Cảnh Xuân Nam Triều

Chương 101: Chương 101: Trương Khởi phản kích




Mặt trời dần dần lặn về phía tây

Hôm nay phủ đệ của đại trù tể hết sức náo nhiệt, nhưng mà loại náo nhiệt này không giống với ngày xưa, giữa mơ hồ có vài phần cổ quái, khách khứa lui tới, vẻ mặt mỉm cười, hàn huyên, nhưng sâu trong nụ cười kia cũng lộ ra vài phần cẩn thận

Đèn lồng đỏ thẫm được treo đầy trong mọi ngóc ngách của phủ, ngoài cửa lớn, hồng gấm càng được trải rộng ra, kéo dài xa cả trăm thước

Về điểm này, luôn chú trọng về phong thái xa hoa như Trần quốc là chuyện bình thường, nhưng ở nước Chu luôn coi trọng cần kiệm, thì thật là hiếm gặp

Mười mấy tì thiếp xinh đẹp mặc hoa phục, đứng ở 2 bên đường, cung kính đón khách quý vào cửa, cách đó không xa cũng có vài cái đầu lén lút nhô ra, thỉnh thoảng lại ngắm nhìn về phía đường lộ phía trước

“Lan Lăng vương có đến không?”

“Còn chưa thấy”

“Ta muốn xem cơ thiếp họ Trương của hắn, xinh đẹp là dáng vẻ như thế nào?”

“Nhỏ tiếng thôi”



Chỗ đại sảnh náo nhiệt còn có mấy người cầm phật châu, những đại sư đầu trọc đang cúi đầu nhớ kĩ phật ngữ, dễ dàng bị người khác nhìn thấy…Vũ Văn Hộ thiết yến, cũng mời vài vị cao tăng của vùng lân cận đến

Một thiếu nữ 13, 14 tuổi mộc mạc cùng với mọi người nhìn về phía chỗ giao lộ, nàng thấp giọng hỏi: “Ngô Ảo, Trương Thị A Khởi ấy thật sự đẹp như vậy sao?”

Ngô Ảo là một lão phụ còng lưng, nghe vậy bà yêu thương cười: “Đứa nhỏ ngốc, cơ thiếp đẹp nhất thì có thể làm gì?. Nàng cũng không thay đổi được gì”

Mới nói được đến đây, bà vội vàng lôi kéo tay thiếu nữ, hai người lui về phía sau vài bước, trốn ở sau một cây cột lớn, lặng lẽ nhìn một đội nữ tử trang phục lộng lẫy đi tới

Nhìn thiếu nữ đi tuốc ở đằng trước, Ngô Ảo thấp giọng nói: “Nữ lang, là nữ hài gia không thể dễ dàng động tâm với đàn ông, người xem đại tỉ của người, ngày thường xinh đẹp thì như thế nào?. Được sủng ái nhất thì ra sao?. Hai ngày nay gầy biết bao nhiêu, nhìn bộ dạng này của nàng, sợ là cũng không qua được, sợ là mãi mãi cũng không được vui vẻ”

Cô gái nhỏ vội vàng gật đầu, nhưng nàng càng thêm cảm thấy hứng thú về Trương Khởi. Trong nháy mắt, nàng lại nhỏ giọng hỏi: “Nhưng mà ta nghe nói, A Khởi kia là ni cô Trương thị Ngô quận đấy….Ngày thường nàng xinh đẹp như thế, tại sao Ngô quận Trương thị không yêu thương nàng, mà lại đưa nàng làm thiếp cho người nước Tề?”

“Ngô quận Trương thị?” Ngô Ảo cười lạnh một tiếng, nàng nghiêm túc nói: “Nữ lang, vì nàng là Ngô quận Trương thị, không thể so sánh với người. Người không phải là những người đáng thương giống họ. Dòng chính, thứ so với trời còn lớn hơn con người Hán, người là nữ nhi dòng chính, phụ thân của người là Vũ Văn Hộ Chu quốc. Cho dù địa vị mẫu thân có thấp nhất, ở nước Chu này cũng không có ai có thể ép phụ thân của người, còn không có ai có thể uy hiếp người đi làm cơ thiếp. Chưa đến một năm nữa, sẽ có trượng phu xuất sắc cầm chim nhạn đến, hắn sẽ vỗ cánh vì người….Đứa nhỏ, loại cưới hỏi đàng hoàng, nở mày nở mặt như vậy, Trương Khởi kia, mãi mãi cũng không có được, người ngàn vạn lần không cần hâm mộ nàng”

Sang năm?. Thiếu nữ vừa mới 13 tuổi mặt đỏ hồng vì thẹn thùng, nàng cắn chặt môi. Lúc này, nữ tử, được gả sớm, mười bốn tuổi lập gia đình, khắp nơi đều có

Đúng lúc này, tiếng ồn ào nổi lên bốn phía, âm thanh đồng thời vang lên: “Đến rồi, đến rồi” Ở đây mới gọi, thì những người đó đã cảm thấy không thích hợp, cho nên vội vàng im miệng

Mặc dù lúc này không còn người lớn tiếng kêu la, nhưng mà mọi người đều nhìn về phía giao lộ

Chỗ giao lộ, một chiếc xe ngựa xuất hiện. Bên cạnh xe ngựa có 10 hắc y giáp sĩ đi theo hầu

Nhìn xe ngựa hoa lệ càng chạy đến gần, càng chạy càng gần, lúc xe ngựa dừng lại, màn xe vừa vén lên, một nam nhân mặc y phục đen nhảy xuống

Hắc y thanh niên vừa đi ra, đoàn người bỗng vang lên tiếng ồ lớn, dù đã đè nén nhiều lần, cũng có 10 mấy thiếu nữ đồng thời khẽ gọi: “A, Lan Lăng vương”

Thiếu nữ ở bên cạnh Ngô Ảo, cũng gắt gao níu chặt góc áo của nàng. Nàng ngơ ngác nhìn Lan Lăng vương, bỗng nhiên phát hiện trái tim của mình đập bang bang, vừa hoảng lại vừa loạn, cảm thấy gương mặt nóng lên, một loại cảm xúc khó có thể hình dung được, một loại vui sướng mang theo chua xót đồng thời dâng lên trong lòng

Đúng lúc này, Lan Lăng vương xoay người sang chỗ khác, hắn đưa tay ôm một thiếu nữ từ trong xe ngựa xuống

Lúc hắn đặt thiếu nữ xuống mặt đất, thiếu nữ kia ngẩng đầu lên, cổ tay của Ngô Ảo đau xót

Nàng cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy nữ lang nhà mình nghiêm mặt đến trắng bệch, thì thào nói: “Cũng chỉ có nàng như vậy, mới xứng với hắn…Ta cũng muốn đẹp như vậy…Nhưng được sao?”

Như vậy sẽ không ở chỗ này tự tương tư, như vậy sẽ hợp ý thiên hạ, dám thoải mái đứng ở trước mặt hắn. Như thế, mặc kệ người đó có tài ba ra sao, thì mình cũng có thể nở một nụ cười kiêu ngạo ở trước mặt hắn. mà không giống như bây giờ, chỉ có thể trốn ở một góc, khát vọng buồn bã!

Ngô Ảo nhìn dáng vẻ nữ lang nhà mình vừa thẹn thùng vừa buồn bã, vừa thất hồn lạc phách thì quýnh cả lên, vội vàng dắt nàng lui về phía sau. Chỉ chốc lát sau, hai người liền biến mất trong rừng cây

Giống như thiếu nữ kia, giờ phút này thất hồn lạc phách không biết có bao nhiêu người

Lan Lăng vương nắm tay Trương Khởi đi tới cổng lớn

Theo từng bước chân của hắn, bốn phía càng ngày càng yên tĩnh, càng lúc càng im lặng

Đúng lúc này, một tiếng cười truyền đến: “Lan lăng quận vương giá lâm, không tiếp đón từ xa, thật thất lễ”

Trong tiếng cười, người bước tới là con trai thứ hai của Vũ Văn Hộ - Vũ Văn Tú

Vũ Văn Tú là thứ tử dòng chính của Vũ Văn Hộ, hắn không có như Vũ Văn Thành, làm cho phụ thân được vui lòng, lúc này đây, nếu không phải Vũ Văn Thành, năm lần bảy lượt mất mặt, cũng không đến phiên hắn ra ngoài tiếp khách

Vì vậy, khi Vũ Văn Tú nhìn về phía Lan Lăng vương, ánh mắt trở nên ôn hòa hơn

Thanh âm của Vũ Văn Tú rơi xuống, một tiếng cười tiếp theo lại truyền đến:

“Lan Lăng quận vương thật may mắn, nhớ ngày đó ta chờ ở hoàng cung Kiến Khang, khi chọn ni cô thế gia, thì giữa một đám mỹ nhân, vị Trương Cơ này của ngài có diện mạo bình thường nhất…Thảo nào, lúc đó quận vương nhất định phải lập nàng làm cơ, hóa ra, dung mạo của tiểu mỹ nhân này được ẩn dấu”

Tiếng nói chuyện trong trẻo nho nhã,người nói chuyện cao lớn vững chãi, mạnh mẽ như trúc, làn da trắng nõn, khí chất trầm ổn, đúng là một trong tam đại mỹ nam đi sứ đến Trần quốc – Vũ Văn Thuần

Những quý tộc con nhà thế gia vây quanh Vũ Văn Tú chưa từng nghe được đoạn chuyện xưa này, bây giờ Vũ Văn Thuần nói như vậy, nhất thời cảm thấy hứng thú

Trong tiếng giễu cợt vang lên, Lan Lăng vương cúi đầu nhìn về phía Trương Khởi, nàng xuất hiện trước mặt mọi người, nhưng vẫn ngoan ngoãn, nhu thuận, chỉ cười cười nhưng không có trả lời

Lúc này, Vệ Công Trực từ phía sau bước tới, cũng không bỏ sót nói:

“Đúng vậy a, lúc đó ta còn là người tuyển chọn đầu tiên, nhưng chọn tới chọn lui lại không chọn được viên trân châu đẹp nhất”

Vệ Công Trực và Vũ Văn Thuần nói cười ríu rít, nói gần nói xa, cũng muốn nói rõ thân phận thấp hèn của Trương Khởi ra trước mặt mọi người

Trong khoảng thời gian ngắn, buổi sáng khi ấy, thiếu nữ bị sự kiêu ngạo và hoa lệ của Trương Khởi làm cho choáng váng. Trong lúc tươi cười, ánh mắt nhìn về phía Trương Khởi cũng nhiều hơn vài phần khinh bạc và vô lễ, giống như tuy nàng đã được chọn lựa, nhưng vẫn là cơ thiếp tùy ý để người khác ngắm nghía

Nghe tiếng cười đùa này, Trương Khởi tinh tường cảm giác được, tay Lan Lăng vương nắm lấy tay nàng càng thêm siết chặt

…Đàn ông trong thiên hạ, rất ít người không quan tâm đến thể diện, những người này dụng tâm coi thường mình, cũng là không nể mặt Lan Lăng vương

Giữa tiếng cười ha ha, một tiếng cười bén nhọn truyền đến: “Chỉ có điều, nói đi cũng phải nói lại, vẻ đẹp của Trương cơ thật là hiếm thấy, Cao Trường Cung, lần trước ta dùng 10 mỹ cơ, đổi lấy người phụ nữ này của ngươi, ngươi không chịu, lúc này đây, ta sẽ tăng thêm, 20 mỹ cơ và 20 tuấn mã thượng đẳng, đổi một mình nàng, như thế nào?”

Hắn nhếch miệng cười, âm trầm nói: “Gần đây, bản lang quân phát hiện, phụ nhân mới chết, âm cốc có thể kẹp chặt người, mùi vị đúng là tuyệt vời không gì sánh được…”

Thanh âm của hắn vừa vang lên, tiếng cười duyên vang dội bốn phía của những nữ tử có mặt ở đây đều chấm dứt. mà nhóm tỳ nữ xinh đẹp đứng ở hai bên, mặt trắng không còn chút máu

Người mở miệng chính là Vũ Văn Thành, Vũ Văn Thành này, vừa mới mở miệng đã nói giá trên trời. Mà mục đích hắn cần tìm Trương Khởi là, không phải để thưởng thức nàng, mà là muốn giết chết nàng, muốn chơi đùa thi thể của nàng

Đương nhiên, hắn nói chuyện đến mức này, dùng giá trên trời như vậy để yêu cầu Trương Khởi chính là viện cớ, hắn chỉ muốn nhục nhã Trương Khởi, chọc tức Lan Lăng vương mà thôi

Cảm giác được, tay Lan Lăng vương nắm lấy tay mình trở nên căng thẳng. Trong lòng Trương Khởi biết hắn không thể ra mặt, nên vội vàng nhẹ nhàng nắm lại tay của hắn

Nàng chậm rãi ngẩng đầu

Theo nàng ngẩng đầu, mọi người chỉ cảm thấy dung mạo trước mặt trắng hơn tuyết, mặt mũi thanh tú như chiều tà trên hồ sơn, hai mắt thực là bức người

Giữa giây phút yên lặng ngắn ngủi, Trương Khởi đảo mắt nhìn về phía Vũ Văn Thành, ánh mắt khác hẳn với đám nữ nhân bị hắn dọa sợ đến mất mật, ánh mắt của nàng trong sáng như nước, trong thong dong lộ ra sự thâm sâu không nói nên lời

Lẳng lặng nhìn hắn, mãi đến khi sắc mặt hắn trầm xuống, khi hắn nhịn không được muốn nổi giận với nàng, Trương Khởi thương hại, nhẹ nhàng nói:

“Vũ Văn lang quân, ngươi thất lễ rồi…Đã kiêu mà còn nóng, nham hiểm, khó coi, lang quân giống loại đàn bà chanh chua sao?” Thanh âm nhẹ nhàng, chậm chạp, trầm tĩnh, uyển chuyển mà đến. Giọng điệu bình tĩnh, bình thường nhất, nhưng trong giọng nói của nàng lại có một phần thương hại, một phần khinh thường, thêm vài phần cao cao tại thượng và trách móc, kiên quyết làm hắn nổi bật thành một người vừa khiếm nhã, vừa ngu ngốc

Ban nãy mọi người còn nhạo bang thân phận thấp kém của Trương Khởi, chỉ trong chớp mắt, người có thân phận thấp hèn nhất, lại dùng ánh mắt kiêu ngạo và cao cao tại thượng, thương hại dạy dỗ Vũ Văn Thành một phen

Giờ phút này, thiếu nữ xuất thân thấp kém, làm sao còn có chỗ thấp kém?. Điệu bộ, cử chỉ, ánh mắt, giọng nói, dáng vẻ hoàn toàn cao quý giống như dòng chính nữ của nhà thế gia….

Cách đó không xa, Lô Tuấn đang sánh vai với đám người con thế gia mà đến, nhìn thấy Trương Khởi xinh đẹp lộng lẫy, đứng chỗ đông người, nhưng vẫn không tỏ ra yếu thế, bất tri bất giác thầm nghĩ: Không biết Ngô Quận Trương thị ở phía xa Kiến Khang, đứa con gái riêng bị bọn họ vứt đi có phong thái như vậy hay không?. Nếu như ở Ngụy Tấn, triều đình còn có thể dựa vào sự công chính nhờ vào cửu phẩm trung chính đến tìm kiếm nhân tài, Trương Thị A Khởi này, chỉ với hành động hôm nay, nếu đưa mắt nhìn kĩ, sẽ trở thành đối tượng mà chúng danh sĩ muốn ào ào kết bạn, người phong lưu chúng sinh khuynh đảo không thôi

Đáng tiếc là, nay không bằng xưa. Thói đời hiện tại, xuất thân dòng chính thứ, vẫn quan trọng hơn tài hoa học thức tao nhã

Vũ Văn Thành tức giận đến mặt xanh mét, cùng với tiếng thở dốc hổn hển, khóe miệng Lan Lăng vương giương lên, đi lên phía trước một bước chắn ở trước người Trương Khởi

Lan Lăng vương đưa tay đè lại bội kiếm bên hông

Mà Vũ Văn Thành, gân xanh ở cổ nhảy lên, lệ khí không thể che giấu. Kỳ thật, hắn không phải là một người am hiểu nói lời công kích người khác, lại không phải là một người trầm ổn, hữu độ, giờ phút này bị Trương Khởi phản kích sắc bén như thế, ngoại trừ nổi giận, hắn không có cách nào đối phó với việc này được

Nếu còn tiếp tục như vậy, sẽ xảy ra chuyện ồn ào

Thấy tình hình không ổn, Vũ Văn Tú vội vã đưa mắt nhìn tùy tùng hai bên, sau đó có vài thị vệ cao lớn đi lên phía trước, bọn họ đỡ lấy Vũ Văn Thành, không để cho hắn phản kháng, nói nhỏ: “Đại lang quân, người nên đi nghỉ đi”

Nói xong, bọn họ cường ngạnh mang Vũ Văn Thành đi

Vũ Văn Thành lui rồi, Vũ Văn Tú nhìn về phía Trương Khởi, chống lại khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ của nàng, hắn nheo lại hai mắt, trên khuôn mặt tuấn lãng mang theo nụ cười lạnh: “Cái gọi là lời nói có thể giết người, không ngờ võ mồm của Trương cơ lại lợi hại như vậy”

Trương Khởi lui ra phía sau một bước, nàng rụt rè trốn ở phía sau của Lan Lăng vương, gắt gao nắm lấy góc áo của hắn, bộ dáng yếu ớt lại nhu mỹ đến cực điểm, nào có một chút khí khái sắc bén ban nãy?

Thực ra, Vũ Văn Tú phi thường hưng phấn, hắn nghĩ, đại huynh của hắn bị Trương cơ này nói như vậy, khó có thể trở mình rồi…Hắn áp chế sự vui sướng trong lòng, chăm chú nhìn về phía Trương Khởi, sau đó hướng Lan Lăng vương, cúi người thi lễ: “Lan Lăng quận vương, xin mời”

Lan Lăng vương không có nói gì, hắn xoay người nhìn về phía đám người Vũ Văn Thuần và Vệ Công Trực, nhàn nhạt nói: “Đêm ấy, sở dĩ A Khởi giấu đi dung mạo, bởi vì nàng không muốn được các ngươi chọn…Nhãn lực của nàng từ trước đến nay luôn không tệ”

Giọng nói nhàn nhạt nhưng tràn ngập trào phúng, nếu đối chiếu với lời châm chọc của Trương Khởi dành cho Vũ Văn Thành lúc nãy, thì đang nói, hai người Vệ Công Trực chỉ là nhân vật nhỏ, tuy thân phận của Trương Khởi thấp hèn, nhưng cũng khinh thường đi theo hai người bọn họ!

Nói tới đây, hắn nắm tay Trương Khởi, đi nhanh bước vào cửa, mà ở phía sau hắn, Vũ Văn Thuần và Vệ Công Trực còn bị sự hoa lệ của Trương Khởi làm cho ngây người, sắc mặt đồng thời thay đổi. đột nhiên, bọn họ cùng nhau thẹn quá hóa giận, thầm nghĩ:

Sớm biết Trương Khởi là một giai nhân hoa mỹ, bức người như vậy, vừa rồi không nên nói những lời như thế, bây giờ, chỉ sợ nàng cũng khinh bỉ mình giống như khinh bỉ Vũ Văn Thành

Đưa mắt nhìn theo bóng dáng của đôi bích nhân biến mất trong tầm mắt, Ngô Ảo nghe được nữ lang của nàng cúi đầu nói: “Ảo, ta không đố kị với nàng nữa”

13 tuổi, dung nhan thiếu nữ vừa mới nẩy nở, trong mắt phiếm lệ quang trong suốt, nàng ngẩng đầu, nhìn bóng dáng đôi bích nhân dắt tay nhau biến mất, thì thào nói:

“Ảo, ta từng nghe người ta nói, con của người Hán ngày xưa có cái gì Lang gia Vương thị, Trần quận Tạ thị, dung mạo, cử chỉ của bọn họ đều xuất chúng, giơ tay nhấc chân đều lộ khí chất tao nhã, bọn họ ung dung hoa quý, làm cho người ta vừa mới nhìn thấy sẽ không tự kiềm chế được. Rõ ràng ta nhìn thấy những thế gia tử như vậy, ta cho đó là giả”

Thiếu nữ lộ ra vẻ hưng phấn, hai gò má nàng hồng hồng, ánh mắt sáng ngời: “Mà bây giờ ta biết rõ, điều đó không phải là giả, chỉ là một bữa tiệc của nam nhân, nhưng Ngô quận Trương cơ thứ nữ đó lại có phong thái như vậy, nhóm người Vương Tạ, chắc chắn sẽ rực rỡ đủ loại, phong nghi làm say lòng người”

Loại chuyện như vậy, Ngô Ảo cũng không thể nói rõ, nàng nhìn thấy nữ lang nhà mình, nhanh như thế đã si mê Lan Lăng vương, mới tỉnh táo lại, đó là niềm vui sướng xuất phát từ tận đáy lòng

Mãi đến khi thiếu nữ rơi vào mơ ước, thao thao bất tuyệt nói không ngừng, nói hết những điều nàng muốn nói, Ngô Ảo mới cẩn thận nhắc nhở: “Nữ lang, lão nô không biết cái gì gọi là phong thái, phong nghi, lão nô chỉ biết địa vị cao thấp có khác. Trương cơ này cực kì có phong thái, nhưng mà nàng chỉ là một cơ thiếp, hơn nữa mãi mãi cũng chỉ là một cơ thiếp. Lại nói, nàng trưởng thành như vậy, không biết Quận vương phi tương lai có thể dung thứ cho nàng được hay không?. Nếu như không dung được, người đẹp như vậy, rất nhanh sẽ héo rũ, cuối cùng cũng không biết sẽ chết như thế nào”

Một bữa tiệc toàn những lời hung ác tàn khốc khắc nghiệt, kéo những thiếu nữ hưng phấn, ngưỡng mộ, trở về với hiện thực, nàng ngơ ngác đứng ở nơi đó thật lâu, thật lâu cũng không thể mở miệng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.