gấu đen chỉ muốn bắt Ivano cung phụng chứ cũng không muốn gây mích lòng người khác, hai bên cứ nước sông không phạm nước giếng là tốt nhất.

Do đó khi Mạnh Thiểu Du nói vậy, nó lại hừ một tiếng, song cũng không lên tiếng thúc giục nữa.

Ivano đứng xoắn xuýt tại chỗ nửa ngày trời, sau khi nghe Tương Sấm kể một số chuyện về Xuất Mã Tiên, anh ta cũng không còn bài xích con gấu đen nữa.

Suy cho cùng, nghe nói một số tiên gia còn có sở trưởng là chữa bệnh, không biết con gấu này có thể trị rụng tóc hay không.

Anh ta do dự một chút rồi mở miệng hỏi: "Cũng không phải tôi không thể bái tiên, nhưng tôi chỉ muốn hỏi một chút, tại sao lại là tôi chứ?"

Hắc môn kia nói: "Cái này mà còn phải nói à? Trong nhà ngươi thì chỉ có ngươi là có duyên với thần tiên thôi!"

Xưa kia con gấu này tu hành ở chỗ bà đen, lúc còn là một chú gấu con, nó đã được ông ngoại của Ivano cứu sống. Các tiên gia đều chú trọng duyên phận nên họ cũng sẽ báo ân, khi hắc môn đạt đến đạo hạnh có thể được bái tiên, nó bèn tìm đến nhà bọn họ.

Ivano nghe vậy thì cực kì hoang mang: "Báo ân ư, báo ân mà gây khó dễ cho người ta vậy ư!"

Hắc môn nghe vậy thì phát cáu: "Ngươi tưởng đám bọn ta là động vật dễ dãi đấy à?! Phải cảnh giác cao độ khi tìm người cung phụng chứ!"

Các tiên gia chọn người cung phụng một cách tương đối thận trọng, dù sao thì việc này cũng liên quan đến tu vi của bọn họ, nếu người cung phụng có phẩm hạnh không tốt thì cũng gây hại cho các tiên gia. Vậy nên trước khi bái tiên, người cung phụng đều bị các tiên gia "làm khó" một phen.

Đây có thể được xem như là sự cẩn thận của các tiên gia, nếu bái tiên một cách tùy tiện thì coi sao được chứ...

Mạnh Thiểu Du ngẫm nghĩ, mối liên hệ giữa các tiên gia của Xuất Mã Tiên và người cung phụng cũng giống như đi xem mắt trong giới huyền học vậy.

Vì Ivano đồng ý bái tiên nên hắc môn cũng bắt đầu dễ bắt chuyện hơn. Cuối cùng họ đạt được sự nhất trí, Ivano đồng ý cung phụng hắc môn nhưng chỉ đặt bàn thờ để bảo vệ nhà cửa thôi, không giúp đỡ hay trông coi gì cả.

Tiếp theo đó là chuyện cung phụng, sau khi thương lượng đâu ra đó, Tương Sấm lại bảo: "Bây giờ cậu chỉ cần bái một sư phụ là được... Ở Nam Thành có một nhà thờ của Xuất Mã Tiên, bên đó cũng có sư thừa. Không thì cậu bái tôi làm thầy cũng được."

Hồ tiên nhà Tương Sấm không cùng một nhánh với Xuất Mã Tiên ở phương Bắc, nên anh ta lập thành một phái riêng, không có nhà thờ.

Ivano nghe vậy thì trưng ra vẻ mặt khó hiểu, nói: "Tôi bái Mạnh Thiểu Du làm thầy không được à?"

Tương Sấm: "..."

Tương Sấm nghẹn họng trân trối, anh ta chưa thấy Xuất Mã Tiên nào đi bái đạo sĩ làm sư phụ luôn! Dù có ở ngoài ngũ hành thì cũng không thể đi con đường bất thường như vậy chứ?

Mạnh Thiểu Du cũng sững ra, sau đó cậu mới dở khóc dở cười: "Mỗi bên đều có phép tắc của riêng mình, không đi theo con đường này được đâu, việc bái sư thì thôi đừng."

Ivano không biết rằng, trên thực tế thì Xuất Mã Tiên đều là do sư phụ truyền xuống cho đồ đệ, ai cũng có quy củ và pháp thuật độc đáo của riêng mình, không cùng một hệ thống với phật đạo.

Huống hồ chi đạo giáo cũng có quy củ của riêng mình, nên bọn họ sẽ không nhận đồ đệ tùy ý.

Ivano nghe vậy thì không khỏi thấy hơi mất mát, nhưng anh ta cũng không quá cố chấp. Theo như lời Mạnh Thiểu Du, mỗi bên đều có phép tắc riêng, anh ta đã đồng ý bái tiên thì đương nhiên là phải làm việc dựa theo phép tắc của Xuất Mã Tiên.

Mạnh Thiểu Du chắc chắn không thể nhận đồ đệ, mà con gấu đen cũng không sẵn lòng bái Tương Sấm làm thầy. Xét cho cùng thì hồ ly nhà Tương Sấm có đánh thắng nó đâu, mắc gì nó phải bái Tương Sấm làm thầy chứ? Đây không phải là vô duyên vô cớ bị kém đi một bậc à!

Tuy hoa tam tiên rất hiếm khi được bái tiên, nhưng con gấu đen vẫn tuân theo luật giang hồ rất nghiêm ngặt. Nó không muốn nên Tương Sấm cũng không ép, anh ta bèn chỉ cho Ivano một nơi, đó là một nhà thờ Xuất Mã Tiên ở Nam Thành, được mở trong phố Tam Đường.

Sau khi họ đi ra khỏi nhà Tương Sấm thì sắc trời hẵng còn sớm, Ivano muốn làm cho xong chuyện nên dứt khoát đi đến phố Tam Đường luôn. Mạnh Thiểu Du cũng bèn đi theo.

Đây cũng là lần đầu tiên Mạnh Thiểu Du đi vào bên trong phố Tam Đường. Địa chỉ mà Tương Sấm đưa nằm ở cuối con phố, đó là một cửa hàng có hai tầng lầu, có điều cửa chỉ khép hờ, trông không giống như đang mở cửa kinh doanh.

Ivano còn chưa bước vào thì đã có người đi ra, người đó nhìn thấy hai người bọn họ thì bảo: "Tương Sấm giới thiệu đúng không ạ? Xin mời vào bên trong."

Cộng đồng Xuất Mã Tiên ở Nam Thành có trao đổi với nhau, Tương Sấm đã đánh tiếng trước về việc Ivano sẽ đến, nên họ cũng không gặp phải phiền toái gì cả.

Tiếp đó là để cho Ivano chọn sư phụ — Thực tế thì đây là khâu mà các tiên gia cũng cùng quan sát.

Khi đến nơi này, con gấu đen vốn có hơi vênh váo lúc ở nhà Tương Sấm chợt trở nên ngoan ngoãn hơn. Suy cho cùng, các ngũ tiên mà nhà thờ cung phụng đều là chính nhân tám kinh*.

(Chính nhân tám kinh: Ý chỉ những người nghiêm chỉnh, nghiêm túc.)

- -

Mạnh Thiểu Du không xem cảnh bái sư mà đi vào bên trong khu vườn của nhà thờ.

Khu vườn này được xây rất lớn, có không ít cây xanh và còn có rất nhiều đồ trang trí. Chủ yếu là vì trong nhà thờ có rất nhiều tiên gia, một số tiên gia sẽ hiện ra hình dáng thật rồi đến nhà thờ chơi, thậm chí còn có tiên gia kéo cả gia đình đến ở trong lầu thần tài.

Mạnh Thiểu Du ngó qua sân, hồ ly và chồn đều chiếm lấy một nơi rồi túm tụm lại với nhau, bên cạnh còn có một vòng xoay lớn, trên đó còn có mấy con nhím đang chạy bộ.

Trừ vòng xoay thì trong sân còn có vô số đồ chơi linh tinh khác, cách sắp xếp của khu vườn này có vẻ hơi kì quái...

Mạnh Thiểu Du nhìn một đệ tử Xuất Mã bên cạnh, không kìm lòng được mà hỏi: "Mấy dụng cụ trong vườn là để làm gì vậy?"

Đệ tử kia thấy cậu tò mò thì kiên nhẫn giải thích: "Đây là các thiết bị nuôi dưỡng ạ!"

Đầu năm nay khoa học kĩ thuật phát triển, thế giới bên ngoài đã không còn xanh và đẹp như trước nữa. Các thiết bị hiện đại đã lấn chiếm rất nhiều môi trường hoang dã, vì vậy mà ta rất hiếm khi thấy động vật ở trên đường.

Vậy nên các tiên gia trong nhà thờ cũng không thể cứ thích là ra ngoài như xưa được nữa. Phần lớn thời gian họ đều phải ở trong nhà thờ, nhưng nếu động vật ở một nơi nhỏ bé quá lâu thì cũng không ổn...

"Vậy nên, để nuôi dưỡng sở thích sinh hoạt và thỏa mãn nhu cầu tâm sinh lý của các tiên gia, chúng tôi đã đặt rất nhiều thiết bị phong phú ngay trong sân. Đây đều là các dụng cụ cao cấp được vườn bách thú giới thiệu đó ạ!"

Nhỡ đâu các tiên gia bị trầm cảm rồi sao!

Tuy nói là tiên gia nhưng trên thực tế đều là động vật hoang dã cả mà!

Mạnh Thiểu Du: "..."

Đúng là nhà thờ thế hệ mới, nhân tính hóa ghê ha.



Hết chương 54.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.