CHƯƠNG 5
Editor: Jung Tiểu Kú
Bất giác, Nghiêm Phong đã ở lại trong tù vài ngày này khiến cậu đã quen với cuộc sống ở nơi này, các phạm nhân bởi vì e sợ nắm đấm của Mars, tạm thời không đi quấy rầy cậu, hết thảy coi như yên ổn đi.
Tuy nhiên vẫn có một chút, trước mắt Nghiêm Phong vẫn có cảm giác không được tự nhiên. cậu cảm thấy phòng tắm trong nhà tù thật sự không thể nào có thể gọi là tốt được. Bởi vì, loại nơi như thế này dù sao cũng sẽ không thoải mái như ở nhà, các phạm nhân đều phải sử dụng phong tắm tập thể.
Mặc dù tính hướng của Nghiêm Phong là có thể tiếp nhận đàn ông, cậu cũng không sợ những thằng cha này hướng chú ý đến mình, nhưng là cậu thực sự không thích những ánh mắt sắng quắc mang theo *** ý đang nhìn chằm chằm thân thể đang bại lộ của mình.
Mặc dù hiện tại những tên kia không trực tiếp ra tay nhưng mỗi khi bọn họ thấy Nghiêm Phong cởi quần áo ra, liền không thể nhịn được lớn tiếng huýt sáo, thậm chí còn có người nói những lời nói vô cùng hạ lưu.
Cho nên Nghiêm Phong lần này lại không tuân theo những quy định mà Mars đặt ra là không được tự mình đánh nhau, cùng những người đàn ông nhàm chán này ra tay. Sau mấy lần như thế, vì tránh những cuộc đánh nhau không cần thiết này, bình thường Nghiêm Phong vẫn lựa chọn vào phòng tắm cuối cùng.
Ngay lúc này đây, có thể cùng Nghiêm Phong tắm một chỗ, dĩ nhiên chỉ có Mars ——
Ai bảo bọn họ gần đây luôn “Ra song vào phòng, đều không muốn chia lìa”, ngay cả thời gian cùng địa điểm công việc đều giống nhau như thế?
Hôm nay cũng không ngoại lệ, chờ các phạm nhân tắm xong hết rồi, Nghiêm Phong với Mars cùng nhau đi vào nhà tắm. Rất xa, khá nhiều tiếng cười cợt lỗ mãng cùng những suy đoán không trong sáng đối với bọn họ liếc mắt nhìn qua. Nhưng không có một người nào dám ở trước mặt Mars mà làm bậy, cho nên Nghiêm Phong biết những người đó không dám vào lúc này đâu.
Nghiêm Phong hiểu cho dù nắm đấm của mình lợi hại đến đâu chăng nữa, nhưng trong lòng những gã kia, giờ này khắc này nếu không có Mars ở bên cạnh hung bạo khiến người khác sợ hãi thì chúng cũng sẽ không yên phận.
Cho nên, Nghiêm Phong lười chú ý đến bọn họ, chỉ cần cậu so với Mars không thua kém mấy là được rồi.
“Hmmm! Cậu thoạt nhìn như một sinh viên đại học, tắm qua loa như vậy, động tác so với tôi còn nhanh hơn nữa! Như vậy, cậu có thể tắm sạch hay sao?” Mars biết hắn là người duy nhất Nghiêm Phong không bài xích, còn là người vô cùng tín nhiệm, trong lòng không biết làm sao, thậm chí còn có chút ý nghĩ muốn đùa giỡn một chút.
Bất quá, trong miệng người đàn ông này sẽ không thừa nhận điều đó, ngược lại vô cùng thích thú cùng Nghiêm Phong nói giỡn, giống như hắn cảm thấy có thể trêu chọc Nghiêm Phong cả ngày nghiêm mặt khiến cậu ta tức giận là một chuyện vô cùng thú vị.
“Xin anh hãy im lặng giùm đi! Anh không nói lời nào không ai nghĩ anh câm đâu!” Nghiêm Phong tà tà liếc xéo Mars một cái, nhẹ nhàng nói: “Động tác của anh nếu không nhanh lên, bọn người Sandy lại tìm đến gây chuyện bây giờ!”
“Chết tiệt! Ai bảo cậu nhất định phải là người cuối cùng vào phòng tắm chứ. Nếu không tôi vẫn có thể từ từ hưởng thụ.” Mars thô thanh thô khí cứ oán trách, bất quá trong lòng hắn thật ra cũng chẳng để ý.
“Không ai bắt anh phải tắm lúc này cả!” Nghiêm Phong lãnh đạm nhíu nhíu lông mày.
“Cậu, tên nhóc phương Đông hư hỏng chẳng phân biệt tốt xấu! Chẳng lẽ cậu muốn để bọn phạm nhân kia cưỡng *** thì mới hài lòng hả? Cậu có biết hay không, tôi làm như vậy cũng là vì muốn bảo vệ cậu…”
“Tôi nói rồi, không cần anh xen vào việc của người khác!”
Mars nhất thời nghẹn lời, hắn phì phò quay đầu, nhìn thấy Nghiêm Phong đang hung hăng dùng sức trừng mắt liếc hắn một cái. Trong nháy mắt này, hắn cảm thấy có phải mình hoa mắt không? Bởi vì hắn phát hiện trong đôi con ngươi của Nghiêm Phong ngoài oán giận còn giống như có thêm chút gì đó khác.
Nghiêm Phong mạnh mẽ như vậy, mới vừa rồi dùng ánh mắt lăng trì như thế nhìn hắn, thế nhưng hình như còn chút ít, rất nhạt, rất nhạt quyến rũ?
Không phải là nhìn nhầm chứ? Đại não của Mars nóng lên, có chút thấp thỏm, bất an.
Hắn cảm giác gần đây mình không còn bình thường như trước nữa?! Nếu như mới vừa rồi người dùng ánh mắt đó trừng hắn không phải là Nghiêm Phong mà là một gã đàn ông ẻo lả khác trong tù khi người khác nhìn là muốn thượng thì nhất định hắn đã rất khó chịu mà sớm vung nắm đấm cho người nọ nằm bò ra đất lăn lộn rồi.
Nhưng là bây giờ người nhìn hắn như thế là Nghiêm Phong, trong đầu Mars bắt đầu hò hét loạn cả lên, đột nhiên trong lòng có chút ngứa ngáy.
Sau khi lấy lại tinh thần, Mars vì che dấu loại cảm giác lúng túng kèm theo chút kinh ngạc này nên lập tức nói sang chuyện khác, thuận tiện càng thêm đùa giỡn quá đáng.
“Này, tôi đang suy nghĩ, có phải nơi đó của cậu quá nhỏ hay không? Cho nên mỗi lần tắm rửa, thường cố ý đến cuối cùng mới tiến vào, không muốn trước mặt mọi người lấy ra “thằng nhỏ” để tránh phải xấu hổ?” Vừa nói vừa xấu xa cười thật to, lại còn dùng cùi trỏ đụng đụng Nghiêm Phong ở bên cạnh, nhìn thật sự thân mật.
“Hô ——”
Nghiêm Phong vẫn hơi nghiêng nghiêng người chuyên tâm tắm táp, bởi vì đụng chạm của Mars mà đột nhiên xoay người lại, cử động đột ngột này khiến Mars khẽ ngẩn người.
Tự nhiên, tiếng cười phóng khoáng kèm theo ý tứ hàm xúc nhàn nhạt đột nhiên im bặt. Mars lúc này mới chú ý tới mình cùng Nghiêm Phong đang hết sức gắn bó, thân thể sáng bóng trước mắt khiến hắn có cảm giác choáng váng đầu óc.
Giống như nhìn ra vẻ mặt khác thường của Mars, Nghiêm Phong chậm chạp lấy khăn bông trong chậu vây quanh phần dưới lưng của mình, miễn cưỡng thì cũng có thể che đậy được bộ vị tư ẩn; người đàn ông tóc đỏ kia lúc này đột nhiên ngây người, giống như tượng gỗ, không hề nhúc nhích, hai con mắt vô thức chú ý tới nhất cử nhất động của Nghiêm Phong.
Chậm chậm nhìn từ đường cong nơi eo Nghiêm Phong lên, Mars thấy giọt nước trong suốt đọng trên mái tóc đen ướt nhẹp của y, từ từ nhỏ giọt, trượt dần xuống ***g ngực cân xứng, chắc chắn.
Dần dần, những giọt nước trong suốt cuối cùng đã tan biến, dấu vết còn sót lại là những hạt nước li ti quanh đường cong duyên dáng trên thân thể của Nghiêm Phong, theo động tác của cậu mà khẽ di chuyển.
Mars đột nhiên cảm giác cổ họng mình có chút khô nóng, những làn gió hiếm hoi trong phòng tắm giờ phút này càng làm mọi thứ như nóng lên ——
Hắn không phải không thừa nhận, hiện tại đôi con ngươi của Nghiêm Phong bị tóc ướt che kín, khiến tia nghiêm túc cùng sắc bén thường ngày như giảm đi rất nhiều, làm hắn cảm thấy cậu dường như trở nên mềm mại, cùng ôn hòa hơn vài phần.
Này, chẳng lẽ cũng là ảo giác của hắn hay sao?
“Anh nói, “cậu nhóc” của tôi nhỏ?” Nghiêm Phong nghe được câu mới nói kia của Mars, cậu lúc này lại không hề tức giận chút nào, ngược lại còn nghiêng người về phía người đàn ông kia, quan sát hắn, trong mắt lóe lên tia cười khẽ không thể nắm bắt được, “Vậy chúng ta đến so một chút xem “cục cưng” của người nào lớn hơn nào?”
“A?” trong lúc nhất thời, Mars không kịp phản ứng, bởi vì trong ấn tượng của hắn, Nghiêm Phong không phải là người có thể làm nên chuyện nhàm chán như thế này. Nhưng sắc mặt của hắn ngay sau đó lại khôi phục như thường, dù hắn có cận kề cái chết thì ở trước mặt Nghiêm Phong nhất định sẽ không lộ ra vẻ mặt kinh hoàng.
“Làm sao? Anh sợ?” Nghiêm Phong cong khóe miệng.
“Chết tiệt! Tất cả đều là đàn ông, tôi sợ cái gì chứ? Cậu vẫn là nên lo lắng “cậu nhóc” của mình quá nhỏ đi, ha ha ha!” Mars vừa nói vừa xoay người lại nhìn Nghiêm Phong, hùng hổ đứng thẳng lên, phô bày thân thể cường tráng, khỏe đẹp của mình. Tự nhiên, cũng lộ ra hình dáng sinh thực khí (cái đó đó :”> ) vô cùng to lớn.
“Như thế nào? Hiện tại cậu đã biết sự chênh lệch giữa tôi và cậu rồi chứ?” Hai tay của Mars chống nạnh, dương dương tự đắc hỏi người đàn ông tóc đen đang đứng trước mặt mình.
Nghiêm Phong dùng ánh mắt nhàn nhạt liếc nhìn hạ thân của Mars, nhưng ngay sau đó trên mặt lộ ra sự miệt thị rõ ràng.
“Vẻ mặt này của cậu là có ý gì hả? Tôi không tin “cậu nhóc” của cậu có thể to hơn của tôi!” Bởi vì ánh mắt của Nghiêm Phong làm Mars cảm thấy bị xúc phạm tự tôn nghiêm trọng cho nên vì thẹn quá thành giận, hắn tức giận đi lên mấy bước, bàn tay to không chút do dự hướng về phía trước chộp tới, một tay giật ra khăn lông bên hông của Nghiêm Phong, còn hai con mắt thì sáng quắc, nhìn chòng chọc về phía hạ thân của người đàn ông tóc đen.
“Hmm! Tôi tưởng của cậu phải như thế nào đó chứ, thì ra là, “cậu nhóc” của cậu cùng của tôi … không khác nhau lắm!… Không! Phải nói là của cậu nhìn nhỏ hơn so với của tôi nhiều lắm đấy!” Mars thực sự nhìn chằm chằm một chút nữa, giống như càng ngày càng tiến tới gần cạnh Nghiêm Phong hơn, đưa tay cầm lên phần thân của đối phương cùng hướng đến sinh thực khí của mình khoa chân múa tay một chút, (thực sự nghiêm túc nghiên cứu độ to của chúng =))))))))))) ) cuối cùng mới đưa ra kết luận như vậy!
Bất quá, Mars lập tức cảm thấy không khí trong phòng tắm có chút cổ quái, hắn đột nhiên lấy lại tinh thần, bắt mình phải thanh tĩnh: hắn thế nhưng lại thực cẩn thận nhìn ngắm bộ phận sinh dục của một người đồng tính?!
Hơn nữa, Mars chú ý tới, ngày xưa hắn đối với cơ thể đồng tình bài xích vô cùng thế nhưng tựa hồ cùng hiện tại không giống nhau, hắn lại nhìn đến khí quan trên người mình, chỉ là trong lòng có chút không được tự nhiên, sau đó cảm giác gì cũng không có ——
Dường như người đứng đối mặt với hắn chỉ cần là Nghiêm Phong, nguyên tắc cùng kiên trì trước kia tựa hồ hoàn toàn không có tác dụng.
Từ từ quay đầu, Mars nhìn thẳng vào Nghiêm Phong, phát hiện đôi con ngươi đen nháy của người bên cạnh lúc này có một thứ ánh sáng rạng rỡ, tức giận cùng lạnh lùng trong đôi mắt này trước kia, cho dù trong đó có ý cười châm biếm càng ngày càng nhiều thì vẫn khiến hắn không giải thích được mà cảm thấy trong ngực mình một cỗ ấm áp đang dần dần lan ra.
Kì quái! Hiện tại Nghiêm Phong vì sao thoạt nhìn cũng cổ quái, càng thêm khó nắm bắt hơn rồi?
Mars chằm chằm nhìn người trước mặt này, hai mắt cao hơn người nọ khẽ không tự chủ được mà buông xuống, dừng lại trên gương mặt không nhúc nhích của người đàn ông tóc đen đang ngước lên nhìn hắn, cậu có sống mũi cao thẳng, xinh xắn.
“Anh không cần dùng sức nắm lấy chỗ đó của tôi như thế đâu. Bởi vì dù không có sự “trợ giúp” của anh thì “cậu nhóc” của tôi cũng to hơn cái thứ đồ chỉ như con giun của ai đó rồi!” Nghiêm Phong nhàn nhạt nói.
“Con mẹ nó, cậu nói cái gì?” Mars quát lên một tiếng, một lần nữa tập trung suy nghĩ mới phát giác ngón tay của mình thế nhưng không chịu sự điều khiển của não bộ, vô ý mà như cố ý xoa nắn tinh khí của Nghiêm Phong, … bởi vì loại tư thế mập mờ này, ám muội này, hạ thể của mình cũng dần dần cương lên.
“Anh đã muốn cần kíp như thế, vậy tôi cũng sẽ giúp anh một chút. Bởi vì…” Nghiêm Phong chọn chọn lông mày, trong mặt xoẹt qua tia nhìn sắc bén, “Con người của tôi, luôn luôn rất công bằng.”
“Cái gì….” Mars còn chưa hỏi xong, đã cảm thấy ngón tay thon dài của Nghiêm Phong cầm lấy phần thân của mình, cũng không biết làm gì mà xoa xoa nắn nắn một hồi liền khiến hắn cảm thấy thoải mái cùng kích thích không nói nên lời, làm hắn cơ hồ sắp không khống chế được, khoái cảm to lớn lan ra toàn thân, nhanh muốn bùng nổ, bật ra tiếng hét lớn như muốn cướp đoạt hết thảy mọi thứ.
“Tôi không muốn sau khi anh thua cuộc lại không hiểu vì sao, không ngừng hướng tôi mà oán trách.” Nghiêm Phong nhẹ nhàng híp mắt, hơi thở của hắn lúc này có chút không yên; cúi đầu nhìn tinh khí trong lòng bàn tay đang biến hóa kinh người, cậu không nhịn được mà đối với Mars đang cúi xuống nhìn ngang tầm mắt của mình cười khẽ, lộ ra ý vị thâm trường.
Sau khi nhìn thấy nụ cười này của người kia thì ngơ ngẩn luôn, Nghiêm Phong kiễng chân, khẽ tới bên tai Mars, lòng bàn tay che biểu tượng nam tính sưng đỏ giữa chân, lấy một loại ngữ điệu vô cùng chậm chạp, lần nữa nói chuyện.
“Vật của anh, thật giống như rất cứng rắn? Nhanh như vậy… tôi còn tưởng rằng, anh rất….thẳng chứ?!”
“Rống!” Mars tức giận khó chịu quát một tiếng, hắn dùng lực giơ cái tay đang rảnh rỗi kia của mình lên …
Đập xuống, nắm đấm của Mars không có đánh vào mặt Nghiêm Phong, hắn tựa hồ rất tực giận, chẳng qua lại đem Nghiêm Phong đẩy mạnh, ép sát trên vách tường của phòng tắm.
Sau đó, Mars đem thân thể cường tráng, nặng nề của mình đè ép trên người Nghiêm Phong, để cho tứ chi của hai người càng ngày càng đè sát vào nhau, cơ hồ không nhìn thấy bất kì kẽ hở nào ở giữa, hai người càng chặt chẽ dính xát vào nhau trong không gian chật chội của phòng tắm, cộng thêm càng thô bạo dùng ngón tay của mình khuấy động, kích thích dục vọng phát sinh bên trong thân thể hai người.
Rất nhanh, Mars cảm thấy phần thân của mình dưới lực chưởng của Nghiêm Phong càng ngày càng trở nên thô to; cùng lúc đó, hắn phát hiện Nghiêm Phong dính sát vào ***g ngực của mình đang ngày càng nóng lên, nóng lên ….
Thần trí bồng bềnh phiêu lãng mà chậm chậm cúi thấp đầu xuống, Mars phát hiện hai quả đỏ hồng trước mặt mình nhẹ nhàng rung động, thật giống như càng ngày càng phình to ra, đứng thẳng lên, những thứ đó càng làm cho đầu óc của hắn đặc quánh lại, càng ngày càng choáng váng.
Lại nhìn lên trên, Mars chú ý tới trong mắt Nghiêm Phong là nhạt nhạt ý cười. Hiện tại ở đây, ban đầu thì cùng hắn so tinh khí lớn nhỏ, sau đó là “an ủi” của bọn đàn ông, thoạt nhìn giống như đang trêu chọc hắn, nhưng trong mắt vẫn mang theo nhàn nhạt châm chọc cùng cao ngạo, còn kèm theo chút ít khiêu khích cùng khinh thường….
Không giải thích được, Mars sinh ra một lại xúc động, hận không thể ngắt vào cổ Nghiêm Phong, đem kích thích kia hung hăn xỏ xuyên qua cậu.
Mars lúc này căn bản không có tinh thần cùng thể lực để đi sâu nghiên cứu xem tại sao đột nhiên đầu óc mình lại nghĩ, muốn cùng Nghiêm Phong làm chuyện khác người, muốn cùng cậu hòa chung làm một? Hắn lại càng không có biện pháp nhớ lại những nguyên tắc của bản thân mình luôn kiên trì thực hiện từ trước đến nay, tại sao ở trước mặt Nghiêm Phong thì đầu óc của hắn lại hỏng như thế? Lại buông lỏng phòng bị như thế? Dĩ nhiên, hôm nay Mars cũng tựa hồ không để ý cùng cậu tứ chi dây dưa, cùng cậu là một giống đực chân chính.
Hôm nay, trong mắt Mars chỉ có Nghiêm Phong đang dùng ánh mắt khiêu khích hắn mà thôi.
Người đàn ông phải một lần nữa thừa nhận, tên nhóc Đông phương trước mặt hắn có một thân hình cùng da dẻ với tỷ lệ phối hợp phải nói là hoàn mỹ, hơn nữa đối phương giờ phút này lại càng trở nên nhu hòa dưới ngọn đèn tranh tối tranh sáng trong phòng tắm, khiến cho thân thể trắng nõn ở trong hơi nước cùng lửa dục mà tỏa ra mùi thơm ngây ngất, được che đậy bởi một tầng hồng phấn nhàn nhạt, làm làn da nhẵn nhụi của Nghiêm Phong lại thêm vài phần mị hoặc, xinh đẹp ——
Như vậy, Nghiêm Phong như thế này cùng người đàn ông trong trẻo lạnh lùng lúc bình thường tưởng như hai người khác nhau, cậu giờ phút này dường như hoàn toàn biến thành một người khác, toàn thân tỏa ra một loại hóc môn vô cùng dễ dàng có thể kích thích thú tính nguyên thủy của loài người, khiến cho Mars không tự chủ được mà thất thần mở miệng thật lớn, sức lực trong lòng bàn tay cũng vô ý mà tăng thêm.
Hốt hoảng, người đàn ông tóc đỏ thành thục tuân theo bản năng nguyên thủy không bình thường bên trong cơ thể, thấp giọng gầm lên, dùng thân thể dũng mãnh của mình đè ép Nghiêm Phong trên vách tường, rốt cục trong tiếng thét nặng nề không thể khống chế được, đồng thời cũng thống khoái phóng ra.
Khẽ thở hào hển, suy nghĩ của Mars vẫn còn dừng lại ở nháy mắt cao trào đó, dư âm còn lại của khoái cảm vẫn còn rục rịch.
Hắn dường như cảm giác thân thể của mình cùng thân thể khỏe mạnh của Nghiêm Phong càng dựa sát vào nhau hơn nữa, giống như khi bọn họ còn đang hô hấp dồn dập, vẫn có thể cảm nhận được thân thể nhau đang khẽ run lên khoái cảm, còn có thể nghe được trái tim của mình nhảy loạn cả lên.
Nghiêm Phong cũng giống như thế, tâm tình có chút không yên, cậu sau khi khôi phục sức lực, chậm chậm thu lại bàn tay đang cầm tinh khí của Mars lại, ngước mắt lên nghênh tiếp đôi mắt mang theo ý tứ thăm dò hàm xúc, còn có chút mờ mịt của người đàn ông tóc đỏ.
“Mùi vị của anh…” Nghiêm Phong đem dịch thể của Mars đang dính trên tay mình bỏ vào miệng, giống như không để tâm mà vươn đầu lười đỏ hồng liếm liếm, sau đó rút ra, nhẹ giọng nói với người đàn ông cường tráng đang trợn tròn mắt, nói: “Quả nhiên tôi nếm được mùi vị gan góc của bên trong vật này nọ của ai đó.”
Tim Mars đập càng nhanh hơn, đồng thời, trong lòng nổi lên chút tức giận không hiểu được, hắn thực sự nghĩ không ra tại sao lúc nãy đầu óc mình lại có thể không minh bạch mà lộn xộn với một tên đồng tính này rồi làm ra loại chuyện kinh hãi, kích thích như thế chứ. Cho nên sau khi hơi khôi phục lý trí, ngoài tự trách ra, không nhịn được còn muốn chửi ầm lên.
“Phòng tắm lớn như vậy, tên khốn kiếp nhà cậu làm chi mà lại đứng gần tôi như thế hả? Chẳng lẽ mông của cậu ngứa điên cuồng lắm rồi hả, muốn bị người ta thương sao?”
Nghiêm Phong nhướng lông mày cùng khóe môi dần dần hạ xuống, trong mắt cậu không còn ý cười, lạnh lùng nhìn chằm chằm Mars, cuối cùng cậu rũ mắt xuống, trực tiếp đem ánh mắt kia nhìn đến phần thân của mình đang nằm trong bàn tay của người nọ, nó vẫn chưa kịp phản ứng mà rụt về.
“Anh nói không sai, nơi này vô cùng rộng rãi, nhưng anh vì sao nhất định phải dựa sát vào tôi như thế? Làm sao? Chẳng lẽ anh nghĩ muốn chối là anh không hề nghĩ như vậy sao?”
Nghiêm Phong châm chọc nói: “Lại nói tiếp. Tôi xem anh lúc nãy cũng vô cùng thoải mái đi. Xem ra, bản chất của anh cũng những gã luôn tìm tôi gây phiền toái cũng không khác gì nhau!”
Tiếng nói của Nghiêm Phong vừa xong, cảm thấy một hơi thở cực kỳ nguy hiểm nhanh chóng hướng cậu tiến tới gần, nhưng cậu không có sự lựa chọn mà tránh né.
Gương mắt, khuôn mặt anh tuấn giận đến không thể kiềm chế được của Mars đang đến gần trước mặt ——
Bộ dạng của người đàn ông to lớn tóc đỏ giống như Nghiêm Phong suy đoán, bỏ ra phần thân của cậu, tức giận giơ nắm đấm ra, nhưng Mars không đánh xuống mà đột nhiên giữ chặt eo của Nghiêm Phong, cho nên Nghiêm Phong cũng không chút khách khí nâng hai tay lên, giữ chặt lấy hai gò má của Mars.
Thời gian giống như khẽ dừng lại vài giây, hai thân thể trần truồng của hai người đàn ông gườm gườm nhìn nhau, ánh mắt cùng sắc mặt đều lộ ra vẻ vô cùng đáng sợ.
Rốt cục, Mars vẫn không nhịn được trước hành động của mình: hắn bỏ ra một cánh tay, mò dần tới sau ót của Nghiêm Phong, nắm lấy mái tóc đen nhánh ướt sũng của người trước mặt, đồng thời hung hăng dúi xuống, hắn giống như nổi điên, bộc lộ dã tính của mình, nhanh chóng đem thân thể của mình đè người cậu xuống, hung ác cắn xé đôi môi Nghiêm Phong.
Lập tức, trong miệng Mars cũng nếm được mùi vị mặn thật mặn, một loại đau đớn từ việc Nghiêm Phong dùng răng nhọn gặm cắn bờ môi hắn.
Hai người đàn ông một lần nữa dây dưa một chỗ, nước trên người bọn họ cùng mồ hôi lúc trước dính trên hạ thể đối phương ——
Nguyên tưởng rằng hiện tại sẽ như bình thường, hai người bọn họ sẽ đánh nhau kịch liệt, thế nhưng lại không giải thích được mà biến thành điên cuồng hôn môi.
Hai cơ thể cường tráng đồng thời tản ra nhiệt độ nóng bỏng, lời lẽ quấy rầy cùng da thịt va chạm khiến họ rõ ràng cảm nhận được khiêu khích cùng tức giận của đối phương.
Không muốn một lần nữa bị người trước mắt chinh phục cùng hấp dẫn, Mars cùng Nghiêm Phong đều không nguyện nhắm mắt lại, bọn họ ở khoảng cách gần như thế tiếp xúc nhau, vẫn cố gắng trừng to mắt nhìn chăm chú vào đối phương.
Một giây này, thật giống như toàn thế giới chỉ còn lại hai người bọn họ.
“Này, người bên trong tại sao còn chưa có ra? Động tác cũng nhanh lên một chút, đã đến giờ rồi, tao muốn tắt đèn, đóng cửa phòng tắm.”
Giám thị đứng ở ngoài phòng tắm đột nhiên lên tiếng, tách ra không khí mâu thuẫn, giằng co lại mập mờ lúc này của Mars cùng Nghiêm Phong.
Người đàn ông tóc đỏ trong nháy mắt khôi phục thần trí, hắn hung hăng đẩy Nghiêm Phong ra. Nhìn đôi môi mỏng của đối phương sưng đỏ, không nhịn được lại cúi đầu mắng một tiếng, sau đó vội vàng cầm lấy quần áo chạy ra khỏi phòng tắm.
Trở lại phòng giam rồi, Mars cùng Nghiêm Phong cũng không nói thêm cái gì, trong khoảng thời gian này ánh mắt của bọn họ cũng không có nhìn nhau. Mars đến tận bây giờ vẫn không hiểu được vì sao mình lại cùng một tên đàn ông hôn nhau kịch liệt như thế ở cùng một chỗ?
Lần đầu tiên hắn trước mặt mọi người hôn Nghiêm Phong, trong đó hơn phân nửa là vui đùa, trong lúc đó ý trí vẫn mơ hồ được duy trì. Nhưng lúc nãy trong phòng tắm, Mars biết mình có cái gì đó không đúng.
Rõ ràng, hắn ban đầu định giống như trước đây, dùng nắm đấm để đánh vào khuôn mặt kiêu ngạo của Nghiêm Phong, khiến đối phương không dám cười lớn lối như thế trước mặt hắn như vậy nữa; rõ ràng, hắn đối thân thể đồng tính không hề có chút ham muốn nào mà….
Nhưng là khi đối mặt với Nghiêm Phong, hắn thế nhưng đầu óc lại choáng váng đến nỗi bỏ qua cả nguyên tắc, đem tính dục không có lộ ra trước mặt mọi người hoàn toàn lộ liễu, điều này nói lên điều gì?
Mars còn chưa có nghĩ đến nguyên nhân của mười mấy phút đồng hồ trước, Ngiêm Phong nói hắn cái gì mà, không “thẳng” như vậy, vẻ mặt cùng giọng nói lúc đó, trái tim lại nhịn không được mà đập liên tục. Chẳng lẽ hắn thật ra cũng không hoàn toàn giống với những gì bản thân vẫn nghĩ từ trước đến nay sao? Cho nên, hắn không tự chủ được đã giấu diếm bản tính thật sự của mình thật sâu, chỉ có trước mặt người đàn ông phương Đông kì lạ tên Nghiêm Phong này mới có thể lộ ra?
Vừa mới dao động vài giây, Mars lập tức khiến ý trí mình vững vàng lại. Bởi vì hắn cảm thấy cứ cho là bản thân sau này thực sự sẽ thay đổi sở thích đi, cũng chỉ đối diện với Nghiêm Phong mới xảy ra tình trạng đặc biệt như vậy thôi.
Cho nên, chỉ cần ngày sau ít cùng Nghiêm Phong tiếp xúc, hắn chắc sẽ không có sự thay đổi quá lớn đâu?
Chẳng qua nếu như có thể nhìn thấy gương mặt quyến rũ hoàn toàn khác lúc bình thường của Nghiêm Phong thì cũng khá là thích? Mars đột nhiên thất thần suy nghĩ.
Thế nhưng ngay sau đó, khuôn mặt đầy hắc tuyến của người đàn ông anh tuấn, nhanh nhẹn chợt theo thân thể nhảy lên một cái, “bốp” một tiếng nặng nề đụng vào vách tường phòng giam, đau đớn lúc này mới khiến những ý nghĩ kì lạ trong lòng biến mất.
Sau đó, Mars bắt đầu vô ý cố ý mà tránh mặt Nghiêm Phong, thời điểm đi làm việc, hắn vẫn cùng một công trường với Nghiêm Phong, nhưng lại đứng ở rất xa, lúc bọn họ ăn cơm cũng không ngồi cùng một chỗ nữa; lúc tắm, người này lại càng không bao giờ nguyện cùng Nghiêm Phong cùng một gian.
Đối mặt với tình huống như vậy, Nghiêm Phong vẫn hờ hững, trong mắt giống như chẳng có người tên là Mars, vẫn đều đặn đi làm việc, nghỉ ngơi, dùng cơm và ngủ. Cậu dùng vẻ mặt không nóng không lạnh, không nhanh không chậm khiến Mars xa xa nhìn thấy mà hận đến nghiến răng.
Mars nghĩ mãi không ra, hắn vì Nghiêm Phong tâm thần không yên, hao tổn tâm huyết như thế, nhưng mà gã đàn ông tóc đen vô tâm vô phế kia lại tựa hồ không đem hắn để trong lòng, vẫn sống thoải mái, tự tại như vậy. Như thế, hắn việc gì phải tự khiến mình không được thoải mái đây?
Đang khi Mars quyết định sau bữa ăn ngày hôm nay sẽ kết thúc những giằng co giữa hai người, khôi phục thời gian ở chung như trước, thì lời bàn luận xôn xao của mấy phạm nhân khiến hắn để ý.
“Này, bọn mày, bọn mày nói xem, thằng nhóc da vàng kia đến tột cùng là có năng lực gì kì quái thế nhỉ? Thế nhưng lại để cho Mars, một đứa không hứng thú với đàn ông lại hợp ý đến thế?” mấy phạm nhân lui vào góc phòng nhỏ giọng nói, không lưu ý đến một trong những nhân vật chính trong cuộc nói chuyện này đang đứng cách bọn họ không hề xa trong bóng tối.
“Tao cũng vậy, không cho là nó đơn giản chút nào. Trừ việc lớn lên khá xinh đẹp … chắc công phu trên giường của nó cũng nhất định vô cùng thuần thục đúng không?”
“Không biết lúc thao nó cảm giác như thế nào nhỉ?”
“Bọn mày làm sao biết nhất định là Mars thao nó chứ?”
“Mày nói thế là sao?”
“Hắc, này còn cần nói rõ ràng ra sao? Bọn mày thử nghĩ xem, trong nhà tù Sarton này, bọn mày thừa biết Mars không thích chơi mông của đàn ông…”
“Nga, mày nói cũng không sai! Vậy thì sẽ ngược lại, bọn tao cũng không nghe nói hắn thích bị đàn ông chơi!”
“Ha ha ha, nói không chừng, phía sau của Mars thực sự đã bị thằng nhóc da vàng khai phá rồi ấy chứ. Cho nên thật ra thì người bị làm là hắn đúng không?”
“Ừ! Tao cũng cảm thấy suy đoán này có vẻ đúng hơn. Bởi vì tên nhóc da vàng kia rất mạnh! Bọn mày đừng nhìn nó cao gầy teo như thế, nhưng trong tù này, ngoại trừ Mars ra, chưa có người nào có thể một mình đánh thắng nó đâu đấy!”
“Tao xem, không chừng thằng nhóc kia có thể đã thắng Mars rồi ấy chứ, nhưng vì nó xâm phạm Mars ở trên giường cho nên tên kia mới giữ lại cho Mars chút mặt mũi, mà ở bên ngoài nhường Mars một chút!”
“Bọn mày là nói, thao thằng to con như Mars cảm giác có thoải mái không? Tao nhìn thân hình của hắn cũng vạm vỡ, chỉ là chúng ta nào dám có ý định đụng vào hắn chứ?”
“Ha ha, tao làm sao biết được? Bất quá, mày nếu không sợ chết, có thể đi hỏi thằng nhóc Đông phương kia một chút. Nói không chừng, tâm tình của nó tốt nó sẽ miêu tả cẩn thận những chỗ đặc sắc cho mày nghe.”
“Ha ha ha…”
Mấy tiếng cười hèn mọn không ngừng, ánh sáng trước mặt bọn họ đột nhiên biến mất. Những người này run như cầy sấy ngẩng mặt lên, nhìn thấy Mars xem ra bị chọc giận vô cùng đã lộ ra vẻ mặt dữ tợn vặn vẹo kinh khủng.
“A? Mar… Mars, mày khi nào thì…”
“Rầm rầm rầm bốp!”
Mars quát lên một tiếng, căn bản là không nghe lời xin lỗi của đám người kia, đưa tay đánh mạnh về phía họ mấy cái, khiến chúng gần chết, nằm bẹp trên đất không thể nhúc nhích được.
Cuối cùng, nếu như không có sự can thiệp của mấy tên giám thị, có khi hạn tù của Mars sẽ bị tăng thêm cũng không chừng.
Nghiêm Phong ở bên kia mắt thấy Mars bị mấy giám thị hướng đến phòng tạm giam, cậu không biết mới vừa rồi xảy ra chuyện gì, trong mắt xoẹt qua vẻ lo lắng. Bất quá, ngay sau đó, ánh mắt của cậu khôi phục như cũ, đi theo một đám người đang vây quanh đó, quay đầu lại thế nhưng vẫn không thấy người đàn ông tóc đỏ đang tức giận đến điên lên đâu cả.
Hai ngày sau, Mars trở lại phòng giam, thấy trên giường của mình có hai bịch thịt bò. Hắn biết đây là đồ Nghiêm Phong tiết kiệm cho hắn hai ngày đói bụng, nhưng con giận còn sót lại không tiêu nên người đàn ông nghiêm mặt đem thịt bò ném cho Nghiêm Phong.
Hành động này khiến cho Nghiêm Phong hơi ngẩn ra, nhưng cậu không nói gì, lập tức mở bịch thịt bò ra, tận hưởng, trong miệng thản nhiên “chậc chậc” hai tiếng thở dài, Mars giận đến hai mắt đỏ bừng, ngã đầu nằm trên giường, quay mặt vào tường.
Qua vài giây đồng hồ sau, người đàn ông rốt cục bị mùi thơm của thịt bò quyến rũ quá nhịn không nổi nữa. Hắn tung người dậy, một bước nhảy đến bên giường của Nghiêm Phong, đem những gì còn sót lại của túi thịt bò cho vào miệng, ngấu nghiến nhai.
Nghiêm Phong vẫn giữ khuôn mặt cao ngạo, khinh miệt mà bĩu môi. Mars chú ý tới, hắn định như cũ trách mắng không nể tình Nghiêm Phong một phen, nhưng nghĩ đến những suy đoán hạ lưu kia của đám phạm nhân, cơn giận còn trong lòng lại một lần nữa bốc lên.
Thở phì phò quay trở lại giường của mình, nằm xuống, Mars lần này không tiếp tục cử động nữa. Trong lòng hắn âm thầm phát ra lời thề ngoan độc: ngày sau mà còn nghe những lời nói như vậy nữa, hắn nhất định sẽ đem toàn bộ bọn người nói lời biến thái vô căn cứ đó đánh chết tươi hết.