Cẩm Nang Sinh Tồn Gian Phi

Chương 170: Chương 170: Yến Hội Cao Trào 6




Edit: Hạ Uyển

Hoàng Thượng cũng là vừa hoài nghi vừa tức giận, làm sao bức tranh vẽ trong nửa khắc đồng hồ có thể là bức tranh tốt, lời này cũng là quá vọng tưởng

“Nửa khắc đồng hồ? Tốt, trẫm liền chuẩn ngươi vẽ tranh.”

Tiêu Yên đang muốn tạ ơn, gấm phi lại nũng nịu mở miệng:

“Khoan đã, bệ hạ, nếu nửa khắc đồng hồ sau bức tranh của nàng không tốt thì nên làm cái gì bây giờ?”

Mai Quý phi nghiêng người liếc mắt nhìn Gấm phi một cái, dáng vẻ phong tình vạn chủng nói;

“Làm sao bây giờ? Đương nhiên là phạt ba chén rượu, vừa rồi trừng phạt chính Bệ Hạ nói, như thế nào? Chẳng lẽ gấm phi muội muội không nghe rõ ràng bệ hạ nói?”

Mai Quý phi mặc dù hận Tiêu Yên, nhưng là muốn đánh muốn giết cũng phải trở lại Trường Xuân cung đóng cửa lại, làm sao đến phiên người khác tới tính kế.

Ai cũng biết Tiêu Yên là người của Mai Quý phi, nếu thật là dựa theo ý tứ của gấm phi bị trừng phạt, đây chẳng phải là lên đánh mặt của nàng. Chuyện như vậy, Mai Quý phi kiên quyết không cho phép xuất hiện.

Gấm phi đương nhiên không dám nói nàng không nghe rõ hoàng thượng nói, nàng lại không cam lòng cứ như vậy bị Mai Quý phi một câu nói đè mình xuống, chỉ có thể cầu cứu Hoàng đế.

Đáng tiếc Hoàng Thượng lần này cùng nàng giả bộ hồ đồ, căn bản sẽ không liếc nhìn nàng một cái, chỉ phất tay cho Tiêu Yên vội vàng vẽ bức tranh, cũng sai người ta lấy ra đồng hồ cát tính giờ.

Gấm phi tức giận đến nỗi bẻ đứt móng giả trên tay, ánh mắt nhìn Tiêu Yên hận không thể ăn tươi nuốt sống nàng.

Tiêu Yên vốn định cho Mai Quý phi một vẻ mặt: đại tỷ ngươi an tâm đi.

Lại nghĩ tới Mai Quý phi hiện tại không chừng đang có suy nghĩ muốn mổ xẻ nàng, dứt khoát, hừ, trước khi nhìn thấy bức tranh tốt, ngươi liền vò đầu bứt tai lo lắng suông đi.

Lơ đãng chứng kiến Lý tiêu đang lo lắng nhìn nàng, Tiêu Yên len lén hướng hắn chớp mắt.

Đợi đến khi Tiêu Yên cầm lấy bút, thái giám đem đồng hồ cát lật quay tới bắt đầu tính giờ.

Tiêu Yên đứng không nhúc nhích, ở trong mắt người khác là làm lãng phí thời gian, kỳ thật là trong lòng nàng đang cùng hệ thống tỷ len lén đối thoại.

Tiêu Yên: Hệ thống tỷ, khu vực tiệm tạp hóa hay tiệm thuốc của các ngươi có cái đó không, thứ thuốc có thể đưa tới bươm bướm a, tốt nhất làm cho người ta ngửi không thấy mùi gì.

[hệ thống]: Vạn Nhật hương, một trăm lượng một chai, tuyệt đối là hàng thật, giả một đền mười.

Tiêu Yên: Dựa vào, một trăm lượng? Ngươi đi cướp luôn đi, giảm giá một chút, hai mươi lượng…

hệ thống:

Mặc kệ có muốn hay không, bổn hệ thống cự tuyệt trả giá.

Tiêu Yên: Khốn, lần trước mua cái kia ngươi cũng nói cự tuyệt trả giá, cuối cùng còn không phải là chỉ một nửa so với giá gốc liền bán.

Năm mươi lượng, không thể nhiều hơn nữa, rốt cuộc có bán hay không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.