Cả Nước Đều Biết Tôi Rất Moe

Chương 82: Chương 82: Chương 77




Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.

Tại sao A Trạch lại nằm trên ghế sofa? Chuyện này phải nói tới ba mười phút trước.

Sau khi Ngu Uyên mở diễn đàn ra để xem, hắn nhìn thấy ảnh chụp và bài viết của người tự xưng là ‘người thay thế’.

Trong đó, bài viết mô tả chiếm phần nhiều, dùng các loại từ ngữ khoa trương, khuếch đại để hơn những tin mà hắn ta nhận được tại căn cứ Andrew, sau đó hắn ta lại chèn thêm vào bức ảnh làm bằng chứng.

Kỳ thật ảnh chụp cũng chẳng mấy rõ ràng, tuy rằng tiêu đề và bài viết này có vẻ như không lấy Chử Thư Mặc làm trung tâm, nhưng ảnh chụp lại có rất nhiều cảnh tượng bị làm mờ, và chúng thực chất không phải bối cảnh của căn cứ Andrew. Một số bức ảnh liên quan đến căn cứ, nhưng hầu hết đều chằng có tí quan hệ nào với Chử Thư Mặc. (MTLTH.dđlqđ)

Nhưng điều này lại chẳng mấy quan trọng, đối với đại bộ phận quần chúng mà nói, chỉ cần có tính chất drama là được, sự thật hay giả dối đều không nằm trong tầm mắt của cư dân mạng. Tựa như chuyện lấy được hai viên hồn thạch Thiên cấp vậy, ở diễn đàn của tộc Hồn thú chính là một tin hot, đặc biệt là trong thời gian mà máy cơ Hồn thạch đã bắt đầu manh nha xuất hiện.

Tuy nhiên, tin hot này có thể đạt top hotsearch hay không còn phải nhờ vào sự khác lạ.

Và chắc người tung tin cũng biết điểm dừng, đến lúc vật cực tất phản*, mục đích không đạt được còn bị cắn ngược lại thì mất cả chì lẫn chài.

*Vật cực tất phản: cố quá thành quá cố.

Cho nên hắn ta không hề khẳng định rằng tiểu Noelle này lấy được hai viên hồn thạch Thiên cấp, tám lần còn lại đều là hồn thạch Địa cấp. Hắn chỉ mơ hồ đề cập đến, giả giả thật thật mà nêu quan điểm rằng có một Noelle như vậy.

Đồng thời phía dưới bài viết còn đính kèm rất nhiều ảnh chụp Chử Thư Mặc ở mọi góc độ.

Có thể nhìn ra người này có trong tay rất nhiều tư liệu, phải biết rằng, căn cứ Andrew nói thế nào cũng là một căn cứ quân sự bí mật của Hoàng Gia, muốn cài người vào tìm hiểu tin tức cũng không thể có khả năng thiết trí tỉ mỉ đến như thế.

Huống chi Chử Thư Mặc bộc lộ tài năng cũng mới chỉ trong ngày hôm nay, có thể trong một thời gian ngắn mà tìm được nhiều tư liệu như vậy, chỉ sợ rằng người này cũng chẳng phải hạng xoàng.

Ngu Uyên nhìn chằm chằm ảnh chụp Chử Thư Mặc, mày nhíu chặt.

Đại bộ phận giang cư mận comment bên dưới đều bày tỏ sự nghi ngờ, thực chất, một Noelle trong một ngày tìm được hai viên hồn thạch Thiên cấp đã vượt ra khỏi phạm vi lý giải của mọi người.

Mọi người đều nhất trí quan điểm rằng một Noelle vĩ đại đến mấy, cả cuộc đời cũng chỉ có thể tìm được một viên hồn thạch Thiên cấp, một cuộc thi mà tìm đến hai là điều vô lý.

Đương nhiên, trong đó có một bộ phận Hồn thú có thiện ý với tộc Noelle đều đang thảo luận về bề ngoài của tiểu Mặc. Thật bất ngờ, so với nhưng bình luận nghi ngờ trước đó, điều này lại làm cho Ngu Uyên đặc biệt bực mình, thậm chí có chút buồn rầu. (MTLTH.dđlqđ)

Mặc dù phần cmt đều là những câu bình luận tầm phào, vô nghĩa , nhưng vì có liên quan trực tiếp đến Chử Thư Mặc, Ngu Uyên không ngờ lại đọc hết tất cả các bình luận, thậm chí là những phần bình luận nhỏ.

Tuy tốc độ phản ứng và xử lý tình huống của tộc Hồn thú cực kỳ nhanh, nhưng bài viết này đã nằm trên bảng hotsearch đến một tiếng đồng hồ rồi. Đang lúc Ngu Uyên sửa soạn trong đầu biện pháp dẫn dắt dư luận, đột nhiên khóe mắt hắn lại liếc thấy một câu trả lời rất đặc biệt.

Đây chẳng qua cũng chỉ là lời nói đùa, lần đầu tiên nhìn qua, Ngu Uyên cũng chỉ liếc qua cho có, tùy tùy tiện tiện mà bỏ qua. Nhưng nhìn lại đến lần thứ hai, hắn lại thấy có điều gì khác lạ. Nguyên văn câu trả lời là: “Thật tốt quá, đây chính là tin tức tốt đó chứ. Trong một lần thi mà có thể lấy được hai viên hồn thạch Thiên cấp, đây chẳng phải là Hồn Thuật sư tái xuất sao? Thiên hạ sắp thống nhất đến nơi rồi!”

Những lời này vốn mang ý trào phúng, người bình luận cho rằng tin tức này là tin vỉa hè, nhưng ánh mắt Ngu Uyên lại như thể dính chặt vào khái niệm ‘Hồn Thuật sư’ kia.

Hồn thuật.

Có thể nói rằng Ngu Uyên là người quen thuộc với khái niệm này nhất.

Năm đó, lão Bá Tước là người chủ trì nghi thức, cái ông ta dùng chính là Hồn Thuật đã thất truyền trong truyền thuyết, vì vậy mà làm hắn mất đi một phần hồn phách. Sau khi tỉnh lại, tuy rằng hắn không hề lo lắng khi biết rằng linh hồn hắn không đầy đủ, ngược lại lại có cảm giác an tâm đến bất thường, nhưng hắn vẫn không buông tha cho việc tìm kiếm tư liệu có liên quan đến tinh hồn.

Bởi vì hắn luôn có trực giác, nếu như hắn không cố gắng tìm kiếm hồn phách đã thất lạc của bản thân, hắn sẽ mất đi một thứ cực kỳ quan trọng, còn quan trọng hơn cả nửa linh hồn đã mất kia. Đặc biệt, trực giác này lại luôn luôn nhắc nhở hắn, khiến cho hắn không thể buông tha cho ý nghĩ này.

Tại sao hắn lại có cảm giác này? Chính hắn cũng chẳng rõ ràng. Nhưng cũng bởi nguyên nhân này mà sự hiểu biết của Ngu Uyên đối với Hồn Thuật cũng khá khả quan. Nhưng không hiều vì sao trong khoảng thời gian này, hắn còn quá cố chấp tìm hiểu nó nữa. Thần kỳ rằng, mặc dù hắn đã có chút buông thả, nhưng trực giác ấy vẫn luôn hằng giờ hằng phút nhắc nhở hắn.

Nhưng những thắc mắc ấy hắn cũng không thể nhanh chóng thông suốt được….. Hắn nhớ rất rõ, hình như từ khi Chử Thư Mặc sinh ra, cậu nhóc vẫn luôn đặt hoạt huyết thạch bên cạnh hắn, thân thể hắn về sau lại càng ngày càng tốt đến bất ngờ.

Quan trọng nhất là cảm giác muốn tra ra luồng hồn phách kia bất tri bất giác đã tiêu tán một nửa. Ánh mắt bồi hồi trên dòng chữ kia hồi lâu, mày Ngu Uyên càng ngày càng cau chặt vào nhau.

Bác sĩ Lý vì sao muốn đưa tiểu Mặc đi? Ngu Uyên vẫn cho rằng bởi vì lão ta muốn uy hiếp mình. Hắn vẫn luôn người cung cấp vốn cho dự án này chính là Ngu lão phu nhân, nhưng một vụ nổ khó hiểu lại là cơ hội cho tiểu Mặc trốn thoát. Có thể nói căn bản bác sĩ Lý chưa được lợi gì từ việc này. Nhưng vấn đề là tại sao lão ta lại quyết định dừng tay ngay lúc này?

Rốt cuộc là bởi vì không dám, sợ Ngu Uyên hắn đứng chắn trước mặt, hay là… muốn chiếm thứ gì đó? Bác sĩ Lý là con trai của lão Bá Tước, mà lão ta lại là thân tín của Brownie, cũng bởi nghi thức cắt hồn đó mà lão bị tước mất địa vị, vậy…. trong nháy mắt ấy, đáy mắt Ngu Uyên chợt lóe lên. Một người nhờ bản lãnh mà có được tước vị, có được sự tín nhiệm của lão Quốc Vương Wiener, thật sự cam tâm mất đi tất cả như vậy thật sao?

Có phải đã có thứ gì đó được lưu giữ lại từ nghi thức cắt hồn kia, manh mối nào đó cho con trai lão….?

Vì sao từ khi Chử Thư Mặc xuất hiện, cơ thể của hắn lại trở nên khỏe mạnh hơn? Vì sao tiểu Noelle kí kết khế ước cố định với hắn lại thông minh như vậy? Vì sao hắn lại chú ý tới nhóc con kia? Vì sao bác sĩ Lý lại chọn xuống tay từ chỗ bé con?

Hơn nữa vụ nổ bất ngờ kia, thượng cổ Hồn thuật, một bóng hình mơ hồ lặp đi lặp lại trong những giấc mơ, đôi mắt Ngu Uyên càng ngày càng trở nên thâm thúy hơn. Hắn mở quang não của bản thân ra, gửi cho A Trạch một tin tức đã được mã hóa, phân phó anh tìm hiểu về nghi thức cắt hồn, còn có những tư liệu liên quan đến sự việc hơn hai mươi năm về trước. (MTLTH.dđlqđ)

Sau khi làm xong, Ngu Uyên vẫn ngồi yên ở trên ghế, lại nghĩ đến giấc mơ gần đây, nghĩ đến đủ loại trùng hợp về tiểu Mặc. Mãi cho đến hai mươi phút sau mới phát giác ra có điều không đúng.

A Trạch là trợ lý của hắn, theo hắn đã ba mươi năm có lẻ, ai cũng hiểu rõ phong cách làm việc của nhau. Anh luôn trả lời tin nhắn của Ngu Uyên nhanh nhất có thể, đặc biệt là trong những trường hợp như thế này, dù không tra được bất kỳ tin tức gì, A Trạch cũng sẽ nhắn lại.

Nhưng đã gần nửa giờ rồi mà hắn lại không nhận được một tin nhắn nào, Ngu Uyên lập tức phát hiện ra bất thường. Hắn nhớ tới chuyện xảy ra vừa rồi, cùng với sắc mặt không được tốt lắm của A Trạch, hắn lập tức liên hệ với Ficker. (MTLTH.dđlqđ)

Đồng thời hắn cũng chạy đi tìm, hai người tìm nửa ngày mới tìm thấy người ở một góc hành lang. Dãy phòng này của bọn họ là do Maca chuẩn bị, quanh đây đều không có người, vì vậy A Trạch ngất xỉu cũng chưa có ai phát hiện ra, chỉ có thể mang người về tạm căn phòng của Ngu Uyên.

“Hồn lực không đủ.”

Sắc mặt A Trạch không tốt lắm, đại khái là do hành trình đến căn cứ Andrew này rất đột ngột, cho nên anh không chuẩn bị đủ hồn thạch, làm cho bản thân rơi vào trạng thái hồn lực kiệt quệ. Đối với Hồn thú mà nói, hồn lực cũng giống như cục pin của người máy, nhưng quanh trọng hơn nhiều. Người máy dù có hết pin thì chỉ cần thay pin mới là xong, Hồn thú không đủ hồn lực, thời gian kéo dài có thể dẫn tới tử vong. Hiện tạo rõ ràng đã không đủ thì giờ để mời Hồn Thạch sư.

Trong phòng nháy mắt im lặng, Chử Thư Mặc nhìn A Trạch nằm trên sofa, ánh mắt bất định.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.