Tần Lâm cười khan hai tiếng cũng không trả lời, suy nghĩ một chút, chỉ mặt đất phế tích nói:
- Còn phải đa tạ lệnh tôn Quốc Công gia hứa bảo cử cho ta, bất quá trước tiên phải phá xong vụ án.
Ừm, Từ Tân Di gật đầu một cái, xoa tay xoa chân chuẩn bị ra tay một
phen. Nghe phụ thân nói Tần Lâm phá án là có thể phục hồi chức quan,
nàng thật sự còn tích cực hơn cả Tần Lâm.
- Mã Tham Tướng, bây giờ cần phải mượn nhân mã của ngươi.
Tần Lâm cười híp mắt nhìn Mã Đức Bảo.
Thức thời vụ mới là tuấn kiệt, Mã Đức Bảo đã sớm có lòng muốn kết giao với hai vị này, lập tức nghe theo răm rắp.
Tần Lâm lập tức bảo y phái người phi ngựa vào thành, đi tới nhà hắn ở
Văn Đức kiều, gọi Lục Viễn Chí mang theo công cụ pháp y chạy tới nơi
đây.
Pháp y? Từ Tân Di trợn to hai mắt, hết sức không hiểu:
- Nơi này cần khám nghiệm thi thể sao?
Tần Lâm gật đầu một cái, cầm trong tay một cục gạch vỡ quay lại, có một góc trên đó dính máu tươi đầm đìa.
Đây, đây là? Từ Tân Di cùng Mã Đức Bảo đều hết sức giật mình, bên trong
kho thuốc súng hẳn không có người mới phải. Vì sao gạch mà Tần Lâm nhặt
được bên trong trung tâm vụ nổ lại dính máu tươi, chẳng lẽ trong lúc vụ
nổ xảy ra còn có người trong kho sao?
Đã xuất hiện dấu vết dây dẫn hỏa cháy, là tội phạm sau khi đốt lửa lợi
dụng thời gian dây dẫn hỏa cháy chạy trốn, hiện trường lại phát hiện vết máu, nói rõ lúc vụ nổ xảy ra còn có người ở trong kho, chẳng phải hai
điều này tự mâu thuẫn với nhau sao?
Cái này thật là kỳ quái... Từ Tân Di không nhịn được gãi gãi đầu.
ikienthuc.org
Trước khi tìm được chứng cớ xác thực, tất cả suy đoán đều là lâu đài
trên cát, Tần Lâm bảo Mã Đức Bảo làm tiếp hai chuyện: đầu tiên lệnh cho
binh sĩ cẩn thận đào bới hiện trường, tìm tất cả cơ quan thi thể, chú ý
không nên để trong lúc đào bới làm hỏng mất. Tiếp theo thống kê người
mất tích toàn doanh, trừ những kẻ bị thương, bị chôn ở xưởng ra, còn có
ai tung tích không rõ. Cuối cùng gọi quan quân quản lý kho thuốc súng
cùng quan quân phụ trách tuần tra tới hỏi.
Mã Đức Bảo nhất nhất làm theo, lập tức phái nhân viên văn thư kiểm lại
người mất tích, lại gọi Bả Tổng coi kho và Bả Tổng phụ trách tuần tra
khu vực này tới. Bản thân y dẫn dắt quan binh, cũng không cần cuốc xẻng, dùng tay không đào bới dọn dẹp phế tích.
Hai vị Bả Tổng bị dẫn tới trước mặt Tần Lâm, một Bả Tổng phụ trách kho
thuốc súng họ Hoàng, một Bả Tổng tuần tra họ Bạch, bị ánh mắt sắc bén
như đao của Tần Lâm quét qua trên mặt, cả hai người đều nơm nớp sợ hãi.
Tần Lâm tra hỏi Hoàng Bả Tổng trước:
- Bình thường canh giữ kho thuốc súng này thế nào, bên trong có quan binh trực hay không, có đốt đèn lửa gì không?
Hoàng Bả Tổng gật đầu khom người nói:
- Hồi bẩm trưởng quan, bởi vì kho thuốc súng ở bên trong đại doanh, quan binh tuần tra rất nhiều, bản thân kho thuốc súng canh phòng không phải
là sâm nghiêm, cũng chỉ có hai tên lão binh canh giữ đại môn. Bên trong
kho cũng không có quan binh trực, cũng quyết không cho phép đốt đèn dầu
hay nến các loại, để ngừa sơ suất cháy nổ.
Ừm... Từ Tân Di sờ cằm, thấp giọng lẩm bẩm: như vậy xem ra, vết máu
không hiểu vì sao xuất hiện ở trong kho hết sức kỳ quái, bên trong kho
vốn không nên có người mới phải.
- Vậy hai tên lão binh coi kho đâu?
Tần Lâm khẽ nhíu mày, theo lời của Hoàng Bả Tổng tiếp tục hỏi tới.
Hoàng Bả Tổng vẻ mặt ảm đạm:
- Đã, đã tuẫn chức rồi, bọn họ canh giữ ở lều cỏ bên ngoài cách đại môn
kho hai trượng, cả người lẫn lều cỏ đều bị thổi bay, vô cùng thê thảm.
Trưởng quan, ngài nhất định phải tìm được hung thủ, báo thù cho các
huynh đệ!
Tần Lâm gật đầu một cái, trấn an y mấy câu, lại tra hỏi Bạch Bả Tổng:
- Mới vừa rồi có phát hiện người khả nghi hay không?
- Không có...
Bạch Bả Tổng không chậm trễ chút nào lắc đầu:
- Mặc dù trưởng quan cùng Đại tiểu thư thi bắn ở diễn võ trường, các
huynh đệ rất muốn tới xem, nhưng hạ quan đốc thúc bộ chúng tuần tra bình thường, còn đang tuần tra phụ cận kho thuốc súng. Nếu không phải may
mắn đang tuần tra đến địa phương hơi xa, hạ quan cùng toàn bộ binh sĩ
tuần phòng đều đã bị vụ nổ lấy mạng.
Mắt hạnh thật to của Từ Tân Di đột nhiên sáng lên, ghé vào tai Tần Lâm nói nhỏ:
- Này, chẳng lẽ là do y gây án, vừa đúng lúc nổ lại đi ra ngoài xa, không phải là quá mức trùng hợp sao?
Chuyện này chưa chắc, Tần Lâm lắc đầu một cái, có lúc trong vụ án có rất nhiều điểm trùng hợp ngẫu nhiên, không thể chỉ bởi vì Bạch Bả Tổng
không có bị thương mà nghi ngờ y. Kẻ không bị thương có rất nhiều, cho
dù là kẻ phá hoại cũng hoàn toàn có thể đốt dây dẫn hỏa xong, lấy cớ đi
xem Tần Lâm và Từ Tân Di thi bắn mà chạy tới diễn võ trường, chạy xa
khỏi phạm vi vụ nổ liên lụy.
Bất quá Bạch Bả Tổng tạm thời không thể rửa sạch hiềm nghi, nhất định phải đặt bên trong danh sách hiềm nghi.
Lúc này nghe bên trong phế tích truyền tới mấy tiếng kêu, Tần Lâm giương mắt nhìn, là mấy binh sĩ moi ra được một cỗ thi thể từ dưới đống đất
đá.
Nói chuẩn xác là phần thân thể của một thi thể, đầu cùng tứ chi cũng
không biết nổ bay đi đâu mất. Một người sống hiện tại chỉ còn lại phần
thân giống như cây cột trơ trọi, không chỉ có khói hun đen nhánh, da
thịt cháy khét, còn bị sóng xung kích vụ nổ làm cho ngực bụng rách
toang, lòi ra một đoạn ruột mềm nhũn nửa đen nửa đỏ.
Đến gần một chút bại lộ chất dơ trong nội tạng, ngửi thấy mùi cháy khét
do protein trong da thịt bị cháy theo gió xông vào mũi, mùi khói thuốc
súng nồng nặc.
Cho dù là Từ Tân Di thường săn thú, thường thấy cảnh tượng tương đối đẫm máu, lúc này cũng quay đầu không dám nhìn, một tay ôm bụng, dạ dày quay cuồng đảo lộn, có vẻ rất không thoải mái.
Dưới quyền Mã Đức Bảo có nhiều lão binh đã tham gia chiến tranh chống
Oa, thường thấy tay đứt chân gãy, nhưng nhìn thấy một đoạn thi thể da
thịt cháy khét, rách bụng đổ ruột, nám đen như vậy cũng cảm thấy nước
chua ứa ra trong cổ. Ngặt vì quân lệnh khó vi phạm, bọn họ vừa dùng sào
trúc kéo đoạn thi thể ra ngoài vừa nghiêng đầu bịt mũi, tỏ vẻ ghê tởm.
Đồng thời mọi người đều đang suy đoán lai lịch cỗ thi thể này, rốt cục
đây chính là tên tội phạm đốt kho thuốc súng, hay người vô can bị cuốn
vào hy sinh oan uổng?
Từ Tân Di nhìn Tần Lâm cau mày, tỏ vẻ khổ sở:
- Cái này, ngươi sẽ không...
Tần Lâm lắc đầu một cái, thứ này nặng khẩu vị như vậy, nên giao cho tên
thần kinh chai sạn vô tư kia, vì vậy hắn ra hiệu cho Mã Đức Bảo.
- Nếu tìm được thân thể, ắt sẽ có tứ chi cùng đầu, các huynh đệ tiếp tục tìm, Chiết binh chúng ta từng đi theo Thích gia gia đánh với giặc Oa
tiểu quỷ tử, cũng không phải là những kẻ nhát gan kém cỏi.
Mã Đức Bảo động viên binh lính, mình cũng dùng hai tay không đào bới đất đá, vẫn không cho sử dụng công cụ cuốc xẻng, sợ làm hư thi thể.
Bên này tiếp tục tìm kiếm thi thể, bên kia công việc lục soát cứu nạn cũng đã hoàn thành.