Sáng hôm sau, Lan Lăng Phong phái người đem tư liệu cho Cảnh Hiên, xem qua một chút cậu mới biết rằng mọi việc không hề đơn giản: 5 quán bar, 5 trung tâm giải trí cùng 1 sòng bạc ngầm cỡ lớn. Càng phiền toái hơn là cả đám nhân viên đều là vì tư vụ lợi. Cảnh Hiên tuy rằng thành tích đặc biệt hảo nhưng một chút kinh nghiệm thực tế cũng không có, cũng may ba phái đến hai trợ thủ đắc lực nếu không cậu cũng không biết bắt đầu từ đâu.
Một người có vẻ trầm ổn là Lý Thanh, người còn lại trông có vẻ giảo hoạt tên là Trương Lâm.
“Đại thiếu gia, bước tiếp theo cậu tính toán làm như thế nào?” Lý Thanh cung kính hỏi.
“Tôi sẽ mau chóng xem xong những tài liệu này sau đó âm thầm đi xem xét thực tế, gặp gỡ một số chủ quản, Các cậu cảm thấy được không?” Cảnh Hiên ngữ khí thực khiêm tốn, dù sao đối với việc này cậu không có nhiều lắm kinh nghiệm.
Hai người bọn họ gật gật đầu: “Chúng tôi sẽ cố hết sức trợ giúp đại thiếu gia, Lão Đại có dặn dò 1 giờ chiều cậu đến sân huấn luyện.
“Tôi đã biết. Các cậu không cần gọi tôi là đại thiếu gia đâu nghe thật không quen, gọi là Gavin được rồi” Cảnh Hiên cười nói.
Tiếp theo Cảnh Hiên lại cùng bọn họ thảo luận một ít vấn đề, thời gian rất nhanh đã tới buổi chiều. Lý Thanh, Trương Lâm đều nhận thức được vị đại thiếu gia này kiến thức sâu rộng, khoan dung độ lượng nhưng ngạo khí so với lão đại không thua kém mấy phần.
Sân huấn luyện
Cảnh Hiên không phản đối việc bị huấn luyện nhưng lão sư phải là người có thực lực mới khiến cậu tâm phục, nếu chỉ là hạng tép riêu cũng chẳng cần ra mặt cho thêm xấu hổ.
Sân huấn luyện là tài sản riêng của Lan gia không cho phép ngoại nhân tiến vào. Cảnh Hiên vừa đến, một nam nhân trung niên, gương mặt cương nghị đã đứng chờ sẵn: “Thật đúng giờ, tự giới thiệu một chút ta tên là Hình Uyên, cậu có thể gọi ta một tiếng lão sư”.
Nghe khẩu khí, Cảnh Hiên cảm nhận được người này thật không tầm thường. Không đợi Cảnh Hiên trả lời, Hình Uyên tiếp tục nói: “Lan Cảnh Hiên, còn gọi là Gavin, chiến thần chi ưng, lãnh đạo lính đánh thuê, thái độ làm người coi như trọng tình trọng nghĩa, cùng một số gia tộc có quan hệ khá tốt…”
Những tài liệu này cho dù là ba cũng không có khả năng tra được, người này là thân phận gì?. “Cậu có thể thắc mắc thân phận của ta nhưng ta muốn nhắc nhở cậu một chút, vô luận là gặp chuyện gì cũng không thể biểu lộ ra mặt”.
“Đúng vậy” Cảnh Hiên gật đầu.
“Thời điểm thấy được tư liệu của cậu, ta biết lần này mình thu được một đồ đệ tốt. Ta phải nói trước một chút quy củ của mình, con người ta không thích giảng đạo lý chỉ dùng roi vọt để dạy dỗ, nếu bây giờ cậu hối hận có thể rút lui” Hình Uyên nghiêm nghị nói.
“Nếu đã đến đây, tôi sẽ không hối hận” Cảnh Hiên không cần nghĩ ngợi liền đáp ứng. Người thuộc trường huấn luyện đặc biệt tư liệu cá nhân vô cùng bảo mật, người này không chỉ biết thành tích mà còn nắm rõ mối quan hệ của mình, thân phận tuyệt đối không tầm thường.
“Cậu rất giống Lan Lăng Phong vô cùng kiêu ngạo”
“Không biết hôm nay lão sư muốn dạy ta những gì?” Cảnh Hiên có chút tò mò, người này thân phận dị thường chắc chắn có phương thức huấn luyện đặc biệt.
“Gavin, nhìn bề ngoài cậu thật sự rất mạnh nhưng bởi vì thân thể không cường tráng nên thể lực không đủ. Đừng có gấp phủ nhận, ta đã xem qua tần số chiến đấu của cậu, cậu dùng sức bật mạnh bù đắp thể lực nhưng nếu cùng một lúc chiến đấu với nhiều cao thủ trong thời gian dài, điểm yếu sẽ bại lộ” Hình Uyên âm trầm nói.
Cảnh Hiên cả kinh, người này ánh mắt thật là thâm thuý: “Đúng vậy, ta thừa nhận mình dùng sức bật mạnh, tận lực rút ngắn thời gian chiến đấu để bù đắp thể lực”.
“Các ngươi đều vào đi” Hình Uyên gọi đến vài người đối với Cảnh Hiên giới thiệu: “Bốn người bọn họ đều là cao thủ dưới tay phụ thân cậu mà tôi cố ý mời tới. Bọn họ thân thủ cá nhân mặc dù không bằng cậu nhưng cùng nhau công kích phần thắng của cậu không lớn. Nhiệm vụ của cậu là kiên trì chiến đấu cùng họ trong 20 phút, đánh bại được một người trong bốn người hạng mục huấn luyện coi như hoàn thành, cậu bại trận ít hơn 1 phút 10 roi.
Bốn người đều phải trải qua quá trình huấn luyện vô cùng khốc liệt, đã bốn đánh một lại nghe được thân thủ của đại thiếu gia cao cường hơn mình tuyệt đối là không phục. Cảnh Hiên cùng đồng dạng bị khiêu khích, lâu rồi cậu không được thực chiến một trận.
Năm người bắt đầu giao chiến đều cảm nhận không thể xem thường đối phương. Bốn người liên tiếp tấn công Cảnh Hiên 5 phút đồng hồ, cậu không có dấu hiệu bị thua thậm chí có khi còn chiếm thế thượng phong. Bốn người phối hợp rất tốt, Cảnh Hiên cũng chưa có cơ hội chiến thắng.
Đột nhiên Cảnh Hiên tiến lên phía trước, đá một cước ngay gối một người mất đà ngã xuống. Ba người còn lại càng không để yên, một nhảy lên, khuỷa tay hướng về cổ Cảnh Hiên, cậu nhanh chóng ngã người ra sau tránh được một cú. Thời gian chiến đấu kéo dài, Cảnh Hiên dần bộc lộ điểm yếu về thể lực, động tác chậm đi vài phần. Nắm vững thời cơ, cả bốn người cực lực phối hợp, một trong đó đá ngay vào mắt cá chân, cơn đau nhói bất chợt khiến Cảnh Hiên chao đảo, ba người dùng sức ép cậu ngã xuống sàn.
“Cảm thấy thế nào?” Hình Uyên đứng bên ngoài quan sát
Bọn họ đỡ Cảnh Hiên dậy sảng khoái nói: “Đại thiếu gia rất mạnh, nếu không phải chúng tôi cùng nhau hợp sức, đơn đả độc đấu khẳng định không thắng nổi, có thể cùng đại thiếu tỷ thí thật tốt lắm” nói xong bọn họ liền rời khỏi sân huấn luyện,
Cầm đồng hồ bấm giờ: “18 phút tốt hơn so với ta tưởng tượng”.
“Khởi điểm của cậu rất cao, ta không cần dạy thêm gì nữa, giờ chỉ cần huấn luyện tăng cường thể lực”.
Hình Uyên đem đến một cái rương: “Nhiệm vụ của cậu là lắp ráp vũ khí, dùng dùng đầu đạn bắn trúng 20 phát vào ba bia di động ở phía trước, 15 phút nội hoàn thành”
“Đã rõ”
“Hiện tại bắt đầu tính thời gian”
Lấy Cảnh Hiên năng lực bắn trúng 20 phát chỉ cần vài phút, cho nhiều thời gian như vậy bởi vì vũ khí trong gương đều thiếu linh kiện. M16 thiếu cò súng, tiểu liên thiếu nòng súng, lâm vào loại tình huống này Cảnh Hiên thầm mắng: “Đều là một đống phế vật”. Nhiệm vụ vẫn phải hoàn thành, cậu chỉ có thể tinh tế chọn lựa, mất một hồi lâu cũng lắp được một khẩu súng hoàn chỉnh.
Càng làm cho Cảnh Hiên buồn bực hơn là trong gương đầu đạn đa số không thể dùng, phần là vỏ đạn, phần là khiếm khuyết như đồ chơi của những đứa trẻ con, có hoả dược nhưng không có lửa bảo cậu làm sao sử dụng, chọn lựa một lúc chỉ có 25 viên đạn có thể dùng được.
Lúc này Hình Uyên nhắc nhở: “Đã qua 11 phút, nắm chắc thời gian”.
Bia ngắm cách 10 thước, 1,5 giây lại di chuyển, điều kiện ngắm bắn đối với Cảnh Hiên không thành vấn đề nhưng hôm nay đạn quá ít cậu không muốn mạo hiểm, thời gian ngắm bắn chậm một chút sẽ đem đến xác xuất thành công cao hơn.
“Còn đúng 2 phút.”
Cảnh Hiên thật sốt ruột: “cậu bắn trúng 16 bia, dùng hết số đạn còn lại cũng chỉ có 18 bia, phải làm sao bây giờ? “
Cái khó ló cái khôn, cậu đột nhiên nghĩ đến cầm hai viên hoả dược trong tay thành công ném chuẩn xác vào hai bia cuối cùng, hoàn thành nhiêm vụ mà cậu toát cả mồ hôi lạnh.
“Lão sư, ta thật thông minh đi” Cảnh Hiên có chút đắc ý.
“Không tồi, hai bia ngắm cuối cùng tuy rằng đánh trúng nhưng ta yêu cầu là dùng đầu đạn, xét thấy cậu cái khó ló cái khôn, trừng phạt giảm phân nửa. Phía trước còn 20 roi vậy tổng công là 30 roi. Bây giờ có thể nghỉ ngơi 5 phút.
Nghỉ ngơi một lát, Cảnh Hiên đi đến xà đơn nhảy dựng lên, bắt lấy lan can. Đây là Hình Uyên yêu cầu tư thế bị phạt
“Tự mình điểm số, thiếu một phạt lại từ đầu”.
Dùng năm phần lực đạo, Hình Uyên đánh roi đầu tiên, Cảnh Hiên cảm giác cả thân người căng thẳng, cắn răng điểm số: “Một”
Quy củ của Hình Uyên thật ra là tiên bối (đánh vào lưng) nhưng bởi vì Cảnh Hiên vừa mới bị Lan Lăng Phong phạt nặng, vết thương còn chưa phục hồi hoàn toàn đành phải đổi thành phạt ở mông.
“Hai “
“Ba “
…..
“Mười lăm” lúc này Cảnh Hiên trong đầu một mảnh hỗn loạn, một mặt phải chuẩn xác điểm số, một mặt phải khống chế chính mình không để rơi xuống đất.
….
“Hai mươi” Cảnh Hiên chưa từng như vậy bị đánh, đây là lần thứ hai. Mỏng manh quần căn bản không có tác dụng gì, Cảnh Hiên đau đến tê hút khí.
Rốt cục 30 roi đánh xong, Cảnh Hiên nhảy xuống đất, phía sau đau đến nhảy dựng.
“Hôm nay kết thúc ở đây, trở về nhớ bôi thuốc, nên nhớ ta huấn tuyệt đối không dễ dàng, không muốn bị đánh nên cố gắng chú tâm”.
“Của ngươi huấn luyện so với ta ờ trường vô cùng biến thái, nếu ta không có thực lực sớm đã bị ngươi đánh chết” lòng oán thầm nhưng Cảnh Hiên ngoài mặt vẫn là cung kính: “Ta ghi nhớ lời lão sư”.
Sau đó Hình Uyên lại chuẩn bị bút lông cùng một vài xấp giấy: “Về sau, cậu mỗi tối chép một ngàn chữ”.
“Dùng bút lông, tôi không có thói quen đó” Cảnh Hiên gấp gáp nói.
Hình Uyên bật cười giải thích: “Làm người phàm gặp việc quan trọng sẽ hành động lỗ mãng, viết chữ có thể giúp cậu trầm tĩnh hơn, còn có cậu từ nhỏ sống ở ngoại quốc đối với quốc học hiểu biết quá ít. Thông hiểu nhiều ngôn ngữ quốc tế mà đối với quốc học không thành thạo thì ra cái thể thống gì?”
“Nhưng lão sư cần cho tôi một thời gian ngắn để thích ứng”. Trường huấn luyện lả một trường quốc tế nên tiếng Anh là ngôn ngữ thông dụng, tiếng Ý là Tắc Lý Kỳ dạy cậu, tiếng Nga lại cùng Ly Á học, nhiệm vụ của lính đánh thuê lại học thêm một chút tiếng Tây Ban nha nhưng đúng là đối với quốc học, cậu không có nhiều cơ hội tiếp xúc.
Vừa trở về Lan gia đã thấy Lý quản gia đứng từ xa, Cảnh Hiên ngạc nhiên hỏi: “Lý thúc, ngài là chờ ta?”
“Đại thiếu gia, cậu không sao chứ? lão thấy Hình tiên sinh kia trông rất nghiêm khắc, ông ấy đối với cậu thế nào?”Lý quản gia sốt ruột hỏi
Nghe Lý quản gia hỏi thăm, Cảnh Hiên mặt dần đỏ lên, bị đánh ở mông cậu làm sao có mặt mũi mà than vãn chỉ đơn giản nói: “Lý thúc, thực lực của ta thế nào ngài còn không biết sao, không có vấn đề gì” Chính là lúc về thân hình run rẩy sao qua mắt được Lý quản gia. Ông thở dài: “Lão biết Đại thiếu gia rất mạnh “
Đi về phòng, Cảnh Hiên tắm rửa, xử lý một chút miệng vết thương nhưng phần này đau đớn so với tình trạng vết thương không hề tương xứng, thủ pháp trách đánh quả thật lợi hại. Đem bút lông và giấy viết cậu bắt đầu nhiệm vụ viết chữ.
Vô luận là vũ khí gì Cảnh Hiên đều có thể tiếp cận rất nhanh nhưng dùng bút lông lại hoàn toàn trái ngược. Thân bút thon cứng nhưng đầu bút lại vô cùng mềm mại thật khó điều khiển theo ý mình, cậu chỉ có thể luyện luyện và luyện. Đại khái sau 2 giờ kiên trì cậu coi như có thể báo cáo kết quả đi. Cậu cũng thấy được luyện chữ đúng là một hình thức có thể giúp bản thân tĩnh tâm đôi chút.
Lúc này có tiếng gõ cửa: “Mời vào”.
Lan Lăng Phong bên ngoài bước vào lại thấy Cảnh Hiên ánh mắt ai oán nhìn mình, cười nói: “Hôm nay thế nào, lão sư vừa lòng chứ?”
“Ba, thân phận hắn ta là gì?”
Lan Lăng Phong không đáp chỉ nói: “Hắn hơi nghiêm một chút, hôm nay đã ăn bao nhiêu roi?”
Cảnh Hiên nhỏ giọng làm nũng: “Không có việc gì so với ngài còn kém xa” Kỳ thật từ ngày về nhà Cảnh Hiên cái gì cũng chưa học được ngoại trừ học làm nũng.
Lan Lăng Phong nhất thời nghẹn lời: “Ba biết mình sai rồi, về sau bất luận xảy ra chuyện gì ba trước tiên đều nghe Hiên nhi giải thích, lão Lý nói con bị thương còn gạt hắn, để ba nhìn xem còn giúp bôi thuốc”.
“Không cần, con chính mình đã xử lý qua” đứa con bối rối, Lan Lăng Phong cũng không làm khó ân cần dặn dò: “Hình Uyên là một lão sư tốt chính là thủ đoạn có chút thô bạo, bị thương đừng bướng bỉnh, phải thoa thuốc có biết không. Đây là một vài phần tư liệu, hãy viết kế hoạch rồi đưa cho ta xem”.
“Con biết rồi” được ba quan tâm, Cảnh Hiên lòng chợt ấm áp. Còn nhớ trước đây, cậu vô số lần hỏi mẹ vì sao mình không có ba, mẹ không nói chỉ khóc làm cậu không dám hỏi gì nữa. Hiện tại, đã có ba bên cạnh, mẹ lại vĩnh viễn rời xa chính mình.
Đứa con cứ ngây người không đáp làm, Lan Lăng Phong trêu đùa: “tiền lương của ngươi sẽ không thiếu một đồng đâu, không cần lo lắng”.
“Chủ tịch, cảm ơn ngài”
Mấy ngày nay, Cảnh Hiên cùng Lý Thanh, Trương Lâm đi khảo sát thực tế, bởi vì việc buôn bán thường bắt đầu từ sau 12h trưa nên thời gian huấn luyện đều chuyển về buổi sáng. Hình Uyên luôn đề ra những phương thức huấn luyện cổ quái làm Cảnh Hiên vừa hứng thú lại không ít đau đầu, xong cậu cảm nhận được thực lực bản thân có phần tăng lên rất nhiều. Vô luận Cảnh Hiên cố gắng thế nào mỗi ngày trừng phạt vẫn sẽ có, mười roi, hai mươi roi như cơm bửa, vết thương đánh xong cũng không quá nặng, điều này phải bội phục thủ pháp của Hình Uyên.
Lúc này đã gần 8h tối, Cảnh Hiên quyết định xem xét thêm một quán bar trước khi trở về. Lúc cậu trở ra liền nhìn thấy có mấy thanh niên say rượu quấy rối, khung cảnh hỗn loạn, rất nhiều khách chung quanh đều di tản ra xa tránh liên luỵ.
Vệ sĩ phía sau quan sát Cảnh Hiên biểu tình tuy rằng bình lặng như nước nhưng ánh mắt toát lên vẻ không hài lòng vì thế bọn họ cũng lười giải thích trực tiếp động thủ đánh ngã bọn thanh niên trong đó có một cậu trai trẻ nhuôm tóc vàng hoe.