Edit + Beta: Mật
“Hả?” Giang Hằng khó hiểu: “Mẹ đang ở đâu, là sao...”
“Con qua đây lẹ đi rồi nói sau!” Lão mẹ hắn cái gì cũng không nghe, chỉ bỏ lại một câu mơ hồ như vậy. Giang Hằng bĩu moi, quay đầu nhìn Ngôn Từ: “Mẹ anh kêu anh qua đó, muốn đi... cùng anh hay không?”
Cùng nhau cái gì cơ... Ngôn Từ sờ gáy, từ chối: “Em không đi đâu, 4 năm không gặp... ngại ngùng lắm. Để lần sau...”
Chờ đến khi cậu vượt qua được khó khăn tâm lí, lại gặp ba mẹ đáng yêu này một lần nữa. Cậu vẫn vẫn rất thích ba mẹ Giang Hằng, hồi trung học đối với mình rất tốt, thậm chí còn biết rõ quan hệ của hai người mà không phản đối. Chỉ là bây giờ xa cách lâu như vậy, trong lòng Ngôn Từ cũng rất khó chịu, vô cùng sợ hãi khi thấy bọn họ.
Giang Hằng nhạy bén ý thức được tâm lý đối phương có hơi không ổn, hắn cũng không nói gì, tự mình đưa cậu dạo phố: “Anh đưa em trở về nha?”
“Không cần, em tự gọi xe về.” Cậu cũng không phải không nghe được tiếng điện thoại, âm thanh cuộc nói chuyện đó cậu đều nghe đến rõ ràng. Ngôn Từ cười với hắn như một người bạn, như bình thường mà tạm biệt Giang Hằng.
Giang Hằng đứng tại chỗ nhìn theo cậu đi xa, lúc này mới vòng qua khúc cua đi vào khu nhỏ phía trước, mở cửa 506.
Vừa mới vào cửa liền thấy sắc mặt quỷ dị của lão mẹ, đối phương một bước xông lên đánh giá hắn một hồi, sau đó mới hỏi: “Có phải con làm lớn bụng ai rồi không?! Sao mẹ lại thấy con mang đứa nhỏ...?”
Cái quể gì vậy?!
Phản ứng đầu tiên của Giang Hằng là ù ù cạc cạc, không thể tưởng tượng nổi nhìn lão mẹ mình: “Con mẹ là hạng người như vậy à?”
Lão mẹ hắn là Tiêu nữ sĩ, tuổi còn trẻ đã đứng đầu lĩnh vực thời trang, học tập tốt chỉ số thông minh cao lớn lên còn xinh đẹp, từ trước đến giờ vẫn là bá chủ trong nhà. Nói một không nói hai, thái độ làm người thông suốt, Giang Hằng vẫn luôn vô cùng bội phục bà. Sau khi già rồi cũng không khác mấy hồi ấy, có lẽ là người sành điệu nhất trong thế hệ cha mẹ.
Lúc này Tiêu nữ sĩ nhìn hắn từ trên xuống dưới, tấm tắc hai tiếng: “Mặc dù không đúng, nhưng vẫn không thể nói chính xác được...”
“Con mau bình tĩnh thẳng thắn với mẹ đi.” Tiêu nữ sĩ hai tay ôm ngực, vì bà không cao nên chỉ có thể ngước lên nhìn con trai, ánh mắt sắc bén: “Đứa trẻ vừa rồi thực sự không có quan hệ gì với con?”
“Đương nhiên không có!” Giang Hằng thiếu chút nữa giơ tay để chứng minh.
Tiêu nữ sĩ vẫn không tin như cũ: “Hồi nãy mẹ đi gần đường đó nhưng con không phát hiện ra mẹ, mẹ xem đứa bé kia rất giống con hồi nhỏ, trên đời làm gì có chuyện trùng hợp như vậy?! Con ăn ngay nói thật, mẹ không trách con, cuối cùng có làm người ta lớn bụng hay không?!”
Giang Hằng bị thẩm vấn thì mệt mỏi cảm thấy mình không được yêu thương, thiếu chút nữa trực tiếp thề thốt với mẹ, cuối cùng vẫn bất đắc dĩ mà giang tay: “Con không phải, con không có!”
Không khí ở phòng khách vô cùng quỷ dị, Tiêu Lam Điệp luôn quan sát hai mắt Giang Hằng, cuối cùng cũng xem thái độ này thật sự rất thẳng thắn thành khẩn, không giống bộ dáng có quỷ. Bà tuy không học nghành tâm lý, nhưng tính cách của hai người đàn ông nhà mình thì đúng là rõ như lòng bàn tay, nếu nói dối thì sẽ không gạt được mắt thần của bà.
Máy điều hòa trong nhà phà phà tỏa ra hơi lạnh, trong phòng khách vẫn sạch sẽ mà nhẹ nhàng khoan khoái như trước. Giang Hằng đã lâu rồi chưa về nhà, đi vào phòng tắm rửa tay, lúc quay lại thì lão mẹ đã đặt trà lên bàn. Hắn mím môi: “Vừa rồi mẹ thấy con?”
“Đúng vậy.” Tiêu nữ sĩ khinh thường liếc hắn một cái, quở trách nói: “Vậy mà không thấy mẹ, một lòng một dạ nhào vào người bên cạnh. Đứa bé kia có quan hệ gì với con, bộ dáng thật đúng là... Trùng hợp à?”
Đã nhiều lần bị nói Ngôn Nặc lớn lên rất giống hắn, chính Giang Hằng cũng có hơi hoài nghi, nhưng vẫn không chắc như cũ. Hắn lắc đầu, ăn ngay nói thật: “Đứa bé đó thật sự không phải của con, về phần tại sao con lại xuất hiện ở đây, sau này con sẽ giải thích với mẹ...”
Mẹ biết quan hệ của hắn với Ngôn Từ, không biết nếu nghe được đối phương có con sẽ nghĩ như thế nào. Giang Hằng muốn nhờ vả một chút, cố gắng không để người khác quan tâm, cũng không kéo ai xuống ngựa, một người giải quyết là được rồi. Hai mẹ con cứ như vậy mà tùy ý trò chuyện, buổi chiều Giang Hằng mới về ký túc xá.
**
Huấn luyện viên Vu mới nhắn tin, trên đó viết là: “Nền tảng đang tổ chức streamer thi đấu giao hữu, Ngôn Từ cậu xuất hiện vào buổi tối luôn đi.”
Sau khi nhận được tin tức thì Ngôn Từ vô cùng hưng phấn, đây là ý thông qua rồi?! Cậu có hơi không xác định, đứng dậy đi hỏi Giản Chinh đang chơi điện thoại, đối phương nhìn thoáng qua rồi vỗ vai cậu: “Chúc mừng anh, sau này có thể theo bọn em cùng huấn luyện.”
Tay cậu đang cầm điện thoại có hơi run rẩy, kích động không nói nên lời. Ngôn Từ hai ba bước chạy về phòng, cậu có hơi không hiểu streamer thi đấu giao hữu là ý gì, sao chưa từng nghe nói qua? Nghi hoặc mà mở máy tính tìm trang chủ Olive Live, lúc này mới biết là do chính nền tảng tự tổ chức sự kiện.
Tiền thưởng hạng nhất là 10 vạn!
Đứng nhì được 8 vạn nhân dân tệ, hạng ba được 5 vạn nhân dân tệ, 5 top phía sau cũng đều có tiền thưởng.
Ngôn Từ còn chưa trải nghiệm qua cảm giác có nhiều tiền như vậy, ánh mắt ngay lập tức lóe sáng. Ngày hôm qua huấn luyện viên đã đưa lương cho cậu, tuy cậu nhận được không ít tiền, nhưng mà tới cuối tháng lại phải giao tiền thuê nhà, phí điện nước liền giảm rất nhiều, cảm giác không giữ được tiền vô cùng khó chịu.
Lần này các thí sinh tham gia rất hỗn tạp, không chỉ có các đội chuyên nghiệp mà còn có mốt số streamer được khán giả yêu thích. Loại hoạt động này bình thường chỉ là một loại hình thức kinh doanh mà thôi, trong một số ngày lễ cũng làm đủ loại hoạt động khác nhau để hấp dẫn sự chú ý, người xem vui vẻ thì nền tảng cũng kiếm không ít tiền.
Cậu cuống quít chạy ra khỏi phòng hỏi Giản Chinh: “Giản Chinh, WEI cũng sẽ tham gia thi đấu giao hữu kia của Olive Live à?”
Giản Chinh đang chơi game cũng không quay đầu lại, điện thoại truyền đến âm thanh bùm bùm của game, vội vã đáp: “Đúng vậy, sẽ tham gia!”
“Chỉ là tôi xem lần thi đấu hữu nghị này hình như sắp xếp cùng lúc!” Ngôn Từ rối rắm, ngồi xuống sô pha mãi xác nhận cái kia trên trang chủ, ngẩng đầu hỏi: “Là chọn từ đội 2 người tham gia, hay tất cả đều tham gia vậy?”
Theo tiếng “game over” là tin bỏ mạng, Giản Chinh lúc này ngẩng đầu hét lên nhường thôi, rồi mới giải thích với Ngôn Từ: “Ghép trận ngẫu nhiên, có thể sẽ gặp các streamer khác, nói cách khác thì trận đấu lần này phá vỡ quy tắc thường, không cần đội chuyên nghiệp chúng ta đến.”
“Được rồi...”Ngôn Từ ngây thơ còn tưởng từ trong đội chọn hai người nữa chứ, hồi nãy cậu còn muốn cùng đội với Giang Hằng đó. Buồn rầu ngồi xuống sô pha, cúi đầu im lặng không nói nữa. Trong phòng khách im lặng đến quỷ dị, Giản Chinh không biết cậu đau lòng cái gì, hưng phấn nói: “Thật ra vừa có chỗ tốt vừa có chỗ xấu, lần này có không ít streamer là mấy chị gái, chơi với mấy em gái cũng rất thú vị đó!”
Ngôn Từ: “...”
Cậu không nỡ đánh gãy ảo tưởng của Giản Chinh, mặt không thay đổi thầm nghĩ ngại quá tui đồng tính, không có hứng thú với mấy em gái. Cậu thở dài, vẫn rầu rĩ không vui như cũ. Hơn nữa sau khi được Giản Chinh làm tỉnh ngộ, thì chẳng phải là sẽ xuất hiện tình huống Giang Hằng gặp mặt mấy em gái à?!
Ngôn Từ ngẫm lại, đột nhiên thấy càng nhiều trở ngại hơn. Cậu hận không thể đi thắp hương bái Phật ngay lập tức, nhất định phải cầu cơ hội cùng đội với Giang Hằng.
“Em xem nền tảng mới đưa ra quyết định xử phạt chuyện lần trước rồi.” Giản Chinh cho Ngôn Từ xem ảnh chụp màn hình chuyện đó: “Nền tảng chỉ xử phạt chuyện hắn hack, với từ ngữ sỉ nhục, đóng tài khoản stream 1 tháng. Nhưng mà quyền thi đấu thì nền tảng không phụ trách đến, Trương Độc bị bắt nghỉ 1 tháng.”
“Vậy được rồi...” Thật ra vậy cũng tốt, ít nhất lần này nền tảng không có giả mù ngồi yên không quản nữa.
Giản Chinh nhìn cậu một cái, sau đó mở trang dự thi của Olive Live, làm tròn bổn phậm mà giải thích với Ngôn Từ: “Lần này mấy thí sinh tham dự bao gồm vài đội chuyên nghiệp, trong đó có chúng ta, LNG, Phong Dực vân vân.”
“Đội Trung Quốc đã đuổi theo lọt vào được top 10 giải vô địch thế giới vừa rồi chỉ có chúng ta với LNG.” Giản Chinh lấy lại điện thoại rồi gõ vài chữ, cho Ngôn Từ xem bách khoa toàn thư về đội LNG, trên đó giới thiệu tên vài thành viên.
Ngôn Từ vừa xem vừa nghe Giản Chinh giải thích, cậu ta nói: “Đội trưởng tên là Lục Hành Xuyên, vào nghề còn lâu hơn Giang Hằng, đội bọn họ không thể khinh thường, Ngôn Từ anh phải cẩn thận. Nhưng mà nếu anh tổ đội với bọn họ...”
Cậu ta hơi đăm chiêu suy nghĩ một chút, gật gật đầu lẩm bẩm: “Vậy cũng khá đáng để xem đó.”
“.......”
Chiều 8 giờ, trận đầu tiên của trận đấu giao hữu của streamer chính thức bắt đầu.
Ba thành viên của WEI đều đến đông đủ, kèm theo Ngôn Từ. Về phần vì sao huấn luyện viên Vu tín nhiệm cậu như vậy chắc là vì đối phương đã nói với Giang Hằng: “Trước tiên cứ để cậu ấy tham gia trận đấu này, dù sao Tống Mộc cũng không đến.
Nếu thật sự đứng được top 10, cả kì nghỉ hè cũng không cần lo đi tìm người, trực tiếp coi như thành viên WEI đến huấn luyện.
Nếu không đạt top 10, tiếp tục ném đến trại huấn luyện, ở chỗ đó bộc lộ tài năng, cậu ấy mới có thể tiếp tục đến WEI.”
Sau đó Giang Hằng nghĩ như vậy cũng được nên cũng không nói cái gì nữa.
7 giờ tối, nền tảng có một phòng phát sóng riêng để giải thích trận đấu, người dẫn chương trình công bố quy tắc, rồi giới thiệu một dàn streamer. Trừ 8 đội chuyên nghiệp xếp đầu và không có xếp hạng ra, thì còn lại 40 streamer ký hợp đồng với nền tảng.
Trong đó streamer nữ có 5 người, khuôn mặt dáng người đều đầy đủ đặc sắc. Lực chú ý của Ngôn Từ không ở đó, mà là cậu bị bắt mở trực tiếp, trên mặt còn mang vẻ hoang mang.
Đối với việc trực tiếp thì cậu không hiểu biết lắm, có hơi mơ hồ mà mò mẫm camera. Sau khi đụng vài lần rồi không đụng nữa, quy củ ngồi trước mặt máy tính.
Nhiệt độ phòng trực tiếp của cậu không cao, đa số đều là những người được người dẫn chương trình giới thiệu rồi nối gót nhau qua liếc xem, Ngôn Từ tổng kết cảm thấy được họ đang nhìn khỉ.
【Anh trai đáng yêu ghê, nhưng nếu tui không nhìn lầm thì, anh đến thế Tống Mộc của WEI đến thi đấu? 】
【Cái này cuối cùng là thành viên chính thức hay là dự bị vậy, trước đó không phải là phiên dịch viên à? 】
【Khó hỉu ghê, như thấy ảnh tốt như vậy cũng không nghĩ nhiều nữa, cố lên nha】
Bên cạnh còn có huấn luyện viên Vu giúp cậu mở trực tiếp, nói với cậu một tiếng: “Làn đạn có thể nhìn thấy ở đây, đợi một lát nữa lúc có người thì có thể nói chuyện.”
Giang Hằng cách cậu không xa, ánh mắt an ủi nhìn cậu: “Cố lên.”
Ngôn Từ được khích lệ thì phấn chấn lại, chậm rãi xem làn đạn không nhiều lắm trong phòng mình. Cậu im lặng một hồi, đáp vài tiếng với người dẫn chương trình, nhìn phòng chủ đã sắp bắt đầu.
Ngôn Từ vội vàng nhắm mắt lại, mặc niệm trong lòng 3 tiếng, sau đó hé một bên mắt ngó thử, lặng lẽ xem đồng đội mình là ai.
Nhưng mà góc trên bên trái hiện lên ID là - LNG-Deer!
ID ai vậy! Ngôn Từ không nghe thấy anh ta nói chuyện, nhân lúc này nhanh chóng mở làn đạn nhìn thoáng qua, phát hiện các cô đều ở dưới cười haha.
【Hahahahahahaha, đội trưởng LNG! Chạm mặt anh trai này, tui cảm giác chơi chơi bị dui à nha】
【Hahahahahahahahaha mẹ ới】
【Có hơi mong chờ sự va chạm của 2 tia lửa này nha hhh】
Đội trưởng LNG... Lục Hành Xuyên? Là cái người mà trận giữa ở Los Angeles, một phát headshot Tống Mộc kia á hả! Ngôn Từ không biết phải mở miệng như thế nào, bên kia đã mở mic lên tiếng: “Xin chào...”
“À xin chào.” Cuộc đối thoại mơ hồ, Ngôn Từ cố gắng thu lại bất an trong lòng mình, hít sâu một hơi nhân lúc này mở khung nhỏ nhìn phòng trực tiếp của Giang Hằng. Hai giây sau, cậu rơi lệ, không kìm lòng được mà chửi một câu: “Đậu má.”
Lúc Hành Xuyên đang muốn nói chuyện với Ngôn Từ để bớt xấu hổ: “......”
Anh ta có hơi mờ mịt, không dám tin nói: “Cậu nói tôi hả...”
Ngôn Từ sợ cái gì thì cái đó xuất hiện, cậu sợ Giang Hằng tổ đội với mất streamer nữ, không ngờ thành thật luôn! Mặc dù mình với Giang Hằng đều cong vẹo, nhưng fan lại không biết mà! Nếu là vậy, CP của cậu với Giang Hằng phải làm sao bây giờ?
Cậu không thể khống chế sự khiếp sợ của mình, nhưng mà bị Lục Hành Xuyên hiểu lầm, vội vàng nói: “Không không không không phải nói anh...”
“Tôi cảm thán thôi.” Ngôn Từ mím môi, nghiêm túc trả lời: “Cảm thán vậy mà tôi lại gặp được anh.”
_____________________________
Mật: Hằng ca chắc chắn sẽ ghen cho koi...=))) ờm nhưng tui mong nữ bên Hằng ca đừng có trà xanh, hám fame ổng...