Dịch: WindDK
Ngăn cản tái sinh?
Cố Phi suy nghĩ tác dụng của thuộc tính mới này. Người Sói cũng là một truyền thuyết rất thông dụng, do đó thiết kế trong trò chơi chắc cũng không sai khác nhiều. Hình như có nghe nói qua Người Sói có năng lực tái tạo, ngăn cản tái sinh chắc có lẽ sẽ khắc chế năng lực này. Người Sói có năng lực lành vết thương rất mạnh, mà dựa theo thuật ngữ Game Online mà nói, đó là hồi máu.
Thường xuyên trong Game Online có thể thấy được một số BOSS có được năng lực hồi máu. "Một giây gây ra sát thương còn không bằng nó hồi lại máu", đây là một loại đánh giá cao nhất về năng lực hồi máu của BOSS.
Cáo biệt thôn trưởng, Cố Phi quay người đi tìm Tiểu Vũ. Đến cửa nhà giàu nhất thôn, Cố Phi mở ra, quan sát chung quanh nhưng không thấy ai. Sau khi gửi tin hỏi Tiểu Vũ, vội vàng đi tới căn phòng phía sau nhà, trong đó có một căn hầm, Tiểu Vũ nói là cô đang ở trong đó đào vàng
Chẳng lẽ phía sau căn nhà này lại là một mỏ vàng? Cố Phi đi xuống phía sau nhà, đã thấy Tiểu Vũ đang đứng bên cạnh một căn hầm, liền đi tới.
"Nhanh vậy mà đã mua xong vũ khí rồi hả?" Tiểu Vũ hỏi.
" Trùng hợp gặp được một người chơi bán trang bị" Cố Phi thuận miệng bịa chuyện, nói xong lại lấy Viêm Chi Tẩy Lễ ra: "Đao này cũng không tệ, còn có sát thương pháp thuật kèm theo nữa! Với tui mà nói cũng không tệ" Đây cũng là lý do Cố Phi đã sớm nghĩ kỹ. Dù sao ở cùng một chỗ với Tiểu Vũ, sớm muộn gì cũng phải rút đao ra chiến đấu, vậy thôi thì hiện tại nói sớm ra luôn, tự nhiên Tiểu Vũ sẽ cho rằng đao này là Cố Phi mới mua được. Dùng đầu óc đơn giản của Tiểu Vũ, Cố Phi tin tưởng lời nói dối này không có tí sơ hở nào. Chỉ là đùa giỡn với một cô gái chất phác như vậy, có tí băn khoăn mà thôi.
Tiểu Vũ lấy thanh đao nhìn nhìn, quả nhiên không có nghi ngờ gì: "Cũng được, bao nhiêu tiền?"
"50 vàng" Cố Phi nói.
"Quá đắt" Tiểu Vũ kinh hô.
"Bất đắc dĩ thôi, nhiệm vụ quan trọng mà! Ở chỗ này tranh thủ mua cho rồi, nếu còn chạy về thành mua rồi lại quay lại tốn thời gian lắm, lỡ như cái nhiệm vụ này có hạn chế thời gian thì mệt" Cố Phi nói.
Tiểu Vũ gật đầu, đây cũng là tín niệm của cô ta, dù nói thế nào thì nhiệm vụ cũng là nhất! Sau đó cô trả lại Viêm Chi Tẩy Lễ, nói: "Vậy chút nữa tụi mình đi tìm thôn trưởng"
" Đã đi tìm rồi, vốn thanh đao tên là Viêm Chi Tẩy Lễ, sau khi thôn trưởng mạ bạc lại biến thành Thần Thánh Viêm Chi Tẩy Lễ, còn có thêm một thuộc tính 'Ngăn cản tái sinh' nữa" Cố Phi nói.
" Ngăn cản tái sinh, nghĩa là sao?" Tiểu Vũ nói.
"Nói chung là ngăn cản quái hồi máu ấy" Cố Phi nói.
"À, để tui ghi lại đã" Tiểu Vũ lập tức lấy bản ghi chép, rồi cắm cúi viết. Cố Phi dở khóc dở cười: "Tui cũng đoán thôi"
Thế là Tiểu Vũ lại thêm vào phía sau "Ngăn cản tái sinh: Phòng ngừa quái vật hồi máu" một dấu ngoặc - đoán thôi.
"Cô đứng đây chi vậy?" Cố Phi hỏi.
"Đợi tên đi đi lấy vàng" Tiểu Vũ chỉ chỉ căn hầm bên cạnh,
Cố Phi nghiêng đầu nhìn qua, trong hầm tối đen như mực. Chẳng lẽ người này có cái mỏ vàng ngay phía sau nhà mình? Cố Phi còn đang âm thầm nghĩ, trong hầm đã vang lên vài tiếng ho khan, trong tay xách theo một cái túi nhỏ, đang trèo lên từ cái thang.
Người này tự nhiên là NPC không thể nghi ngờ, sau khi hắn ra khỏi hầm, Cố Phi xem xét, chỉ một từ, xấu xí, tạo hình y chang mấy tay gian thương ở các trò chơi thông thường, đây hiển nhiên là Adrian tiên sinh trong miệng các NPC ở Dạ Quang Thôn rồi.
Adrian leo ra khỏi hầm, đem túi nhỏ ném cho Tiểu Vũ. Cố Phi nhìn qua, trong túi là mấy cục vàng, có lớn có nhỏ, vẫn ở dạng thô chưa tạo hình, trông không có gì bắt mắt (sờ vào khá cứng chứ không có mềm :v )
"Cô hoàn thành nhiệm vụ rồi hả?" Cố Phi hỏi
" Đem cái này trở về Cloud City là hoàn thành" Tiểu Vũ nói
" Có ban thưởng gì không?" Cố Phi hỏi.
"Còn chưa biết" Tiểu Vũ nói.
Nhiệm vụ này của Tiểu Vũ một chút độ khó cũng không có, chỉ là đường xá xa xôi, tiêu hao thời gian khá lớn, nếu như không có phần thưởng coi được một chút thì cũng thật là quá troll.
" Được rồi, nhiệm vụ của tui đã xong, giờ tới giúp ông" Tiểu Vũ đem túi nhỏ cất vào, nói.
Cố Phi gật gật đầu, nhìn chung quanh, có chút tiếc nuối nói: "Có điều Người Sói là ai, một chút manh mối cũng không có!"
"Thì đi hỏi! Làm nhiệm vụ là cùng NPC nói chuyện liên tục, cho tới khi nào hỏi ra nội dung mình cần mới thôi, từ đó suy ra manh mối" Tiểu Vũ dạy bảo Cố Phi.
Việc này cũng khá khổ sở. Dạ Quang Thôn tuy không lớn, nhưng NPC quả thực không ít, từ đầu tây sang đầu đông, Cố Phi hỏi hơn 20 người, còn không kể mấy tên không thèm để ý tới hắn. Kết quả lấy được đáp án thống nhất: "Cứ hỏi thôn trưởng thì biết"
Bất đắc dĩ hai người lại một lần nữa đi tới nhà trưởng thôn, kết quả thôn trưởng lại giới thiệu một lần nữa cho hai người tập tính của Người Sói, đơn giản mà nói là đêm trăng tròn gì đó bla...bla...
Trong trò chơi cũng có phân chia ngày và đêm. Mỗi sáu tiếng là một ngày, bốn tiếng ban ngày, hai tiếng ban đêm. Đêm tối đương nhiên cũng không như thực tế giơ tay không thấy ngón, cũng từ ánh trăng cung cấp đủ ánh sáng cho người chơi phân biệt rõ quái vật, nhưng có điều trăng có biến hóa hay không thì Cố Phi chưa từng để ý qua.
Tiểu Vũ cũng giống hắn chưa từng để ý chuyện này, Cố Phi nhìn thời gian, từ khi hai người đi qua Ô Long sơn mạch cũng vừa tới ban ngày, lúc nãy cũng đã ba giờ trôi qua, chỉ còn không tới một giờ nữa là tới đêm. Có lẽ hệ thống sẽ vì mình đang làm nhiệm vụ mà cho đêm nay thành đêm trăng tròn không chừng.
"Tụi mình có lẽ nên đi tới giáo đường tìm kiếm xung quanh thử xem, những chỗ như khe đá, bụi cỏ gì đó, biết đâu sẽ tìm được manh mối chứng minh thân phận Người Sói" Tiểu Vũ nói.
Cố Phi nghe xong cũng cảm thấy có lý. Tuy trên thực tế mà nói, mấy thứ như vậy người trong thôn đã sớm tìm qua hết rồi, nhưng đây cũng là nhiệm vụ tạo ra để người chơi hoàn thành, manh mối đương nhiên phải do người chơi đi tìm rồi.
Trở lại phiến đá nhuốm máu trước cửa giáo đường, Tiểu Vũ lập tức ngồi xuống cẩn thận tìm tòi. Cố Phi có chút dở khóc dở cười, nếu như nói nhiệm vụ là thiết kế sẵn, cái manh mối này cũng chỉ có mình tìm được thôi, Tiểu Vũ tìm thì thấy được cái gì chứ?
Có điều thấy vẻ mặt hứng thú bừng bừng của cô ta, Cố Phi cũng không đành lòng phá hư bầu không khí, thế là đành yên lặng đi tới chỗ khác tìm tòi.
Tìm một vòng cũng không thu hoạch được gì, Cố Phi dừng lại trước cái cửa cũ kỹ của giáo đường. Tiểu Vũ không chịu bỏ cuộc, lại đi tới những góc xa hơn tìm kiếm.
Cố Phi nhìn qua khu vực hai người mới tìm lúc nãy, nhưng chỗ như cục đá bị xốc lên, bụi cỏ bị vạch ra, đều đã được hệ thống trả về vị trí cũ.
Đây là quy tắc trong trò chơi, người chơi đụng vào hoặc di động bất kỳ vật gì, trừ phi là tình huống đặc biệt, nếu không thì hệ thống sẽ tự động phục hồi vị trí trở lại như cũ. Còn nếu do NPC làm ra, thì đó sẽ được coi kịch tình lớn, sẽ không trở về như lúc cũ.
Lúc này Cố Phi tại chỗ đứng nhình quanh, tầm mắt bao quát toàn cảnh trước giáo đường, đột nhiên giật mình.
Hắn không cái này có phải do hệ thống xếp đặt thiết kế hay không, cố ý bày ra manh mối, chỉ biết là mình lại phát hiện ra vài dấu vết - là dấu vết có đánh nhau.
Phiến đá vỡ vụn, bụi cỏ bị giẫm đạp, bụi cây bị đạp đổ... Đủ loại dấu vết không phải tự nhiên mà có, đây tuyệt đối là dấu vết để lại khi có quần ẩu tạo thành.
Cố Phi đi xuống bậc thang, nhìn lại từng cái dấu vết này. Trong đầu hắn thậm chí còn dần dần tái hiện một ít hình ảnh động tác xảy ra.
Những dấu vết đánh nhau này tuyệt đối chân thật. Hắn không tin đây là vô ý sắp đặt. Cái này là trước tiên tạo ra khung cảnh, sau đó cho mô phỏng đánh nhau, sau đó bảo trì dấu vết lại, như thế mới tạo cảm giác chân thật.
Nhưng là, nếu như coi cái này là manh mối nhiệm vụ, cũng quá khó khăn rồi? Cố Phi không tin người bình thường có thể từ nơi này nhìn ra mánh khóe gì. Cho dù là nhân viên thiết kế của trò chơi, chỉ sợ cũng không thể ở chỗ này xem xét ra tràng diện chiến đấu.
Cố Phi cũng không thể, nhưng ít ra hắn có thể suy đoán ra một vài hình ảnh, hắn có thể đoán được trận chiến đấu này rất kịch liệt, tần suất rất nhanh. Sau một chốc suy nghĩ, Cố Phi rất nhanh đã có hình dung, có hai người chiến đấu với nhau, thời gian rất ngắn, cuối cùng lại có một người ngã xuống. Có thể nói, tên Mạc Phỉ đã chết này cũng có một chút bản lĩnh. Nhưng Cố Phi nhớ rõ, thời điểm trước khi theo thôn trưởng đi tới đây đã cố ý giới thiệu qua, nói Mạc Phỉ chỉ là một thanh niên gương mẫu, hiền lành chính trực, cũng không có nói qua hắn là một võ sĩ gì cả.
Lúc này Cố Phi bỗng nhiên nhớ tới những lời giới thiệu hoa mỹ về chuỗi nhiệm vụ trên Offical Website. Theo đó công bố, mỗi một chuỗi nhiệm vụ đều là thành quả mồ hôi của nhân viên công tác vất vả tại ra, tình tiết cùng kịch tình đều sẽ diễn ra song song với thời gian thực tế...
Từ nội dung này có thể lý giải, trong cái nội dung nhiệm vụ này của Cố Phi, sự kiện Mạc Phỉ bị Người Sói sát hại, tuy không bị người nhận nhiệm vụ là Cố Phi tận mắt thấy, nhưng hệ thống vẫn sẽ cho phát sinh sự kiện này, sau đó mới từ tình tiết phát triển lên, cho tới khi Eddie bị sơn tặc bắt. Những tình tiết này đều là diễn ra song song với thời gian trò chơi vận hành.
Thân phận của Mạc Phỉ trở thành điểm đáng ngờ thật sự. Buồn cười chính là, lúc này Cố Phi hoài nghi, tên Mạc Phỉ này có phải thật sự tồn tại hay không. Nếu như chỉ vì hoàn thiện kịch tình, tùy tiện quăng đại hai tên ất ơ nào đó ở đây đánh nhau một chầu, đổ máu lên tảng đá... vậy đối với Cố Phi, người có ánh mắt nhìn ra thế võ, có thể gạt được hắn rồi.
Nhưng mặc kệ như thế nào, Cố Phi quyết tâm níu lấy manh mối này lại tiếp tục điều tra thêm, sau đó lập tức kêu Tiểu Vũ vẫn mò mẫm trong góc.
" Có phát hiện gì à?" Tiểu Vũ nghe được giọng điều khác thường của Cố Phi.
"Có một chút, tụi mình lại tới tìm thôn trưởng đã" Cố Phi nói.
" Làm chi?"
"Hỏi hắn một chút, rốt cuộc Mạc Phỉ là ai" Cố Phi nói.