Cận Chiến Bảo Tiêu

Chương 139: Chương 139: Chiến lược của Sở Phàm




Đại tiểu thư Kỷ Tiêm Tiêm có thể là do quá kích động, cho nên mới đem việc tiêu thụ khu Lam Cảnh giao cả cho Sở Phàm. Thật ra trong lòng nàng cũng nghĩ vậy, chỉ là việc này nói trước mặt quản lý tiêu thụ khu Hoa Bắc là Hạ Băng như vậy khó tránh cho cô ấy hiểu nhầm. Nên Đại tiểu thư nói tiếp:

- Sở Phàm đối với việc tiêu thụ khu Lam Cảnh có một vài ý tưởng. Vì vậy tôi mới mời anh ấy về làm phụ trách việc tiêu thụ khu Lam Cảnh. Dù sao việc tiêu thụ được hết chỗ hàng ế ở khu Lam Cảnh cũng là việc quan trọng nhất của công ty.

Hạ Băng đảm nhiệm công việc này cũng đã nhiều năm, đương nhiên là hiểu được những lời đại tiểu thư nói. Do đó cô nói:

- Đại tiểu thư cứ yên tâm. Sau này tôi sẽ phối hợp làm việc với Sở tiên sinh. Tôi cũng đang rất mong có thể bán được chỗ hàng ế ở Lam Cảnh đi. Nếu bán được thì việc gì tôi cũng sẽ làm.

- Ha ha, quản lý Hạ nói vậy là tốt rồi, mục đích của chúng ta là giống nhau, đều muốn tìm ra lời giải cho bài toán khu Lam Cảnh. Năng lực của tôi cũng không cao, kế hoạch cụ thể cũng là do bàn bạc với đại tiểu thư mà có.

Sở Phàm khiêm tốn nói, đồng thời cũng khéo léo nâng cao uy tín đại tiểu thư.

- Tiểu Sở, anh cũng đừng quá khiêm tốn, mau nói kế hoạch ra cho mọi người nghe đi.

Đại tiểu thư nói.

- Đầu tiên, điểm giao dịch của khu Lam Cảnh không nên đặt tại cao ốc Phú Lệ, mà là đặt trực tiếp ở khu Lam Cảnh. Vị trí của điểm giao dịch này mời mọi người xem trong bản vẽ.

Sở Phàm nói xong đã trải bản vẽ ra bàn nói tiếp:

- Chúng ta nên sửa lại hội trường của khu Lam Cảnh để làm thành điểm giao dịch mới này. Bởi vì chúng ta không có đủ thời gian để xây một cái mới.

Hạ Băng và Lưu Trung đều chăm chú lắng nghe lời nói của Sở Phàm, hắn nói tiếp:

- Quản lý Lưu, nhiệm vụ của anh là phải hoàn thành điểm giao dịch mới trong vòng 3 ngày. Không cần biết tốn bao nhiêu tiền, chỉ cần sau 3 ngày phải hoàn thành, chỉ là việc sửa lại hội trường của khu Lam Cảnh thôi mà.

- Được, việc này không khó. Để tôigọi anh em, làm tăng ca. Tôi nghĩ không cần đến ba ngày cũng có thể xong.

Lưu Trung nói.

- Tốt, tôi chỉ có một yêu cầu nhỏ, điểm giao dịch mới nhất định phải đẹp, sang trọng, nguy nga tráng lệ.

Sở Phàm nói.

- Được, tôi biết rồi, kế hoạch sửa chữa cụ thể tôi sẽ gọi nhân viên thiết kế làm. Ba giờ sau là có bản thiết kế, sau đó chiều nay là có thể bắt đầu làm được rồi.

Lưu Trung nói.

- Còn nữa, bên trong tiểu khu Lam Cảnh phải xây một nhà trẻ song ngữ. Nhà trẻ này đương nhiên không phải làm gấp, tuy nhiên anh cũng phải bắt đầu tính sẵn đi, chỗ nào trong tiểu khu thích hợp để xây nhà trẻ. Việc xây nhà trẻ đợi sau khi sửa xong điểm giao dịch thì bắt đầu làm thiết kế và phải làm thật nhanh.

Sở Phàm nói.

Lưu Trung nghe thấy vậy liền nhìn đại tiểu thư. Vì việc xây nhà trẻ nói nhỏ không nhỏ, nói lớn cũng không lớn, nhưng mà bản thiết kế của khu Lam Cảnh cũng không có nói đến vấn đề này. Do đó Lưu Trung mới nhìn đại tiểu thư, hỏi xin ý kiến.

Đại tiểu thư hiểu được Lưu Trung nhìn mình có ý gì. Tuy nhiên nếu nàng đã nói là muốn giao việc tiêu thụ khu Lam Cảnh cho Sở Phàm thì phải tin hắn. Quan trọng hơn là cho hắn một chút uy tín. Đấy gọi là dùng người thì không được nghi ngờ, nghi ngờ thì không nên dùng. Vậy nên đại tiểu thư nói:

- Sở Phàm đã tiếp quản toàn bộ việc tiêu thụ khu Lam Cảnh. Như vậy anh ấy có sắp xếp gì thì mọi người nên làm theo. Mọi người nên hỗ trợ anh ấy.

- Vâng! Sở tiên sinh, việc ngài giao phó tôi sẽ làm ngay. Thiết kế cụ thể sau khi có tôi sẽ cho ngài xem, xem có thích hợp hay không.

Lưu Trung nghe đại tiểu thư nói vậy thì không dám chậm trễ, vội vàng nói.

- Được, giờ nên lo về vấn đề sửa sang điểm giao dịch đi. Điểm giao dịch mới này phải mang được một luồng gió mới, đồng thời cũng phải làm nổi lên ý tưởng.

Sở Phàm nói.

- Được, tôi nhớ rồi! Đại tiểu thư, Sở tiên sinh. Nếu không còn việc gì nữa thì tôi xin phép đi làm thiết kế điểm giao dịch mới. Đại tiểu thư, Sở tiên sinh, thiết kế xong tôi sẽ mang cho hai người xem.

Lưu Trung nói.

- Đươc, vậy anh đi trước đi.

Sở Phàm nói.

Sau đó Lưu Trung tạm biệt đại tiểu thư và Sở Phàm rồi đi ra khỏi văn phòng đại tiểu thư.

Sở Phàm nhìn Hạ Băng, lúc này hắn mới nhận ra vị quản lý này cũng khá xinh đẹp, cao gầy, mày liễu, mũi đẹp, mặt trái xoan, khiến cho người ta cảm giác xinh đẹp thành thục. Mà cô cũng đã hơn ba mươi tuổi nên càng tỏa ra vẻ chững chạc, từng trải. Tuy nhiên cô lại mặc một bộ đồ công sở khiến người ta có cảm giác khô khan,trong mắt lộ ra vẻ khôn khéo.

“Còn trẻ như vậy mà đã làm quản lý tiêu thụ của khu Hoa Bắc, xem ra cô Hạ Băng này cũng không đơn giản. Dù sao thì vị trí quản lý tiêu thụ của công ty Quốc Cảnh không phải ai cũng có thể làm được. Việc khu Lam Cảnh bị ế có lẽ do ảnh hưởng của tài chính quốc tế.” Sở Phàm trong lòng thầm nghĩ, đồng thời trong miệng cũng nói:

- Quản lý Hạ, bây giờ chúng ta bắt đầu bàn về việc tiêu thụ khu Lam Cảnh.

Hạ Băng nghe Sở Phàm nói vậy liền chăm chú nghe Sở Phàm nói.

- Việc tiêu thụ khu Lam Cảnh tôi có một vài đề nghị. Đầu tiên, sau khi điểm giao dịch mới hoàn thành, phải đổi người giới thiệu, hoặc huấn luyện họ lại một lần nữa. Tôi đã vào điểm giao dịch khu Lam Cảnh tại cao ốc Phú Lệ rồi. Người giới thiệu ở đó cả vẻ mặt lẫn tinh thần đều không tốt, mà thái độ làm việc cũng không được đến 200% nhiệt tình. Tôi yêu cầu là phải dùng đến 200% nhiệt tình chứ không phải 100%.

Thứ hai, việc giới thiệu khu Lam Cảnh phải thay đổi. Lời giới thiệu mới phải lấy kiến trúc của khu Lam Cảnh, chủ đề con người hòa hợp với tự nhiên, năm nguyên tắc lớn: sự thống nhất của bên trong với môi trường bên ngoài, công trình thống nhất với tự nhiên, môi trường kết hợp với công năng sử dụng, bài trí đi cùng với khả năng sử dụng thực tế, môi trường kết hợp với con người để làm nội dung chủ yếu. Ngoài ra việc khu Lam Cảnh trong vườn có vườn, ngoài cảnh có cảnh, có hồ bao quanh cả hai bên nam bắc, các tòa nhà như trên mặt nước,… tất cả đều phải đề cập đến, còn giới thiệu cả về nhà trẻ sắp xây dựng nữa.

Thứ ba, cô đi tìm một công ty phát tờ rơi, cùng với bọn họ đi phát tờ rơi. Trong vòng ba ngày liên tục kể từ hôm nay, liên tục phát tờ rơi trên toàn thành phố, đặc biệt là khu dân cư phía tây. Nội dung tờ rơi sau ba ngày sẽ được xem xét lại. Còn nữa, cô liên hộ với “Kinh Hoa thời báo”, “Kinh thành tảo báo”, cùng một số báo lớn khác, từ ngày mai trở đi, trong vòng ba ngày liên tục đăng quảng cáo, mỗi ngày lại sửa một lần. Mục đích của chúng ta là khiến cho mọi người thấy giá nhà đang tăng trở lại, khiến họ cảm thấy áp lực.

Thứ tư, cô đi làm 3.000 tấm thẻ Vip, sau đó đưa 3.000 tấm thẻ Vip này cho những người thuê nhà lâu năm của công ty. 3.000 tấm thẻ này nhất định phải gửi đi hết, hơn nữa còn cho những người này biết, 10h sáng ngày 25 đến điểm giao dịch mới, và nếu họ muốn mua nhà, thì tấm thẻ Vip trong tay họ có thể đổi thành 5.000 nhân dân tệ. Việc này mong quản lý Hạ tự mình đi làm giúp cho.

Sở Phàm chậm rãi nói.

- Được, Sở tiên sinh yên tâm. Tôi sẽ tự mình làm việc này.

Hạ Băng đặt bút trên quyển sổ ghi chép, miệng nói.

- Về phần nội dung tờ rơi, quảng cáo của báo chí có thể thảo luận cụ thể. Tóm lại, nó gồm ba điểm lớn: Thứ nhất là giá của khu Lam Cảnh tăng từ 14.000 một mét vuông lên thành 15.000.

Hạ Băng nghe vậy trong lòng hơi kinh hãi. Cô không ngờ rằng Sở Phàm lại tăng giá khu Lam Cảnh. Giá hiện nay còn không bán được, nay tăng giá thì liệu có bán được không? Tuy vậy Hạ Băng vẫn tiếp tục nghe Sở Phàm nói:

- Thứ hai, ngoài việc quảng cáo nói đến giá cả nhà đất đang tăng dần lên, còn phải tung ra một số lời đồn, là hôm nay giá 15.000 một mét vuông, nhưng mai có thể tăng lên tới 16.000. Thứ ba, quảng cáo rằng, từ ngày 22, tức là hôm nay, toàn bộ hoạt động của điểm giao dịch khu Lam Cảnh đều tạm dừng. Ba ngày sau là ngày 25, bắt đầu làm việc lại tại điểm giao dịch mới. Đồng thời chúng ta cung cấp dịch vụ xe buýt miễn phí cho người không có xe tới điểm giao dịch mới. Lộ trình tuyến xe buýt này có thể bàn bạc sau.

Sở Phàm nói xong, từ từ thở ra.

Hạ Băng ghi ghi chép chép, sau đó bảo:

- Tôi lo chúng ta quảng cáo làm cho giá nhà bắt đầu tăng lên, lại có một công ty khác đem giá nhà của mình giảm đi. Liệu việc làm ăn có thể bị người ta cướp mất không?

- Không đâu, tôi bảo đảm, chúng ta đưa ra việc tăng giá thì các công ty địa ốc khác sẽ án binh bất động, không đầy ba ngày sau họ cũng sẽ tăng giá nhà lên, bởi vì giá nhà đất cũng đang tăng trở lại. Những người phát triển thị trường không hề ngu ngốc, bọn họ cũng biết việc giá nhà đất tăng dần lên là sự thật, mà chúng ta là đi trước một bước, tuyên truyền khắp nơi, hơn hẳn các công ty địa ốc khác. Như vậy chúng ta sẽ chiếm được tiên cơ, giữ được thị trường.

Sở Phàm trầm giọng nói.

Hạ Băng nghe vậy gật gật đầu. Nghe xong những lời Sở Phàm nói cô bắt đầu thấy kính trọng hắn vài phần, âm thầm bội phục. Bởi vì những điều Sở Phàm đưa ra đều là những ý kiến mới, nhìn xa trông rộng, thể hiện có tư duy buôn bán cực kì nhạy bén.

“Khó trách đại tiểu thư lại tín nhiệm anh ta đến vậy, giao việc tiêu thụ khu Lam Cảnh cho anh ta. Người này quả là thâm tàng bất lộ!” Hạ Băng thầm nghĩ.

- Còn gì nữa không nhỉ? Chúng ta bây giờ phải tranh thủ thời gian, làm việc phải nhanh. Nếu quản lý Hạ không còn vấn đề gì nữa thì nên làm theo những lời tôi vừa nói.

Sở Phàm bình tĩnh nói.

Hạ Băng lúc này trong lòng tràn đầy nhiệt tình làm việc. Việc khu Lam Cảnh ế hàng hai tháng nay đã như một tảng đá đè ép làm cô không thở nổi. Không ngờ Sở Phàm đột nhiên tham gia làm cô như thấy được ánh sáng ở cuối đường hầm. Vì thế cô đứng lên nói:

- Được, tôi đi làm ngay. Đại tiểu thư, Sở tiên sinh, tôi đi trước.

Đại tiểu thư gật đầu, nhìn Hạ Băng ra khỏi văn phòng nàng.

- Tiểu Sở, thật không tồi, ngay lập tức gây dựng được uy tín, khiến cho người luôn tự cao như Hạ Băng cũng kính trọng anh vài phần.

Đại tiểu thư cười nói.

- Tôi không quan tâm cô ấy thấy thế nào, tôi chỉ hy vọng cô ấy có thể làm tốt những việc mà tôi giao. Thành hay bại là do mấy việc này cả.

Sở Phàm trầm giọng nói.

- Tiểu Sở, tôi tin anh!

Đại tiểu thư thâm tình nhìn Sở Phàm, kiên định nói.

Sở Phàm trong lòng nóng lên, dâng lên một cảm giác ấm áp. Đại tiểu thư nói khiến cho hắn thấy vô cùng tự tin, hắn nói:

- Thật ra lúc này chỉ cần quảng cáo thật tốt, tuyên truyền ra bên ngoài những yêu cầu của tôi, như vậy việc tiêu thụ khu Lam Cảnh sẽ thành công.

- Yên tâm đi, bộ phận kế hoạch của công ty ta rất xuất sắc, chờ họ làm ra kế hoạch quảng cáo cụ thể đi.

Đại tiểu thư tự tin cười nói.

Sở Phàm cũng cười. Hắn thầm quyết định, công việc tiêu thụ khu Lam Cảnh bây giờ không thể có sai sót, nhất định phải đúng theo kế hoạch. Nếu không, áp lực của đại tiểu thư sẽ ngày càng lớn, bởi vì nàng đã tự ý giao toàn bộ việc quản lý tiêu thụ cho mình. Nếu sai thì thật là phụ lòng đại tiểu thư.

Sở Phàm nghĩ trong lòng, tay đã nắm thật chặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.