Cảnh Xuân Nam Triều

Chương 100: Chương 100




Đến lúc mọi người tan hết, Lan Lăng vương mới đè ép mũ che mặt, nhảy xuống xe ngựa, đi tới ngoài cửa lớn

Nhìn thấy hắn qua đây, bọn người hầu còn đang nói chuyện phiếm bên ngoài vội vã kéo cửa chính, đón hắn đi vào trong

Lan Lăng vương tự ý đi về phía nội viện

Bên trong nội viện, Trương Khởi đang đứng dưới tàng cây bạch dương, nàng cúi đầu, xiêm y màu hồng đào tung bay trong gió, nhìn nàng vẫn không nhúc nhích đến xuất thần, bước chân của Lan Lăng vương dừng lại một chút

Hắn từ từ đi đến phía sau lưng nàng

Thiếu nữ trước mặt, thắt lưng không đầy một nắm tay, tóc đen như mực dài đến eo, dưới ánh mặt trời phát ra ánh sáng. Bàn tay hắn vươn đến giữa không trung lại dừng lại một lát

Thu 2 tay lại, hắn nhìn về phía nàng, thấp giọng gọi: “A Khởi”

Đột nhiên nghe được giọng nói của hắn, Trương Khởi giật mình tỉnh lại, nàng vội vàng xoay người, ngửa đầu nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lan Lăng vương, con ngươi xinh đẹp sáng lấp lánh: “Trường Cung, chàng đã về rồi?”

Nàng bước đến, nghiêm mặt tỉ mỉ nhìn hắn một hồi, vươn tay, dùng ống tay áo nhẹ nhàng lau đi mồ hôi còn đọng lại trên trán của hắn. Động tác của nàng dịu dàng như vậy, ánh mắt long lanh vui vẻ, khi nàng đến gần hắn, tỏa ra hương thơm mê người

Vừa rồi trước mặt mấy nghìn người, lời nói cử chỉ của thiếu nữ đều lộ vẻ cao quý, ưu nhã, nhưng vừa nhìn thấy hắn, nàng liền biến thành cô gái nhỏ

Một tiểu nữ nhân tuyệt mỹ, lại giàu tình cảm, lại giả bộ lương thiện, sợ là tất cả đàn ông đều trúng phải ma chưởng của nàng đi?

Trương Khởi tinh tế lau đi mồ hôi trên mặt hắn, sau khi lau xong nàng ngửa mặt nhìn hắn. ôn nhu như nước kêu:

“Trường Cung”

Nàng vươn tay ôm eo của hắn, áp mặt ở trong lồng ngực của hắn, mềm mại mà mị hoặc nói:

“Chàng đừng giận ta”

Giọng nói mềm mại như vậy, ai oán thầm kín tuôn ra, làm cho người ta thấm đến tận xương cốt

Lan Lăng vương thầm than một tiếng, hắn vươn cánh tay, ôm đáp lại nàng

Cúi đầu, nhìn Trương Khởi khóe môi hiện lên tươi cười, hắn khàn khàn nói: “Được”

Lan Lăng vương nhìn nàng chằm chằm, đối diện với đôi mắt to của Trương Khởi, hắn khàn khàn nói: “Chuyện tối hôm qua nàng nói, ta nhận lời”

Chuyện cầu xin tối hôm qua?

Hai mắt Trương Khởi sáng trưng, nàng kích động, thanh âm cũng trở nên run rẩy, nàng không dám tin nói:

“Chàng, chàng nhận lời sao?”

Có lẽ là quá mức kích động, trong đôi mắt của nàng, rất nhanh hiện lên nước mắt, nàng nghẹn ngào. Nỗi vui mừng không tên, xác nhận lại nói:

“Trường Cung, ý của chàng là, nếu như chàng mệt mỏi, hoặc chán ghét ta, hay có người đòi dùng ta để trao đổi, chàng cũng không đưa ta ra ngoài sao?”

Lan Lăng vương nhìn chằm chằm nước mắt trong con ngươi của nàng: “Ân”

Môi Trương Khởi run lên, nàng cẩn thận nói thêm: “Nếu chủ mẫu không thể chứa A Khởi, Trường Cung cùng bằng lòng hứa cho A Khởi một đường sống?”

Những lời này nàng nói rất cẩn thận, đặc biệt cẩn thận, dường như sợ giọng nói của mình quá nặng nề, hắn nghe xong sẽ không đáp ứng vậy

Lan Lăng vương nhìn chằm chằm giọt nước mắt chảy xuống trên mặt nàng, hai tay đột nhiên căng thẳng, hắn ấn nàng vào lồng ngực, thấp giọng nói:

“Ừ, ta sẽ cho nàng một đường sống”

Hắn nói chắc như chém đinh chặt sắt

Tiếng nói của Lan Lăng vương vang lên, một loại cảm giác vui mừng như điên khó có thể hình dung, dâng lên trong lòng Trương Khởi. Từ trước đến nay, nàng chưa từng nghĩ đến, chuyện mình tâm tâm niệm niệm hắn lại có thể đồng ý nhanh như vậy?. Nàng còn tưởng rằng, hắn giống với nam nhân trong thiên hạ, nhìn thấy mỹ nhân hiếm thấy, sẽ muốn độc chiếm nàng làm của riêng, cho dù bản thân hắn không cần, cũng không để cho nàng được tự do

Cảm giác vui mừng khôn xiết, từng đợt rồi lại từng đợt kéo tới, đau đớn kịch liệt trong mộng, sau khi tỉnh lại, khắp nơi đều là xu nịnh, cẩn thận. Giữa đêm khuya, khi tỉnh lại từ trong mộng, cảm giác lo lắng lúc đó, lúc này đây, đều tan thành mây khói

Hắn đồng ý cho nàng đường sống rồi

Hắn đồng ý rồi

Có lẽ là do vui sướng quá mức kịch liệt, có lẽ tảng đá này đặt ở trong lòng rất sâu rất sâu vô cùng vui mừng, khiến Trương Khởi rơi vào hôn mê bất tỉnh

Mãi đến khi nàng mềm oặt nằm ở trong ngực hắn, Lan Lăng vương vội vàng ôm lấy, nàng vui mừng đến mức ngất xỉu luôn rồi

….Cô gái nhỏ này, cho dù nàng rất xảo quyệt, tốn nhiều công sức, chỉ vì một yêu cầu nhỏ bé như thế sao?

Hai cánh tay hắn thu lại, ôm lấy nàng đi về phía phòng ngủ

Khi Trương Khởi mở mắt, phản ứng đầu tiên của nàng chính là nở nụ cười, nàng vẫn còn bị vây trong suy nghĩ hỗn độn, nhất thời không nhớ đến lời hứa hẹn của Lan Lăng vương, theo bản năng nàng chỉ nhớ mình rất cao hứng, rất cao hứng

Cười ngây ngô một lúc sau, hai mắt nàng dần dần tỉnh táo lại, nhớ lại chuyện phát sinh trước khi hôn mê.

Ánh mắt đảo qua, nhìn người ngồi trên tháp kỉ cách nàng 5 bước chân, Lan Lăng vương đang nhíu mày viết cái gì đó

Nghe được tiếng động xột xoạt, Lan Lăng vương để cây bút trong tay xuống, thấp giọng nói: “Đã tỉnh?”

“Ân”

Trương Khởi từ trên giường ngồi dậy, nàng vui mừng chạy đến bên chân của Lan Lăng vương, ngồi quỳ ở trên sàn mộc đào, nàng ôm chân của hắn, tựa lên đùi hắn ngây ngô cười

Lan Lăng vương cúi đầu, nhìn Trương Khởi vui vẻ đến như vậy, khóe miệng hắn cong lên

Hắn đưa tay vỗ về mái tóc của nàng, đột nhiên hắn nói: “A Khởi, nếu như nàng có con, thì sao?”

Trương Khởi ngẩn ngơ

Nàng cẩn thận, xuyên thấu qua hàng mi dài, nhìn về phía Lan Lăng vương….Hắn đột ngột hỏi vấn đề này, nàng thật sự không biết nên trả lời thế nào. Nàng không biết trả lời thế nào mới không chọc hắn tức giận, hắn với nàng, vừa mới làm hòa lại

Sau khi suy nghĩ, thấy Lan Lăng vương còn nhìn mình chằm chằm, còn chờ câu trả lời của mình. Trương Khởi cúi đầu, bắt đầu chơi đùa ngón tay, nhỏ giọng nói:

“Ta không biết…Ta chưa từng có con, nên không biết”

Mới nói đến những lời này, trong ngực Trương Khởi bỗng dưng đau xót, chợt nhớ lại, khi còn ở kiếp trước, lúc nàng làm cơ thiếp thì bị hạ dược. Lúc nàng đi theo phu nhân mấy năm cũng không sinh con được, khi nàng đi tìm đại phu nổi tiếng khám bệnh, nàng mới biết, mình mãi mãi không có con

Chuyện này cũng không có gì khó hiểu, rất nhiều người xuất thân kỹ thiếp như nàng, đều bị chủ mẫu hạ dược, nàng cũng biết, dựa vào bộ dáng hiện nay của nàng, chỉ cần Lan Lăng vương kết hôn, thì mẹ vợ và thê thất trong nhà, sẽ dùng trăm phương ngàn kế để hạ dược nàng….Những nữ nhân dụ dỗ nhất định sẽ chọc người ta ghen ghét, không chừa cho nàng đường lui, chẳng lẽ còn chờ nàng xoay người sao?.

Trong trí nhớ của nàng, loại thuốc này, hết sức làm tổn thương thân thể người uống, kiếp trước, tuy rằng nàng cũng vô cùng xinh đẹp, nhưng mỹ mạo thuần khiết, mang vẻ yêu mị của phụ nhân đã có chồng, không có giống như bây giờ, vẻ đẹp tiên diễm ướt át trong suốt

Nghĩ tới đây, Trương Khởi nhỏ giọng đáp: “Ta thật không biết”

Lan Lăng vương chìa hai tay ra, đặt ở hai nách nàng, nâng nàng ngồi ở trên đùi, hắn nhìn chằm chằm vào hai mắt của nàng. Hắn nói nhỏ: “Nếu lần này trở lại Tề quốc, nàng phát hiện mình có thai, thì nàng sẽ làm sao?”

Trương Khởi mở to mắt, ngây ngô lắc đầu

Hắn ấn nàng vào trong ngực, trầm giọng nói: “Nàng nhớ kĩ, nàng là người phụ nữ của ta, chỉ cần ta còn sống, ta sẽ che chở cho nàng”

Cho nên đừng suy nghĩ đến những chuyện như vậy có được hay không

Trương Khởi hiểu được ý trong lời nói của hắn

Thì ra, hắn sảng khoái đáp ứng cho nàng tự do, chính là không muốn nàng rời khỏi hắn

Trương Khởi không có phản bác

Bất kể như thế nào, hắn đều đã nhận lời, đã cho nàng lời hứa, tới ngày đó nàng sẽ nghĩ cách buộc hắn thực hiện lời hứa. Dù sao, hắn cũng là một nam nhân kiêu ngạo như vậy

Sau khi khúc mắc được giải tỏa, Trương Khởi chẳng muốn suy nghĩ nữa, nàng ôm cổ của hắn, vuốt ve gương mặt như trẻ sơ sinh của hắn, những sợi râu xạnh lổm chổm, sau đó cười khúc khích

Người phụ nữ này. Quả nhiên là vui vẻ đến thế

Bỗng nhiên, Lan Lăng vương không muốn nói gì nữa, hắn ôm chặt lấy nàng, mặc nàng cứ cười ngây ngốc trong lòng hắn, sau đó nàng lại hôn lung tung trên mặt hắn, hôn đến khi cả mặt hắn đầy nước miếng

Ánh mặt trời ấm áp, xuyên thấu qua màn cửa sổ, chiếu vào trên người hai người, khiến cho người lười đến mức ngay cả một ngón tay cũng không muốn động

Cũng không biết trải qua bao lâu, một hồi tiếng bước chân truyền đến

Thanh âm của một thị vệ từ ngoài cửa truyền đến: “Quận vương”

“Chuyện gì?”

Bởi vì đang ôm Trương Khởi, hưởng thụ những cái hôn lung tung của nàng, hai tròng mắt hắn khép hờ, thanh âm lộ ra vẻ lười nhác hiếm thấy

“Đại Trùng Tể của Chu quốc thiết yến ở trong phủ, mời quận vương mang theo ái cơ đến dự tiệc rượu”

“Biết rồi”

Người bên ngoài cũng không có rời khỏi, hắn dừng một chút rồi nói tiếp: “Ánh Nguyệt công chủ và các quý nữ gửi thiệp, nói là ngưỡng mộ Trương cơ, muốn mời nàng ngày mai cùng nhau du trì”

Lan Lăng vương trầm ngâm một hồi: “Không cần”

“Vâng”

Tiếng bước chân kia vừa rời đi, lại có tiếng bước chân khác truyền đến, lần này tiếng bước chân mạnh hơn một chút, có phần hỗn độn

Chỉ chốc lát, tiếng bước chân đã dừng ở ngoài cửa, một thanh âm lớn tuổi vang lên: “Quận vương”

“Chuyện gì?”

“Hà Nam vương dẫn Thu công chúa đến nước Chu, ngày mai sẽ vào thành Trường An”

Tay ôm Trương Khởi nhẹ nới lỏng, hắn xoay người, nhíu mày hỏi: “Trong nước đã xảy ra chuyện gì?”

“12 ngày trước, Thái hoàng thái hậu hạ lệnh phế Cao Ân làm Tế Nam vương, Cao Diễn Tức lên ngôi ở Tấn Dương, thay đổi niên hiệu thành Hoàng Kiến. Thuộc hạ cho rằng, lần này Hà Nam vương đến là muốn mời người nước Chu tham gia lễ đăng cơ của tân đế nước ta”

Tin tức này đối với Lan Lăng vương mà nói là một tin tốt lành. Hắn mỉm cười nói: “Ta biết rồi”

Sau khi người nọ lui ra, Lan Lăng vương buông Trương Khởi ra, mở sách lụa ra, hắn vội vàng viết cái gì đó

Bận rộn một hồi, sau nửa canh giờ, hắn quay đầu lại thấy Trương Khởi còn đứng ở bên cạnh, chỉ là ánh mắt nhìn màn cửa sổ đến ngơ ngác, dĩ nhiên đã xuất thần, hắn không khỏi hỏi:

“Đang nghĩ gì vậy?”

Trương Khởi ngẩng đầu nhìn về phía hắn, nàng theo phản xạ nở nụ cười, nhưng sau đó lại thấp giọng nói: “Chúng ta sắp trở về Tề quốc sao?”

Mặc dù nàng cười rất rực rỡ, nhưng vẫn không che giấu được hoảng loạn, Lan Lăng vương nhìn nàng chằm chằm, dịu dàng nói:

“Ân”

Dừng một chút, hắn nhẹ nhàng trấn an:

“Không cần lo lắng”

Nàng tò mò nhìn hắn, hỏi: “Thu công chúa là ai?”

“Thu công chúa?” Hắn không hiểu vì sao Trương Khởi lại nhắc đến nàng ta, Lan Lăng vương mày cau lại

Trương Khởi mím môi, lặng lẽ cười: “Chuyện đi sứ đến ngoại quốc, nàng chỉ là một công chúa, nếu không phải có chuyện gì, nàng cũng sẽ không đến”

Lan Lăng vương liếc nhìn về phía nàng, lắc đầu nói: “Nàng suy nghĩ quá cẩn thận rồi, có thể nàng ấy đến đây chơi” Nói tới đây, hắn nhìn về phía đồng hồ cát hơi nghiêng:

“Buổi trưa, nàng ngủ thêm một chút đi”

Trương Khởi ân một tiếng

Lan Lăng vương cất bước đi ra ngoài, vừa nắm lấy tay cầm cửa, không biết hắn nghĩ đến cái gì đột nhiên quay đầu, nhìn Trương Khởi, môi hắn giật giật, cuối cùng cũng không nói gì, mà chỉ đi ra ngoài

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.