Phó Gia Hiên hai mắt trợn tròn, nhìn gương mặt gần trong gang tấc của Cố Văn Quân, trong phút chốc y cũng có chút dại ra.
Từ khi lấy lại được kí ức, từ khi phát hiện Cố Văn Quân nói dối rằng cả hai là tình lữ, những cử chỉ thân mật, những sự quan tâm âm thầm lặng lẽ, còn có cả những cảm giác quen thuộc.
Phó Gia Hiên không ngốc, cho nên y dĩ nhiên nhận ra được Cố Văn Quân có tình cảm với mình.
Lúc y từ cõi chết trở về, Cố Văn Quân đã ôm chầm lấy y, thậm chí là hôn y rất sâu. Điều đó đủ để chứng minh, những gì mà Phó Gia Hiên đã suy đoán là đúng.
Mãi đến tận giờ phút này Phó Gia Hiên mới nhận ra, nhưng không biết kể từ lúc nào, Cố Văn Quân đã là một phần không thể thiếu trong cuộc sống hằng ngày của y rồi.
Hơn nữa, lúc nãy khi Cố Văn Quân hôn y, rõ ràng y có thể đẩy hắn ra, nhưng y lại không làm thế.
Có thể nói, mặc dù lí trí vẫn chưa xác định được bản thân y có thích Cố Văn Quân hay không, nhưng trái tim y đã trước một bước đưa ra lựa chọn của chính nó rồi.
Giờ phút này, không chỉ một mình Phó Gia Hiên trở nên bối rối, mà ngay cả Cố Văn Quân cũng cảm thấy vô cùng căng thẳng.
Hắn nâng lấy sườn mặt y, lại lần nữa đặt xuống môi y một nụ hôn. Khác với nụ hôn lần trước, nụ hôn lần này là có chuẩn bị mà tới, vừa ôn nhu vừa dịu dàng lại mang chút gì đó nóng bỏng không nói nên lời.
Nhưng chưa dừng lại ở đó, tay Cố Văn Quân lúc này đặt trên đai lưng của Phó Gia Hiên, chậm rãi đem nó tháo ra.
Cố Văn Quân có thể cảm nhận được, khi đai lưng bị cởi, thân thể Phó Gia Hiên rõ ràng sững lại, nhưng rốt cuộc y vẫn không đẩy hắn ra. Rõ ràng, y chính là đang ngầm đồng ý rồi.
Trong một giây phút nào đó, Cố Văn Quân tưởng chừng như bản thân đang dạo một vòng quanh thiên đường. Cảm giác cả người cứ lâng lâng, pha lẫn chút gì đó không chân thật.
Quần áo từng cái từng cái một bị cởi ra, thân thể trần trụi của Phó Gia Hiên từng chút một bại lộ trong không khí. Phó Gia Hiên xấu hổ đến mức chỉ có thể liều mạng nhắm chặt hai mắt, thân thể cũng vô thức co lại.
Nhìn phản ứng ngây ngô này của y, Cố Văn Quân không thấy khá hơn, mà trái lại còn bị d.ụ.c hỏa đốt người.
Hiên nhi như này, quả thực quá đáng yêu rồi!.
“Đừng...đừng nhìn chằm chằm ta như thế“. Phó Gia Hiên hơi hé mắt, phát hiện Cố Văn Quân cứ im lặng nhìn mình không rời mắt, mặt y xoát cái liền đỏ bừng.
“Chỉ mới mấy ngày không gặp, Hiên nhi lại gầy đi rồi. Nhưng là, chỗ cần có thịt thì vẫn có thịt“. Cố Văn Quân câu trước còn rất nghiêm túc, nhưng câu sau liền đã giở thói lưu manh, vừa nói vừa luồn tay xuống nhéo nhéo cái m.ô.n.g nộn thịt của Phó Gia Hiên.
“Lưu manh! Trước giờ ta quả thực chưa từng biết, ngài còn có một mặt như thế này“. Phó Gia Hiên vỗ một cái vào móng heo của hắn, sau đó mới hung dữ lên tiếng.
“Không biết cũng không sao. Sau này từ từ để em khám phá đủ“. Cố Văn Quân nhếch môi, sau đó đột ngột cúi đầu, một phát ngậm vào điểm đỏ trước ngực của Phó Gia Hiên.
Phó Gia Hiên quả thực cạn lời trước mức độ vô sỉ của Cố Văn Quân rồi. Hình như y lúc này đã hiểu ra một chuyện, hắn chính là điển hình của loại người khi lên giường sẽ biến thành một người hoàn toàn khác ấy.
Trong lúc Phó Gia Hiên còn đang nghĩ lung tung, Cố Văn Quân lúc này đã đột ngột nắm lấy cổ chân y, sau đó gập lại.
Ở tư thế này, nơi tư mật của Phó Gia Hiên liền bị phô bày ra một cách hết sức trần trụi.
“Làm...làm gì vậy?“. Phó Gia Hiên giật mình trợn tròn mắt, tay theo bản năng che đi nơi tư mật, chân cũng khép lại vào nhau.
Chỉ là, Cố Văn Quân nào để y có thể được như nguyện?.
“Cảnh sắc đẹp thế này, sao lại phải che?“. Cố Văn Quân xấu xa cười cười, sau đó cưỡng ép đem tay của Phó Gia Hiên kéo ra.
Cũng giống như da của Phó Gia Hiên, cho nên màu sắc ở nơi đó của y cũng vô cùng trắng mịn.
Cũng không biết có phải vì sinh non hay không mà l.ô.n.g trên người y mọc vô cùng thưa thớt, nhiều lắm cũng chỉ mọc được một mớ l.ô.n.g tơ trông rất mảnh.
'Tiểu Hiên Hiên” màu phấn hồng lúc này bởi vì chủ nhân đang căng thẳng mà cũng ỉu xìu rũ xuống, trông vừa buồn cười vừa đáng yêu vô cùng.
Nhìn xuống thêm chút nữa, liền có thể nhìn thấy l.ỗ nhỏ cũng là một màu phấn hồng đang e thẹn thít chặt lại kia.
Đôi con ngươi Cố Văn Quân trong phút chốc tối sầm, trong đầu lướt qua vô số hình ảnh từng xuất hiện không biết bao nhiêu lần trong mộng của hắn.
Hình ảnh *** *** thô to trướng bạo nổi đầy gân xanh ra ra vào vào liên tục tại l.ỗ nhỏ phấn hồng mềm mại. Hình ảnh Phó Gia Hiên bị hắn đè dưới thân, không ngừng bị hắn làm cho cao trào, không ngừng thút thít xin tha.
Thước phim ngắn ngủi mà vô cùng sắc t.ì.n.h ấy lướt qua trong đầu, khiến hạ thể vốn đã có xu thế trướng bạo của Cố Văn Quân càng trướng to thêm một vòng.
Trái ngược với Cố Văn Quân d.ụ.c hỏa đốt người, Phó Gia Hiên lúc này lại đang vô cùng căng thẳng.
Cả kiếp trước lẫn cả kiếp này, y chưa từng nghĩ tới trường hợp bản thân là gay. Cho nên nói, làm t.ì.n.h giữa nam và nam cần phải làm những gì, y hoàn toàn chưa từng tìm hiểu qua.
Kiến thức của Phó Gia Hiên chỉ gói gọn trong những thứ cơ bản như, 'cúc hoa' vốn dĩ không phải dùng để làm t.ì.n.h, cho nên khi 'cưỡng ép' dùng đến nó sẽ rất đau, thậm chí là bị rách và chảy máu.
Phó Gia Hiên vốn dĩ rất sợ đau, chỉ cần nghĩ tới có thể sẽ chảy máu, toàn thân y liền đã lạnh toát. Cả người y phút chốc trở nên tê cứng, trong đầu loạn thành một mớ hỗn độn, hai mắt nhắm nghiền không dám mở ra.
Nhưng mà ngay sau đó, một thứ ấm nóng trơn ướt chậm rãi chạm vào nơi tư mật, khiến Phó Gia Hiên giật mình mở choàng hai mắt.
Chỉ thấy, Cố Văn Quân lúc này đang vùi đầu vào giữa hai chân y, dùng l.ư.ỡ.i của chính mình l.i.ế.m hôn ở đùi trong của y, sau đó thậm chí còn l.i.ế.m một vòng xung quanh h.u.y.ệ.t khẩu.