- Tất ... Mã ... Ôn ... Chẳng phải là ..
Tiểu Tất lẩm nhẩm rồi cười gục xuống, khiến người khác phải chú ý, cô liền đem lời Trương Thắng kể ra, cả phòng sững ra một giây sau đó cười nghiêng ngả.
- Bao nhiêu người cùng mời ba chị em bọn em tiếp đãi rồi mà chưa bao giờ nghĩ tới, anh hẳn là khách quen chốn phong nguyệt rồi.
Tiểu Mã cười chảy nước mắt nói:
Trương Thắng đỏ mặt tía tai xua tay:
- Không, không, không ... Tôi ... tôi lần đầu tới đây.
Nói xong thấy hối hận liền, mình đâu phải là nữ nhân, khoe "lần đầu" làm quỷ gì?
Xã trưởng Giả vỗ mông hai cô gái:
- Hay là hai em cùng qua đó, để Bật Mã Ôn cùng chiếu cố Tiểu Trương Thắng?
Tiểu Ôn lập tức ôm lấy cánh tay Trương Thắng, môi giảu lên rõ cao, như ghen tuông nói:
- Chẳng cần, hai chị chiếu cố tốt cho ông chủ Giả là được, vợ chồng bọn em không muốn người khác xen vào.
Xã trưởng Giả cười dài:
- Cứ tưởng chỉ có cờ bạc đãi mới đãi tay mới, không ngờ quy luật đó cũng đúng ở chốn này, xem ra đêm nay Tiểu Trương không muốn làm tân lang cũng không được rồi.
Trương Thắng nãy giờ tim đập với tần suất nhanh hơn bình thường mấy lần, người cứ đụng chạm liên hồi với tấm thân trẻ trung của Tiểu Tất, lại thấy cả phòng không khí như thế, vị thôn trưởng tuổi lên chức ông nội ở trước mặt y đang nhiệt tình cùng cô gái giao lưu miệng lưỡi, tay thì luồn vào váy người ta sờ soạng khiến quần lót của cô gái kia cũng lộ cả ra ngoài, thêm hơi men và tiếng nhạc cùng ánh sáng mờ ào kích thích, y không khỏi lòng hươu dạ vượn, một bàn tay chẳng biết từ lúc nào đã đặt lên bờ vai trơn mịn của Tiểu Ôn, đang khẽ khẽ vuốt ve.
Nghe xã trưởng Giả nói vậy Trương Thắng hơi giật mình, nếu tiếp tục thế này, chỉ e mình càng lúc càng buông thả, càng lúc càng sa đọa, kết cục như xã trưởng Giả nói chắc khó tránh được. Nhưng vợ chồng một đêm? Không phải điều mà y muốn.
Quách Y Tinh nói rất đúng, Trương Thắng trúng độc tiểu thuyết với phim ảnh tình cảm rất sâu, nhất là loại cổ trang, tính cách vì thế có phần cổ hủ, một chàng trai 24 tuổi chưa có bạn gái, tất nhiên đem mọi ảo tưởng tình yêu của mình đặt vào những câu chuyện tình cảm lãng mạn. Vì thế tình yêu, vợ chồng với Trương Thắng mà nói có chút thần thánh, với y mà nói, vợ là người cùng chia sẻ hoạn nạn, ngọt bùi đắng cay, là người bạn mà bất kể là khi bệnh tật già yếu sa sút đều nương tựa vào nhau.
Trương Thắng lại lặng lẽ rụt bàn tay đặt trên vai Tiểu Ôn lại, tuy y làm rất kín đáo, nhưng Tiểu Ôn nhận ra ngay, hơi ngẩn người, còn tưởng rằng vừa rồi mình từ chối không cho hai người chị em tới, khiến Trương Thắng phật ý, liền khơi lên lòng háo thắng, tự nhủ bất kể là vóc dáng hay là tư sắc đều nổi bật nhất trong đây, vậy mà không thể khiến con chim non này thần hồn điên đảo sao? Bọn họ làm cái nghề này, bất kể ban đầu vì lý do gì, nguyện ý hay không, lâu dần sẽ bị nó ảnh hưởng, chàng trai như Trương Thắng, Tiểu Ôn muốn vui vẻ một phen, đổi cảm giác.
- Anh Trương, chúng ta cùng hát một bài đi, hay là đổ xúc xắc uổng rượu.
Tiểu Ôn thân thiết nói, người như con rắn nước trườn vào lòng Trương Thắng:
- Lúc nãy tiếp các vị lãnh đạo uống nhiều rồi, sợ uống nữa không chịu nổi.
Trương Thắng không thể từ chối quá lộ liễu, một tay đặt lên eo Tiểu Tất vuốt nhẹ, nhưng cảm giác khác hẳn lúc nãy rồi, vì trong tranh đấu nội tâm hết sức dữ dội.
Có giọng nói đang ra sức xúi bẩy, cần gì tỏ ra quả đường hoàng đứng đắn ở đây, không phải tỏ vẻ thanh cao hơn đám dâm dân kia à? Người ta bị thấy coi thường, tất nhiên không chịu làm ăn với mình, chỉ đối phó một chút, không tới bước cuối cùng là được, cho dù có tới bước đó cũng đâu hề gì, đâu phải vợ chồng thật, chẳng qua vụ buôn bán xác thịt thôi, mấy cô gái này đêm đêm động phòng hoa chúc đổi tân lang, một cánh tay ngọc ngàn người gối, nửa đôi môi hồng vạn khách hôn mà.
Ý nghĩ đó sinh ra càng làm Trương Thắng toát mồ hôi lạnh, lần này buông thả một chút sẽ có lần sau, rồi lần sau nữa.
Lúc này xã trưởng Giả cùng mấy cán bộ thôn đã kéo cô gái bên cạnh lên, ra giữa phòng bao khiêu vũ, ánh đèn rất phối hợp tối lại, tiết tấu nhạc trở nên nhiệt liệt kích thích, mấy lão già uốn éo người còn khoa trương hơn mấy cô gái.
- Chúng ta cùng ra khiêu vũ đi.
Tiểu Ôn ghé vào bên tai Trương Thắng làm nũng, hai cánh môi mơn chớn lỗ tai y:
- Tôi không biết nhảy.
Trương Thắng ứng phó với Tiểu Ôn ngày một khó khăn, thực ra là y biết, lúc ở nhà máy thường giúp công đoàn và văn phòng tổ chức hoạt động văn nghệ, vì có Trịnh Tiểu Lộ, nên y là phần tử rất tích cực, từng học khiêu vũ, còn rất giỏi nữa.
- Em biết, để em dạy anh nhé, dễ lắm, đầu tiên thế này ..
Tiểu Ôn nói rồi kéo Trương Thắng đứng dậy, dán sát vào người y, hai bầu ngực nóng bỏng phát huy sức quyến rũ mức cao nhất, đặt một tay Trương Thắng lên vai mình, một tay đáng lẽ đặt bên eo chẳng biết thế nào lại đặt vào mông:
Cảm thấy mình lại sắp mất kiểm soát, Trương Thắng nói nhanh, sau đó hoảng loạn chạy luôn ra ngoài:
- Tôi, tôi muốn đi vệ sinh.
Không đợi Tiểu Ôn phản ứng đã chạy mất.
Vừa mới ra ngoài liền gặp một nhóm tiểu thư đi qua, không ít cô gái háy mắt với y, có cô chu môi ra khiêu khích, Trương Thắng cúi đầu xuống, té ra nãy giờ bị Tiểu Ôn khiêu kích, dũng quân y đã dựng lên cái lều tướng, vô cùng bất nhã, trong lúc quẫn bách, Trương Thắng xoay người vào tường, tay thò vào lòng lấy ra chuỗi chìa khóa, tập trung tinh thần đếm ...
Trương Thắng đứng đó đếm chìa khóa nửa ngày trời, trông có vẻ giống như đang tìm chìa khóa nhưng vì say rượu cho nên tìm mãi không ra, người qua người lại cũng không để ý, những trò điên rồ người ta làm ra khi say rượu nhiều lắm, người này tương đối bình thường rồi.
Tới khi phía dưới hoàn toàn lắng dịu, Trương Thắng mới chạy tới nhà vệ sinh, không chỉ vốc nước lên mặt mà còn móc họng nôn ra rất nhiều, tới lúc tưởng chừng nôn cả mật ra mới thôi, trò này không tốt cho thân thể tí nào, nhưng được cái đầu óc tỉnh hơn rõ rệt. Trên đường quay về, Trương Thắng tự nhủ lần này có thể kháng cự lại được Tiểu Ôn rồi, đợi khi y mở cửa phòng bao ra, khung cảnh bên trong làm y không tin nổi, chẳng còn ai ca hát hay khiêu vũ nữa , một đám nam nữ ôm nhau lăn lộn trên sàn làm đủ mọi tư thế dâm dục, chỉ có Từ Hải Sinh ngồi mé trong ghế sô pha vắt chân hút thuốc, không có động tĩnh gì.
Tiểu Ôn và cô gái khác bị một nam tử trung niên gầy gò đen đủi đè xuống dưới, đang cười hi hí ỡm ờ khiêu khích, nam nhân kia không khác gì chó hoang động tình, ra sức cắn mút hai cô gái trẻ, đám nam nhân quần áo là lượt lúc này hoàn toàn biến thành cầm thú.
Nam nhân vì tình dục, nữ nhân vì tiền tài, không khí tràn ngập một mùi vị dâm dật mê loạn.
Cảnh tượng đó khiến Trương Thắng ghê tởm, nghĩ lại lúc nãy thiếu kiềm chế chút thôi thì mình cũng gia nhập vào hàng ngũ này không khỏi thầm kêu may mắn, ý chí cũng càng thêm kiên định, có điều tình huống như thế y không muốn tham dự, song cũng không tiện lùi ra ngoài, rất khó xử. May mà Từ Hải Sinh nhìn thấy y về, gọi người bật đèn lên, thanh toán tiền, một đám thú vật lúc này vẫn lưu luyến khôi phục lại vẻ chính nhân quân tử.
Trả tiền xong, mọi người ai nấy chọn cô gái mình vừa ý, tiếp tục tiết mục còn chưa tận hứng của bọn họ, Tiểu Ôn u oán nhìn Trương Thắng, y làm như không thấy. Xã trưởng Giả ôm Tiểu Tất và Tiểu Mã đi tới, cười khà khà:
- Tiểu Ôn à, người ta không nhìn trúng em rồi, đi nào, đêm nay theo anh.
- Cám ơn ông chủ Giả.
Tiêu Ôn thoáng cái đã tươi cười ngay được, hớn hở nhảy tới ôn chụt lên má ông ta một cái: