Cân Cả Thiên Hạ

Chương 660: Chương 660: Chương 655




Ngay lúc này lại có sự tình ngoài ý muốn xẫy ra, chỉ thấy ở trung tâm của địch nhân có một cái trận pháp dịch chuyển sáng lên. Từ bên trong đi ra 1 ông lão cùng hai người trung niên. Ông lão mặt trắng có chùm râu dê, hai trung niên mặt lạnh như quan tài.

Khi ba người này vừa xuất hiện thì liền dùng thần niệm dò xét hết cả chiến trường, không những thế ba người này còn dùng thần niệm tra xét cả ở bên trong căn cứ của Ác Ma Điện nhưng mà bị cấm chế bên trên tường thành ngăn cản không cách nào xuyên qua.

Xuân Đức lúc này cũng chú ý tới ba người mới xuất hiện này, hắn cũng cảm thấy có chút hứng thú với ba tên này, vì cả ba đều là nữa bước Tinh Vương Cảnh giai đoạn đầu. Ngay khi Xuân Đức đang quan sát ba người thì ba người này dường như cũng cảm nhận được cái gì đó mà hướng mắt về phía hai người Xuân Đức cùng Tà Long thét lớn:

“ Nếu là nam nhi thì hãy đi ra đánh một trận, nấp ở bên trong rất có ý tứ sao? “

Xuân Đức cùng Tà Long hai người nhìn nhau một cái sau đó cười hắc hắc. Cả hai mặc kệ chẳng để ý tới lời nói của ba người kia. Đáng lý ra Xuân Đức muốn nói với ba tên kia là “ cứ mang con gái các ngươi đến đây cho ta, để cho các nàng kiểm nghiệm xem ta có là đàn ông hay không “ những suy nghĩ kỹ lại mình là người có văn hóa nên lại thôi.

Thấy từ nơi kia không có ai hồi âm, ba người kia đồng thời hừ lạnh một cái liền phóng lên cao bay thẳng đến tường thành, ngay lập tức vô số quang đạn cùng đạn đại pháo nhằm ba người mà bắn, có điều hộ thể năng lượng ba người này cực kì khủng bố. Quang đạn cùng quang pháo không cách nào phá hủy.

Tên trung niên không râu mặt hãm tài à nhầm mặt quan tài gằn giọng nói:

“ Mấy thứ rác rưỡi này chỉ có thể làm bị thương đám tu sĩ cấp thấp làm sao có...”

Hắn còn chưa tự kỹ hết câu thì bên trên tường thành hỏa lực bỗng nhiên tăng lên vài lần, quang đạn dày đặc tới nỗi hóa thành chùm sáng bắn tới ba người kia. Thấy cảnh này thì ba người kia cũng phải biến sắc.

Mỗi người đều gọi ra một kiện bảo vật phòng thân, ông lão kia là một cái bát hương, hai người còn lại phân biệt là một ngọn núi cùng một cái gương.

Ba bảo vật này được những người này truyền năng lượng vào nhanh chóng lớn lên đón đỡ tất cả những công kích từ bên phía Ác Ma Điện bắn tới. Do gần như toàn bộ hỏa lực đã tập trung lên ba người này nên phía bên dưới đám chiến sĩ tu la tộc cùng yêu tộc không bị áp chế nữa liền được đà xông về phía tường thành.

Xuân Đức thấy cảnh này thì thú vị nói:

“ Cuối cùng cũng có mấy con cá có tí thịt, lũ kia toàn bọn không có chất dinh dưỡng. Lão Tà chơi chết mấy tên kia. “

Tà Long cũng cười lên vô cùng tà ác:

“ Yên tâm nhìn.”

Tà Long lúc này lại ấn một cái nút màu đỏ khác, lúc này xông lên trước nhất, đã ở gần với tường thành ba tên nữa bước tinh vương cảnh bỗng nhiên bị rơi thẳng xuống mặt đất, sau khi tiếp đất bằng mặt và lăn ba bốn vòng thì những tên này mới có thể dừng lại.

Đúng lúc này ở phía sau đám tu la tộc cũng đang bay theo ba tên này cũng bị lực hút kì dị kéo xuống mặt đất, do quá đột ngột cả đám không kịp khống chế thân thể nên tên nào tên nấy như mũi tên lao thẳng về phía trước, cắm thẳng mặt xuống đất. May mà đất nơi đây cứng rắn bằng không đã bị mấy tên này bắn cho thủng lỗ chỗ.

“ A a a a a.Ba vị đại nhân cẩn thận. “

Âm thanh này vừa la lên thì ba người vừa được hôn đất mẹ kia liền quay lại nhưng ngay lúc vừa quay lại thì.

Bịch... bịch bịch..bịch bịch bịch

Vô số bao tải thịt từ trên bầu trời đập lên ba người, chẳng mấy chốc nơi ba người kia đứng đã thành núi thịt.

Hình ảnh lúc này nhìn vô cùng buồn cười, có điều quân đội Xuân Đức toàn tang thi chẳng có tí cảm xúc mẹ gì nên cũng chẳng có ai cười cả, bọn họ vẫn tận tâm tiễn từng người bạn bên dưới tường thành về với thiên đường.

Xuân Đức nhìn thấy cảnh tượng này thì cười ha hả sau đó cảm khái nói:

“ Lão Bạch trận pháp đã tới mức này luôn rồi kia à, đại trận vừa cấm không lại còn có thể cấm ma nữa.”

Tà Long bên cạnh bí hiểm nói:

“ Chưa hết nhìn này.”

Tà Long còn đang định khoe khoang cái gì thì Xuân Đức la lên:

“ Cúi xuống, nhanh có kẻ đánh lén(cắn trộm chiến thuật).”

Ầm ầm.

Bất chợt một mũi lôi tiễn không biết được bắn từ nơi nào phá vỡ hộ trận bên ngoài bắn thẳng vào bên trong, Xuân Đức nhắc Tà Long thì Tà Long né kịp còn hắn thì bị một mũi tên bắn xuyên qua đầu.

Một mũi tên điện dài mét hơn bắn xuyên từ trán ra phía sau ghim cả người hắn lên bức tường phía sau lưng.

“Ui da, tên thất đức nào mà còn dùng cả thất hồn dẫn nữa vậy, có hay không âm hiểm như thế.” --- Tà Long nhìn Xuân Đức bị bắn xuyên qua đầu đính trên vách tường mà vẫn có thể nói chuyện như bình thường thì khóe miệng không khỏi giật giật.

Cũng giống như Tà Long, cách nơi đây xa vô cùng một nam tử đang đứng trên một đỉnh núi cầm cung thông qua một bảo vật nhìn thấy được biểu tình cùng nghe được lời nói của Xuân Đức thì hắn kém chút muốn chừng trong mắt đi ra ngoài.

“ Không thể nào, tên kia là quái vật à, chúng của ta thất hồn dẫn cùng độc viêm tiễn mà vẫn có thể nói chuyện như bình thường,“

Ở bên cạnh hắn có một nam một nữ độ tuổi U30 nhìn thấy buổi tình của nam tử thì thanh niên còn lại hỏi:

“ Làm sao vậy Tu La Ưng Thần? “

Nam tử có tên Tu La Ưng Thần kia quay lại nhìn hai người khóe miệng vẫn còn co giật chỉ vào một con mắt nói:

“ Hai người các ngươi tự nhìn, tự nhìn liền biết.”

Hai người kia cũng tò mò nhìn qua một cái, vừa nhìn qua một cái cả hai đều không khỏi ngoắc miệng ra, bọn hắn chỉ thấy đang có một thiếu niên bị một mũi tên bắn xuyên qua đầu đang bị treo trên bức tường phía sau nhưng vẫn nói chuyện với một người khác bên cạnh, còn mũi tên trên đầu tên kia đang lấy mắt thường có thể thấy được nhỏ dần đi.

Nữ nhân duy nhất sau một lúc mới nói:

“ Nghe nói quái vật có trí tuệ bên đại lục phương bắc kia vô cùng khó giết, không ngờ lại khó giết tới mức này. Bị một mũi tên của Tu La Ưng Thần bắn qua mà chẳng có việc gì. Ngoại trừ pháp lực bên trong cơ thể bị ngừng trệ ra thì việc gì cũng không có.”

Tên nam tử bên cạnh nói:

“ Hay đầu không phải nhược điểm của những quái vật này, Tu La Ưng Thần ngươi thử phá nát trái tim hoặc tâm hạch ở bụng của hắn, ta cũng không tin chúng nó không có nhược điểm.”

Tên Tu La Ưng Thần bất đắc dĩ nói:

“ Ta cũng muốn thử nhưng không được à, xuyên không tiễn của ta mới vừa tiểu thành, một ngày tối đa cũng chỉ có thể bắn ra hai lần. Nếu bắn ra ba lần thì 100 năm sau muốn cầm cung cũng khó. Với kẻ kia cũng không phải người ngu làm sao có thể để ta đánh lén lần 2.”

Hai người còn lại nghe vậy cũng bất đắc dĩ, người nữ nhân hỏi:

“ Thế những đồng tộc của chúng ta nơi kia thì làm sao? “

Nam tử cầm cung lạnh nhạt nói:

“ Đám phế vật kia sống cũng chỉ tốn lương thực mà thôi, không cần để ý tới bọn chúng. Hừ.”

Nam tử còn lại cũng nói:

“ Tu la A Phỉ, tôi biết cô khác mọi người nhưng cô phải hiểu tu la tộc chúng ta sinh ra là để chiến đấu nếu như thất bại mà chết thì sẽ được mọi người ca người, còn thất bại mà đào mạng trở về thì cũng không khác gì là chết. “

Cô gái nghe vậy thì cũng chỉ đành bất đắc dĩ gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.