Cả Nước Đều Biết Tôi Rất Moe

Chương 117: Chương 117: Thiếu






Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.

Chử Thư Mặc ngồi trên một cái khay nhỏ, nhàm chán nhìn tiểu trợ lý, cuối cùng cũng hiểu được trình độ rườm rà rắc rối khi tiếp kiến lãnh đạo.

Sau khi bọn họ đi ra khỏi khoang thứ ba, Crans cái gì cũng không nói, tiểu trợ lý thần kinh căng thẳng như vậy mà anh ta cũng chẳng buồn liếc mắt, chỉ mang bọn họ đi gặp tiến sĩ Lý.

Toàn bộ quá trình, Chử Thư Mặc có thể làm chứng rằng vị trợ lý kia gì cũng chưa làm, mà tiểu trợ lý ngây thơ khờ dại kia lại cứ như là sắp ngẻo đến nơi rồi. Ba người đi qua một cánh cửa kiểm tra, lâu đến mức Chử Thư Mặc có cảm tưởng như thể tiểu trợ lý cũng sắp sửa lột cả da ra để kiểm tra, bọn họ cuối cùng cũng đi tới cánh cửa cuối cùng.

Sự thật chứng minh, con chip Ngu Uyên gắn cho cậu cực kỳ hữu dụng, trong quá trình kiểm tra kỹ lưỡng như vậy mà một thứ khả nghi trên người cậu cũng không phát hiển ra, chỉ là cậu hơi bị dọa mà thôi. (MTLTH.dđlqđ)

Hiển nhiên rằng chỉ cần đi qua cánh cửa này là sẽ gặp được tiến sĩ Lý, Chử Thư Mặc ngước mắt lên, thầm nghĩ.

Bởi vì phải kiểm tra nhiều hạng mục phức tạp, Chử Thư Mặc chờ đến nhàm chán, lập tức nghĩ phải bù lại số hồn lực mình đã mượn của tiểu trợ lý.

Cậu cảm giác rằng có gì đó khác thường, dù sao đây cũng chính là hai trợ lý của tiến sĩ Lý, cũng đâu cần phải bày trận lớn đến vậy, trừ khi vị Điện hạ kia cũng đang ở đây.

Hai vị trợ lý làm các hạng mục kiểm tra rườm rà, sau khi cửa mở, nhìn thấy người đứng bên trong, Chử Thư Mặc cuối cùng cũng chứng thực được suy đoán của mình.

Đúng là Brwonie.

Hiển nhiên tiểu trợ lý cũng không ngờ được Đại Điện hạ đang ở đây, cậu ta há to miệng nhìn đối phương, lắp bắp cả nửa ngày cũng chẳng tròn câu, phải để Crans gõ hai cái mới nhớ cúi đầu hành lễ.

Chử Thư Mặc trừng mắt nhìn, lòng nghĩ người này khéo ngu ngơ đến mức Brwonie là kim chủ của tiến sĩ Lý cũng chẳng biết ấy chứ.

Trong lúc Chử Thư Mặc thầm tự mua vui trong đau khổ, vị Đại Điện hạ mặt lạnh như tiền, rặt một bộ cao cao tại thượng kia nghiêng đầu ngạo nghễ liếc mắt nhìn bọn họ một cái, hất cằm với người bên cạnh.

Người nọ nhanh chóng lại gần, đón Chử Thư Mặc từ trong tay tiểu trợ lý, động tác vừa đơn giản vừa thô bạo. Đãi ngộ vip của Chử Thư Mặc từ đây biến mất, cậu nhăn mặt, phía sau vang lên tiếng hô theo bản năng: “Trời ơi! Anh nhẹ tay chút đi!”

Thật sự rất may mắn khi được nghe thấy một giọng nói dám cất lên trong không khí yên tĩnh nặng nề này. Vì vậy dù Chử Thư Mặc bị vị đại lực sĩ này làm cho đau khắp mình mẩy, cậu vẫn quên quay đầu lại cười với tiểu trợ lý một cái. (MTLTH.dđlqđ)

Chẳng qua tiếng hô này quá đột ngột, không riêng gì Chử Thư Mặc và Crans, ngay cả Brownie cũng nhịn không được quay đầu lại liếc nhìn tiểu trợ lý một cái. Tiểu trợ lý khù khờ cuối cùng cũng cảm thấy nguy hiểm, nhanh chóng rụt người trốn sau Crans.

Toàn bộ quá trình cũng chỉ diễn ra trong vài giây đồng hồ, Chử Thư Mặc đã nhanh chóng bị chuyển sang tay người khác, sau đó hắn ta thô bạo quăng Chử Thư Mặc vào một căn phòng nhỏ.

Trong nháy mắt cánh cửa phòng đóng lại, Chử Thư Mặc lại nghe thấy thanh âm lạnh lùng của Brownie.

“Được rồi! Xuất phát thôi!”

>>>>>

Ngu Uyên trải qua


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.