Tân chủ hai bên đều biết, Tần Lâm tới nơi này vừa không phải là vì
xem Bả Hán Na Cát gây gổ cùng lão bà, cũng không phải là vì uống trà
sữa, vì vậy sau khi hàn huyên đôi câu, Tần Lâm liền đi thẳng vào chính
đề:
- Tam Nương Tử và Hoàng Đài Cát hai bên giằng co với nhau như vậy, lão huynh ngươi thủy chung ở cách sông xem lửa cháy, là muốn tọa
sơn quan hổ đấu hay là có mưu đồ khác?
Bả Hán Na Cát ngẩn ra, tựa hồ không ngờ tới Tần Lâm thẳng thắn như vậy, một lúc lâu sau mới ấp úng nói:
- Khâm, Khâm Sai Đại nhân, hạ quan cũng không có tính toán gì, chuyện…
chuyện vương vị thừa kế này thế nào cũng sẽ không đến phiên hạ quan, có
đúng hay không?
Quả nhiên bị lão tử đoán trúng! Tần Lâm cười lạnh trong lòng một tiếng, y chỉ chịu nói vô duyên với vương vị, cũng không
nói vấn đề Tam Nương Tử gả cho ai, rõ ràng trong lòng còn có vẻ nhớ mãi
không quên.
Tần Lâm bưng lên trà sữa uống một hớp, sau đó ngoài cười mà trong không cười nói:
- Vương vị cố nhiên là tốt, mỹ nhân cũng không tồi, nói vậy hẳn là lão huynh vừa ý thứ sau.
Ánh mắt Bả Hán Na Cát sáng lên, lập tức phất tay lệnh cho tả hữu lui ra, sau đó thấp giọng:
- Nếu như Tam Nương Tử chịu gả cho tiểu nhân, tiểu nhân tình nguyện giúp
con trai nàng cùng Yêm Đáp Hãn sinh ra Bất Tháp Thất Lý kế vị ngôi
vương, tiểu nhân ở bên cạnh phụ tá mà thôi. Cầu xin Khâm Sai tác thành…
Tần Lâm cười khổ:
- Chuyện này e rằng sẽ làm cho người khác khó chịu, thật ra bao nhiêu năm qua, hẳn lão huynh biết thái độ của Tam Nương Tử đối với ngươi chứ?!
- Chính là như vậy, cho nên bây giờ mới là cơ hội tốt ngàn năm một thuở!
Bả Hán Na Cát nói với vẻ không chút quan tâm, cũng không hề tỏ ra xấu hổ.
Lục Viễn Chí cùng Ngưu Đại Lực nghe đến đó thiếu chút nữa phun trà sữa ra
ngoài. Lúc trước đối mặt Yêm Đáp Hãn không dám kháng cự tranh chấp, bây
giờ lại thừa dịp người gặp nguy mà lấn tới, nhân phẩm vị lão huynh này
quả thật là kém cỏi.
Tần Lâm cũng á khẩu nghẹn lời, trong lòng
biết muốn thuyết phục Bả Hán Na Cát sẽ không dễ dàng gì. Đổi lại mình ở
địa vị của y suy nghĩ một chút cũng biết, con trai lại nghi ngờ không
phải là con ruột, đương nhiên y rất muốn ra sức lôi kéo cho bằng được đệ nhất mỹ nữ thảo nguyên, Chung Kim Cáp Truân Tam Nương Tử.
Huống chi lúc trước nếu không phải là Yêm Đáp Hãn ỷ mạnh nhúng tay, Tam Nương Tử vốn đã gả cho y từ sớm.
Tần Lâm đưa tay gãi đầu một cái, bắt đầu nảy sinh ý tưởng xấu xa trong lòng.
-----------
Từ biệt Bả Hán Na Cát, Tần Lâm dẫn người trở lại hành dinh Nam Quy Hóa
thành. Sau khi biết được Từ Văn Trường còn chưa trở về từ doanh Tam
Nương Tử, các huynh đệ cười xấu xa một trận, bao hàm nhiều ẩn ý.
Tần Lâm ngựa không ngừng vó, lập tức cho người đi gọi Triết Biệt tới.
Triết Biệt xuất thân Thổ Nhĩ Hỗ Đặc bộ, cũng tức là nhà mẹ Tam Nương Tử cùng
Đức Mã phu nhân. Đức Mã phu nhân đã bị Hoàng Đài Cát hại chết, y nghiễm
nhiên trở thành Đại tướng tâm phúc dưới quyền Tam Nương Tử, còn từng làm sứ giả báo tang đi kinh sư một chuyến, lại cùng Khâm Sai đại thần Tần
Lâm trở lại thảo nguyên.
Vừa thấy Tần Lâm, Triết Biệt liền quỳ xuống đất dập đầu mấy cái thật kêu:
- Triết Biệt ra mắt Tần ân công, ân công cát tường như ý.
Tần Lâm cười ha hả đỡ y lên, hỏi y có biết giữa hai người Bả Hán Na Cát và Đại Thành Bỉ Tề đã xảy ra chuyện gì hay không.
Gãi đầu suy nghĩ một hồi, Triết Biệt nói:
- Đại Thành Bỉ Tề sinh con trưởng cho Bả Hán Na Cát, gọi là Thoát Thoát,
không biết có chuyện gì, gần đây Bả Hán Na Cát nghi thần nghi quỷ, nói
Thoát Thoát là tạp chủng do Đại Thành Bỉ Tề cùng A Lực Ca tư thông sinh
hạ. Hai người cãi vả với nhau về chuyện này suốt ngày, tất cả mọi người
đều tới xem bọn họ bêu xấu. Hiện tại chủ nhân nhà ta Tam Nương Tử tranh
nhau với tên khốn Hoàng Đài Cát kia, Bả Hán Na Cát lại không thèm để ý
tới cũng là vì chuyện này làm cho phiền lòng.
Tần Lâm sờ cằm, như có điều suy nghĩ.
Lục mập nghe đến đó liền vỗ đùi một cái:
- Ha ha, vậy là sao, ta thấy Thoát Thoát cũng rất giống con của A Lực Ca, xem ra chuyến này Bả Hán Na Cát thật sự mọc sừng rồi!
- Không nên nói bậy!
Triết Biệt có vẻ nổi nóng, lớn tiếng nói:
- A Lực Ca rất trung thành, là hảo hán cứng rắn kiên cường, sẽ không có chuyện tư thông với Đại Thành Bỉ Tề.
Tần Lâm khoát khoát tay, ngăn Triết Biệt đang nổi nóng:
- Mới vừa rồi nghe lời ngươi nói, trước kia Bả Hán Na Cát cũng không có hoài nghi gì, là gần đây mới đột nhiên cãi vả hay sao?
Triết Biệt vô cùng khẳng định gật đầu một cái.
- Vậy thì có gì chứ, con trai càng lớn càng không giống cha, cho nên Bả Hán Na Cát từ từ phát hiện!
Lục mập tỏ vẻ xem thường.
- Không đúng...
Tần Lâm lập tức phản bác:
- Nếu như chỉ là tướng mạo, Thoát Thoát cũng không phải là hôm nay mới có dáng vẻ như vậy, qua mười mấy năm Bả Hán Na Cát cũng không phát hiện
dung mạo con trai không giống mình, trừ phi mắt y mù... Trong này nhất
định có nguyên nhân khác!
Lục Viễn Chí nói:
- Có lẽ là y bắt gặp lão bà cùng A Lực Ca vụng trộm.
Ngưu Đại Lực ở bên cạnh thọt vào hông tên mập một cái:
- Chúng ta đã nghe được hai người gây gổ với nhau, nếu là Đại Thành Bỉ Tề vụng trộm bị bắt, lúc gây gổ nàng còn có thể nói chuyện cứng cỏi dõng
dạc như vậy được sao?
Lục Viễn Chí cứng họng, xấu hổ gãi đầu một cái.
- Xem ra phải hỏi người trong cuộc rồi...
Tần Lâm bật cười, nhìn nhìn Triết Biệt:
- Mới vừa rồi nghe ngươi biện hộ thay A Lực Ca, hẳn là các ngươi rất thân phải không?! Hãy lặng lẽ đưa y tới đây, cứ nói nếu như y thật sự không
có tư thông với Đại Thành Bỉ Tề, bản quan có thể trả lại trong sạch cho
y.
Dĩ nhiên không thành vấn đề, Triết Biệt lại dập đầu cáo từ, sau đó hào hứng đi ra ngoài.
Ước chừng qua thời gian một nén nhang, Triết Biệt trở lại, y hoàn thành
nhiệm vụ cực kỳ vượt trội, không chỉ có dẫn đến A Lực Ca, còn có thêm
Đại Thành Bỉ Tề cùng Thoát Thoát.
- Ra mắt Khâm Sai, nghe Triết Biệt nói ngài có thể trả lại trong sạch cho mẹ con ta có phải không?
Đại Thành Bỉ Tề nửa tin nửa ngờ nhìn Tần Lâm, lại hỏi:
- Là mời Thố Gia Đạt Ngõa Nhĩ Phẩm Đệ tới làm phép sao?
- Không phải vậy, bản quan có biện pháp khác trả lại trong sạch cho các ngươi...
Tần Lâm dừng một chút, nhìn nhìn Đại Thành Bỉ Tề cùng A Lực Ca với ẩn ý sâu xa:
- Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là hai người các ngươi quả thật chưa từng làm chuyện có lỗi với Bả Hán Na Cát.
Trên mặt A Lực Ca còn dán thuốc dán Tần Lâm đưa, miệng khẽ mấp máy, ước
chừng là bị Bả Hán Na Cát giày vò đã nhiều, rốt cục không nói gì.
Ngược lại Thoát Thoát trẻ tuổi vung quyền đập vào ngực mình, rống to lên:
- Mẫu thân, trung thành, phụ thân, sai rồi!
Đại Thành Bỉ Tề kéo kéo con trai, tức giận nói:
- Tần Khâm Sai, thật là xấu hổ, Thoát Thoát nói tiếng Hán không tốt, nhưng nó không có ác ý.
Tần Lâm gật đầu một cái, tỏ vẻ không có vấn đề gì.