CHƯƠNG 6
“Vậy . . . . Có muốn nếm thử một chút không?” Đan Mạt cố ý bày ra nụ cười anh tuấn, nhìn thẳng vào đáy mắt đang hiện lên sự hưng phấn của Liêm Nho.
Hắn có thể nếm thử sao? Y nói hắn có thể nếm thử đầu nhũ hoàn mỹ mà hắn luôn thiết tha mơ ước kia sao. . . . .Không nói hai lời, Liêm Nho lập tức đánh tới luôn, cắn vào núm vú hoàn mỹ hắn yêu nhất a!
Cẩn thận liếm một chút, giống như một hạt bắp nhỏ nổi lên trước ngực. Lần nữa nhẹ nhàng dùng răng nanh cắn một ngụm, lại có vẻ giống như viên kẹo nhỏ mềm mại liệm ngọt. Đầu lưỡi hắn đang đánh một vòng quanh đầu nhũ, thế nhưng lại run rẩy hết sức kịch liệt! Rất đáng yêu! Rất đẹp! Màu hồng phấn xinh đẹp ấy đang dính một lớp nước miếng trong suốt của hắn. . . . .Vẻ mặt Liêm Nho hiện lên cảm giác thỏa mãn, nhếch miệng nhìn khoảng cách giữa chính mình với đầu nhũ nhỏ xinh trước mắt cách nhau không tới 0,001 mét.
Đan Mạt trợn mắt há hốc mồm, y hoàn toàn bị thuyết phục rồi, người trước mắt này hiện đã muốn lộ ra sự mù quáng sùng bái đến si ngốc đối với sở thích “Luyến nhũ tình kết” của hắn a! Nhìn nam nhân đối với — đầu nhũ y mù quáng say mê như vậy, Đan Mạt toàn thân từ trên xuống dưới có cảm giác như trong máu mình đang rung động, ồ ạt chảy một dòng thác kích thích mạnh mẽ, suy nghĩ muốn tiến thêm một bước trong mối quan hệ với người kia lan tràn rất nhanh trong đầu.
“Tiểu Nho, phía dưới của cậu giống như có phản ứng nha!” Đan Mạt trộm cười, bàn tay trên lưng Liêm Nho dùng lực kéo hắn sát vào khiến cho khoảng cách giữa hai người, không chỉ phần thân trên mà ngay cả các bộ phận phía dưới càng bị thu hẹp lại, gắt gao đụng chạm lẫn nhau.
Sao . . . . Sao lại như vậy! Hắn, hắn sao lại đối với đàn ông mà có phản ứng như thế! Liêm Nho bày ra bộ mặt như đang khóc tang, hắn không phải là một người thích cùng đàn ông XXOO a, sao phía dưới lại có thể ngẩng cao đầu như vậy chứ? Hắn. . . . Hắn phải thoát khỏi cái ôm ấp của người đàn ông này nhanh chóng a? Nhưng . . . . . Mắt trộm liếc nhìn đầu nhũ hoa anh đào xinh xắn còn đang đứng thẳng sáng bóng không chút trốn tránh, hắn có chết cũng quyết không buông tha cho núm vú hoàn mỹ hắn hằng ao ước nha.
Vậy . . . . . Hắn nhăn mặt nhìn xuông hạ thân của mình, một tay vẫn còn đang ở trước đầu nhũ Đan Mạt bóp nhẹ đánh vòng, suy nghĩ đang giằng co tranh đấu kịch liệt.
“Cậu chán ghét loại cảm giác này sao?” Giọng nói của Đan Mạt trầm thấp, buồn cười nhìn biểu tình giãy dụa không chịu buông tha của đối phương, khiến y càng thêm muốn . . . . . người đàn ông đang đứng trước mình. Lúc ban đầu chỉ là đơn thuần muốn giúp người kia lau sạch, mà hiện tại . . . . . điều y cần chính là thân thể được người này vỗ về, trấn an.
“Không.” Liêm Nho lắc đầu. Nói thật, hắn hiện tại là yêu muốn chết cái cảm giác này. Đứng thẳng, co dãn, sáng bóng . . . . Ánh mắt cùng tư tưởng của Liêm Nho đã hoàn toàn bị sở thích cổ quái chiếm cứ toàn bộ. Người này, ngàn vạn lần đừng nên có sở thích “Đặc biệt” gì!
“Vậy . . . . Chúng ta tiếp tục đi!” Đan Mạt hé miệng trộm cười, 419 lần này thật đúng là không phải bình thường đâu(419 – for one night – tình một đêm).Y cố tình kéo giãn khoảng cách giữa Liêm Nho và đầu nhũ của mình, thận thể nửa nằm nửa tựa vào thành bể bên cạnh. Tiểu mạch (hạt lúa mì?) giàu tính co dãn trên ngực màu sắc lấp lánh hấp dẫn mê người.
Trong phút chốc, ánh mắt Liêm Nho tự nhiên chuyển tới nhìn chăm chú vào chỗ tư mật của Đan Mạt. “Đan . . . . Mạt. . . .”
“Cậu cứ gọi tôi là Đan hay Mạt là được rồi.” Ánh mắt Đan Mạt tỏa ra sức quyến rũ mạnh mẽ chiếu thẳng vào Liêm Nho.
A! Liêm Nho ngốc lăng một giây. Vị Đan tổng này, y . . . . y chẳng lẽ có một sở thích ham mê đặc biệt nào đó sao?! Hắn biết, thế giới này là cả một cánh rừng rộng lớn, có người có sở thích cổ quái xuất hiện cũng không phải hiềm hoi gì. Có người yêu thích S, có người yêu thích M; có người thích hành hạ ngưới khác, vậy nhất định sẽ có người thích bị người khác hành hạ. Tựa như hắn — có luyến nhũ tình kết, vậy biết đâu người trước mặt . . . . lại có sở thích bị người khác ‘luyến nhũ’??
Đầu óc đầy chật những ý tưởng chen chúc nhau trào ra.
“Có việc gì?” Chuyện đang tiến hành một nửa tự nhiên đương sự lại dừng lại? Chẳng lẽ mị lực của mình không đủ? Đan Mạt nghiêng đầu hướng tấm gường cười đến mê người. Sẽ không đâu nha, nhìn kiểu gì mình cũng đều toát ra vẻ tuấn lãng, tự tin vô song, dáng người săn chắc, cộng thêm bộ dạng . . . . . khiến người ta muốn áp đảo, hành hạ!
Đan Mạt cười ngượng ngùng. ” Suy nghĩ gì vậy, sao đột nhiên ngừng lại?”
“Ngài. . . .” Liêm Nho mở to hai mắt trộm nhìn người đang bày ra tư thế khiến người khác phải chảy nước miếng kia. “Đan . . . ” Lựa chọn cách xưng hô có thể chấp nhận được, Liêm Nho thành thật trả lời Đan Mạt. ” Anh sẽ không phải là có sở thích . . . . . Bị x tình kết chứ?” (sở thích bị người khác XXOO)
Nga? Đan Mạt oanh một tiếng mở ra hai chân kẹp lấy phần eo rắn chắc của Liêm Nho. “Đã bị cậu phát hiện rồi!” Đan Mạt đột nhiên mạnh mẽ kéo Liêm Nho qua, vừa vặn khiến cho miệng của hắn dừng ngay trước nụ hoa anh đào ở ngực.
Đầu vú hoàn mỹ nhất! Liêm Nho không thể chống cự, một ngụm cắn vào đầu nhũ kia, như một đứa trẻ nhỏ tìm được đồ ăn cố ăn cho thật no.
A . . . . Ân . . . . Đan Mạt thoải mái thở hổn hển. Hai chân kẹp lấy hai bên hông đối phương, rất không an phận mà bắt đầu ma sát. Trước ngực đáng thương bị liếm cắn hiện tại khuếch tán một trận kích động, kích thích bộ phận dưới bụng của y càng thêm bành trướng.
Hô. Liêm Nho hơi hơi nâng lên khuôn mặt đang chôn giữa hai nụ hoa anh đào hắn yêu thích nhất, không thể tưởng tượng được cảm giác dưới hạ thân mình hiện giống mồi lửa, tụ tập tất cả sức nóng lại. Đan . . . .Đan Mạt đang nắm lấy nơi đó của cả hai người không ngừng bao trùm, chà xát.
“Thoải mái không?” Đan Mạt khẽ cắn lên mặt Liêm Nho.
Loại cảm giác này thật sự là từ trước đến giờ hắn chưa từng được trải nghiệm —- làm cho lòng người say đắm a! Có thể được ở cùng một chỗ với núm vú mà mình yêu nhất, có thể được thoải mái như thế dưới sự chà xát của một người đàn ông . . . . . Không đúng, hắn . . . . hắn đây là . . . .
“Tôi đã chuẩn bị tốt!” Đan Mạt hơi hơi nâng lên mông của mình, cầm lấy vật cứng rắn của Liêm Nho, một cái liền ngồi xuống, khiến cho hắn vọt thẳng vào nơi đã được thả lỏng, mềm mại.
“A. . .” Liêm Nho sợ hãi kêu lên. Rất . . . . Rất . . . . Khó tin! Hắn vừa rồi trong giây phút ngắn ngủi chìm đắm trong say mê, mở mắt ra liền ngay tức khắc bị biến thành —- tội phạm cưỡng gian! Đúng vậy, hắn . . . . dù không muốn trở thành phạm tội cưỡng gian —- nhưng vẫn là một tên tội phạm đang cưỡng gian một người đàn ông khác! (não bộ em này hoạt động thật kỳ lạ =]]]]]]]]]] )
“Sao vậy? Không thoải mái sao?” Đan Mạt kẹp chặt hai bên hông Liêm Nho, hai tay chống đỡ hai bên thành bồn tắm, thở dốc hỏi người nam nhân đang mang vẻ mặt khiếp sợ. Nhìn bộ dạng như vậy . . . . . Sẽ không phải là đem lần đầu tiên của cậu ấy nói là do bị mình cướp mất chứ!
“Không . . . . Nơi kia . . . . Thật chặt a.” Liêm Nho không dám di động một chút nào, hạ thân được bao bọc bởi một cảm giác ấm nóng tràn đầy, trong lòng gào thét đòi muốn được mạnh mẽ di chuyển phần thân dưới, nhưng mà như thế này . . . . . Nơi đó của hắn đang bị kẹp chặt thật đau nha.
“Thả lỏng.” Đan Mạt kéo tay Liêm Nho đặt trước ngực mình —- y cũng không quên rằng hắn có . . . . Cái loại sở thích này! (đọc mà không bik thằng nào công, thằng nào thụ, thụ mà còn kêu công ‘thả lỏng’ =]]]]] )
Quả nhiên, lực chú ý của Liêm Nho liền bị hai núm vú hồng đoạt đi, dục vọng phía dưới cũng dần dần theo bản năng thả lỏng, bắt đầu đâm lên.
“Ân. . . .” Đan Mạt cúi đầu thở gấp đong đưa thắt lưng, phối hợp hoàn mỹ với những tiến công của Liêm Nho.Một lần đâm vào đều đâm rất sâu khiến cho y bị cơ thể rắn chắc này hấp dẫn. Hai khối thân thể to lớn nóng bỏng không ngừng kề sát, chia lìa, rồi gần chút nữa, lại tách ra. . . .
“A . . . . Tôi. . . .” Liêm Nho mơ hồ ngậm mút đầu nhũ Đan Mạt, cố gắng muốn nhịn xuống dục vọng muốn được bắn tinh, nhưng hắn không thể khống chế mà đâm vào nơi sâu nhất trong cơ thể Đan Mạt, cùng lúc đó phun ra chất lỏng nóng bỏng vào trong.
Mệt mỏi quá. Dục vọng sau khi được giải phóng xong khiến Liêm Nho vô lực ghé vào trên người Đan Mạt.
“Vẫn chưa xong đâu.” Đan Mạt bỗng nhiên kẹp chặt lại hậu đình của mình.
“A. . . . .” Đột nhiên bị kẹp chặt khiến Liêm Nho đau đến bật kêu thành tiếng.
“Tôi còn chưa tới cao trào, sao có thể xong được?” Đan Mạt chợt dứt ra khỏi người Liêm Nho. Bỗng nhiên bị rời đi tiểu huyệt cực nóng, Liêm Nho có chút thất vọng.
“Nước lạnh rồi, chúng ta đổi chỗ khác đi.”
Nhìn núm vú hoàn mỹ mình luôn mơ ước đang di chuyển trước mặt, từng bước từng bước đi đến chiếc giường lớn được bọc một lớp vải trắng toát, Liêm Nho cũng theo đuôi tiến đến. Dục hỏa bị Đan Mạt khơi mào, cứ như vậy, Liêm Nho lại bất đắc dĩ “Cường bạo” nam nhân kia. Khác ở chỗ, hắn lần này sau khi xong việc, hắn là được ngậm đầu nhũ yêu thích lâm vào mộng đẹp, mà nước miếng không ngăn được chảy đầy ra . . . . lại là lên thân thể của một người khác.
END SÁU