Cân Cả Thiên Hạ

Chương 108: Chương 108: Luận võ(3)




Nhìn thấy cả vài vạn người căm phẫn mà không dám nói gì, hắn biết bọn này chỉ là trang cho có hình thức thôi,hắn lại nhớ tới khi ở nguyên thế giới lúc hắn còn làm ở một công ty bị cấp trên đổ tội cho việc kê khai sai ngân sách, công quỷ,đám đồng nghiệp lúc đó cũng như những người bây giờ giả vờ mèo khóc chuột, thực ra trong lòng thì đang hả hê nhìn cuộc vui mà thôi.

Bất kì đâu, bất kì thế giới nào loài người đều là sinh có tiềm năng làm vua điện ảnh nhất, không có mấy ai chịu sống thật với bản thân mình mà cứ phải luôn đeo cái khuôn mặt giả tạo lên thì mới sống được, nhưng sống trên đời là phải theo luật đời dù muốn hay không bạn vẫn phải theo luật của nó, chúng ta như những cô gái yếu đuối bị cuộc sống này cưỡng hiếp vậy không thể phản kháng thì chỉ có thể hưởng thụ mà thôi.

Thoát khỏi tâm trạng u ám, nhìn đám người phía dưới không một ai dám lên mà chỉ nhìn hắn đầy căm phẫn và căm phẫn thì hắn cười khẩy nhìn đám người này bằng một nữa con mắt, rồi đi xuyên qua kết giới như nó không tồn tại về chỗ khu vực người Ác Ma Điện.

Ra hiệu cho mọi người quay về phòng, vì mấy chuyện chả đâu vào đâu tự dưng lại gây ra mấy thứ phiền toái không cần thiết, Xuân Đức cảm thấy mình đúng là còn non lắm. Mới hơi bị tâm tính tiêu cực ảnh hưởng liền không thể khống chế tốt được rồi

Thở dài chán nản, hắn dẫn mọi người đi về nơi của Ác Ma Điện dưới con mắt không thân thiện của mọi người.

Ở một số khu vực tối tăm không người để ý, mấy vị lão tổ thì cảm xúc mỗi người mỗi khác,nhưng chung quy là họ thấy Xuân Đức cũng quá dễ dãi rồi, với thân phận bọn họ nếu có người dám chống đối bọn hắn thì đã một cái tát đập chết rồi còn đâu lằng nhằng như vậy,

Nhìn Xuân Đức biến mất mấy người cũng ẩn thân vào trong bóng tối, luận võ đại hội cũng không vì thế mà dừng lại, nó vẫn tiếp tục cho đến khi tìm ra được mấy nhân vật phong vân, còn ai là nhân vật phong vân lần này thì Xuân Đức chịu rồi.

...

....

...

Về trong phòng, ổn định lại tâm tình hắn phân phó mọi người không việc gì thì nằm trong phòng của mình cũng không cần ra ngoài. Mọi thứ tạm ổn hắn vào trong không gian vong linh, thấy mọi thứ quen thuộc hắn thấy tâm tình tốt hơn nhiều

Phi thân lên nơi cao nhất của Hắc Ám Ma Thụ, dựa vào thân cây to lớn nhìn cảnh vật xung quanh, nhìn lên bầu trời không bao giờ tối kia, hắn khẽ mỉm cười thỏa mãn. Suy nghĩ miên man một lúc thì hắn mới lấy ra vật quan trọng mà lão hệ nói.

Nhìn cái dây chuyền đang bị phong ấn lại trên bia mộ, quan sát kĩ năng cho thấy cái này cũng là một vật phẩm không phải dạng vừa đâu.

꧁༺༒ Thần Khí Cấp 6 Ma Linh Dây Chuyền( Phong Ấn 100%) ༒༻꧂

Là sự kết tinh của thù hận, đau khổ, nước mắt và máu của hàng tỷ tỷ người bị chôn sống, mang lại sức mạnh và sinh mệnh hắc ám to lớn cho người dùng, nhưng đánh đổi lại là linh hồn bị ăn mòn bởi sự thác loạn.

+888 8888 Hp

+200% Hp

+30% Công kích

Bị Động: Hấp thu linh hồn kẻ xấu số đem lại sinh mệnh vĩnh viễn cho kẻ sở hữu, tùy thuộc vào độ mạnh yếu của linh hồn mà nguồn sinh mệnh đem lại cũng khác nhau.

Ăn mòn sinh mệnh và năng lượng người sở hữu 0.001%

Chủ Động: Phóng thích ra năng lượng hắc ám thôn phệ kẻ địch, bản thân tăng 10% công kích, giảm 3% lý trí.

Thông qua Thiên Xích Bích Huyết Bia linh hồn của hắn đi vào bên trong cái thần khí, hắn muốn xem cái khí linh này ra sao.

Vào trong không gian đen như mực, xung quanh không có một thứ gì, chỉ có ở trên cao có một con quái vật to lớn bằng xương tạo nên, đôi mắt bập bùng ma hỏa đỏ rực, bị hàng ngàn sợi xích đâm vào trong thân xương của nó, nó liên tục rít gào muốn tránh thoát sự ràng buộc của mấy sợ xích màu bích huyết này.

Thấy có người vào không gian của nó, con quái vật bằng xương kia không ngờ lại bình tĩnh trở mà nhìn Xuân Đức, qua một lúc thì một âm thanh vang lên trong đầu hắn:

“ Ngươi là kẻ phong ấn ta,đúng hay không? khi ta thoát ra được thì đó cũng là ngày ngươi chết”

Xuân Đức lặng lẽ không nói gì. Nhìn con quái vật này một chút rồi huyễn hóa ra một thanh kiếm cháy đầy ma hỏa, tiến lại gần con quái vật trước sự ngạc nhiên của con quái vật một kiếm của Xuân Đức bổ đôi cả đầu và cơ thể nó ra.

Nhìn cơ khung xương đang tan biến dần chỉ còn lại những tiếng rít gào vang vọng trong không gian, Xuân Đức cảm thấy nhạt nhẽo, cái mẹ gì mà thu phục rồi làm đồng bọn sống chết cùng nhau, hắn không thấy phải cần thiết làm chuyện vô bổ như vậy, tuy thần khí không có khí linh thì lúc vận dụng có chút rắc rối một chút nhưng điều đó cũng không phải là vấn đề lớn lao gì cả.

Để một nhân tố bất ổn bên cạnh là không nên, việc tạo một khí linh mới chỉ cần thời gian mà thôi. Thoát ra ngoài không gian thần khí này linh hồn lại trở về thể xác, cảm nhận sợ dây chuyền không còn sự kháng cự như trước kia nữa hắn mỉm cười.

Cất đi thần khí dây chuyền hắn nhắm mắt lại nằm ngủ trên Hắc Ám Ma Thụ. Trong giấc mơ hắn thấy mình là một người nông dân đang cầm cuốc trồng rau, còn ba tiểu nha đầu đang vui đùa bên ao cá.....

( T/G bài viết của mình thì là vừa nghĩ vừa viết, không qua chỉnh sửa gì nên đôi khi có lỗi chính tả hay là có ý lặp lại, nói chung khi có cảm hứng thì viết luôn cho mọi người đọc nên sai sót là phần tất yếu của bài viết ka ka. Mọi người thông cảm nạ mà có ném gạch hay đá gì mình cũng nhận hết,mình sắp xây biệt thự rồi hì hì. Thôi chúc mọi người có một ngày giỗ tổ vui vẻ).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.