Captive Of My Desires

Chương 28: Chương 28




Timothy Sawyer có lẽ sẽ quay lại cabin của mình theo hòa ước, nhưng Gabrielle không nghĩ gã sẽ giữ lời, thậm chí không tin chút nào. Với một người đàn ông to lớn như thế, gã đúng là mớ rắc rối lớn, với nàng – là rắc rối vô cùng nguy hiểm, và nàng sẽ không đánh cuộc phen nào với gã nữa.

Nàng, Richard, và Bixley xích thành công Timothy vào cái tường vững trãi nhất trong cabin của gã. Người đàn ông to lớn biết thân biết phận với sự ngoan ngoãn đáng ngạc nhiên, có lẽ bởi vì Gabrielle làm gã rối trí bằng cách trả lời hết câu này đến câu khác, để thỏa mãn sự hiếu kỳ của của gã về cuộc đời làm cướp biển của cha nàng. Trước khi bước ra khỏi cabin, nàng thậm chí còn bảo gã, “Cám ơn vì đã giữ lời và không gây thêm rắc rối nào nữa.” Gã chỉ đơn thuần nhún đôi vai rộng. Thế là xong. Và con tàu vẫn dưới sự chỉ huy của nàng – mặc dù suýt thì tuột mất.

Nàng hướng lại về phía cabin thuyền trưởng. Đêm tối còn rắc rối gấp đôi. Ohr đã biết thế. Họ sẽ không liều bất cứ cơ hội nào nữa. Và nàng đã đi ‘chăm sóc’ cho Sawyer lâu đủ để hy vọng rằng bây giờ Drew đang ngủ rồi, hay nếu không, anh sẽ im lặng để nàng có thể làm thế.

Chả may mắn gì cả.

Anh đợi cho đến khi nàng đã trườn vào giường. Anh thậm chí còn để nàng thấy thoải mái, xếp lại gối vài lần, vuốt mượt cái chăn đang nằm. Nhưng khi nàng thở dài khoan khoái – trên chiếc giường thoải mái – thì giọng anh bỗng kéo giật nàng lại.

“Tôi đang ngồi đây nghĩ về ngực em có vị như thế nào đó.”

Lúc đầu nàng nghĩ mình đã nghe nhầm. Người đàn ông ấy sẽ không thực sự nói gì như vậy, hay bằng chất giọng vui chuyện như thế. Tình nhân có lẽ bàn luận những thứ tương tự với nhau, nhưng họ chắc chắn không phải!

Nhưng sau đó anh nói thêm, “Vị mặn mà của gió biển? Hay giống những cánh hoa hồng từ mùi hương của em? Đúng thế, tôi đã ngửi thấy những bông hồng trên em. Hay chúng sẽ đơn giản là có vị giống phấn ong?

Giờ thì má nàng đang đỏ bừng lên vì ngượng, nàng càu nhàu, “Tôi sẽ khóa miệng anh lại.”

“Tôi ước gì em sẽ thử.”

Nàng biết lúc này anh đang làm gì rồi, làm nàng tức đến mức lại gần anh để anh có thể đảo ngược tình thế lần nữa. Làm gì có chuyện chêt tiệt ấy. Nàng lật mình, quay lưng lại phía anh, nhưng trong bóng tối anh sẽ không biết đều đó. Mặc dù sự im lặng chắc sẽ làm anh tỉnh ra, vì thế nàng quyết tâm không nói chuyện với anh thêm nữa.

“Trở lại ngực em nào,” anh gợi ý bằng giọng lười biếng.

“Còn lâu.”

Quá nhiều cho sự quyết tâm của nàng. Một cách tuyệt vọng, nàng đưa gối lên đầu và giữ nó bịt chặt quanh tai. Chết tiệt là nàng vẫn nghe thấy anh

“Tôi biết chúng căng tròn như thế nào, Gabby. Tôi nhớ như in chúng đã đầy đặn trọng tay mình ra sao. Nhưng tôi muốn nếm chúng. Tôi nên như thế khi tôi có em quằn quại trong lòng mình hôm nay. Nhân tiện, điều đó thật tuyệt vời. Tôi đã mong em sẽ ngồi trong lòng mình lần nữa. Nhưng bây giờ quay trở lại ngực em đã nào. Em sẽ thích tôi nếm chúng chứ, em nghĩ sao?

“Anh chắc hẳn đang nhớ tới bộ ngực của những người phụ nữ khác, một trong vô số nhân tình mà anh có ở mọi bến cảng ấy. Ngực tôi nhỏ, hầu như phẳng lỳ, vì thế anh có thể ngừng nghĩ về chúng được rồi!”

“Nói dối!.” anh cười khùng khục. “Tôi nhớ mọi thứ về em, Gabby, miệng em có cảm giác thế nào trên miệng tôi, đầy đam mê như thế nào khi có em trong vòng tay, thấy tuyệt vời ra sao khi giữ em lại gần. Nhưng câu hỏi trong đầu tôi là, em luôn đầy ham muốn như vậy, hay chỉ có tôi mới khiến em phản ứng theo cách như thế?”

“Không phải việc của anh, Thuyền trưởng.”

“À, nhưng tôi coi nó là việc của mình đấy, em yêu à. Tôi sẽ tìm ra, em biết không. Có lẽ không phải hôm nay hay ngày mai, nhưng một ngày nào đó khi tôi lại tìm thấy em, và tôi sẽ lại tìm được em, chúng ta sẽ làm tình. Tôi hứa chắc đấy. Và sau đó tôi sẽ biết ngực em theo cách riêng tư nhất. Thực thế, tôi sẽ biết từng inch thân mật trên em. Tôi không nghi ngờ chút nào trong đầu là nó sẽ xảy ra.”

Nàng suýt bột miệng bảo anh đang ảo tưởng, nhưng một phần trong nàng, chỉ phần nhỏ thôi, hy vọng là anh không. Đó là về việc làm tình và lời hứa của anh rằng điều ấy sẽ xảy ra. Ôi trời ơi, sao nó lại làm nàng sửng sốt thế. Dạ dày nàng đã nhộn nhạo một cách đầy ham muốn. Mạch đập nàng đã di chuyển lang thang mọi ngóc ngách cơ thể vì những thứ anh nói. Và ngực nàng thì ngứa ran, nụ hoa nhanh chóng siết chặt, y như cái đêm anh cố gắng quyến rũ nàng trong phòng khách của em gái. Nàng có thể nhớ từng xúc cảm mạnh mẽ đã trải qua đêm đó và rùng mình vì khoái cảm.

“Em thích nghe về nó chứ, về việc mà tôi sẽ làm trước tiên với em ấy?”

“Không!”

Nàng thực sự hét lên. Anh lại cười khùng khục. Và lờ đi lời từ chối.

“Tôi sẽ hôn em cho đến khi những ngón chân cong lên, thật sâu, và rất gợi tình, em cũng sẽ muốn làm giống thế. Sự thật là em sẽ hôn lại tôi. Em không thể kiềm chế mình được. Em sẽ giữ tôi thật chặt, dính sát vào tôi, chặt đến mức cảm thấy niềm khao khát của tôi ép chặt vào em, trong khi lưỡi chúng ta quấn quít trước. Tôi sẽ điều chỉnh thật hoàn hảo, em biết đấy. Tôi sẽ làm em phát điên vì ham muốn trước khi tôi cởi quần áo em. Và khi cuối cùng tôi được cởi chúng, sẽ thật là chậm, thật chậm…Em biết tại sao không?

Lờ anh ta đi. Đừng nói gì cả. Chúa ơi, bây giờ căn phòng nóng một cách chết tiệt. Quần áo nàng dường như quá chật đến nỗi nàng phải đấu tranh với nỗi thối thúc tự cởi chúng ra.

“Tôi sẽ thưởng thức từng giây phút làm em trần truồng,” anh bảo nàng, lúc này giọng anh nhỏ hơn, thầm thì hơn. “Và em cũng sẽ thế, vì tôi sẽ hôn em vào chạm vào em ở mọi nơi. Không phần nào của em thoát khỏi sự chú ý của tôi được. Cổ em, tai em, vai em sẽ cảm nhận được môi tôi. Ngực em sẽ cảm nhận được lưỡi tôi. Bàn và bắp chân em, và đặc biệt là đùi em, sẽ cảm nhận sự chăm sóc từ đôi tay tôi. Và ở giữa hai chân em, nơi em ẩm ướt và nhức nhối, tôi sẽ…”

“Dừng lại! Làm ơn!”

“Em muốn tôi chưa?” anh chậm rãi hỏi, thật gợi tình. “Em biết mình muốn mà. Đến với tôi, Gabby. Để nó xảy ra bây giờ đi nào. Không cần đợi nữa.”

Nàng cắn môi để giữ mình không trả lời anh. Và sau đó như bị gáo nước lạnh dội vào mặt khi nàng nghe thấy, “Ngay lúc này tôi muốn em nhiều đến nỗi tôi nghĩ mình có thể phá cái xích này bằng tay không.”

Không gì có thể làm nàng thoái khỏi cái nhìn gợi tình đó nhanh hơn ý nghĩ anh được tự do và làm chủ tình huống này lần nữa. Vẫn chưa được. Nàng chưa thể để anh có tàu lại được.

Nàng bắn ra khỏi giường, kéo chăn đi. Anh nghe thấy tiếng nàng băng qua phòng. Nàng không im ắng chút nào. Nàng chỉ không băng về phía anh. Anh gặng hỏi, “Em đang làm gì vậy?”

“Lấy một thùng nước lạnh,” nàng cáu cẳn, gần đến cửa.

“Chết tiệt, con bé kia, quay lại đây!”

Nàng không. Và trong khi anh có lẽ nghĩ nàng đang lấy nước để đổ lên đầu anh vì sự vỡ mộng gợi tình mà anh vừa mới ép uổng nàng, thì không. Mặc dù nàng tìm được một ít, và vỗ nó vào chính mặt mình. Sau đó tìm được một chỗ trên boong – không quá gió, và cuộn mình trong chăn để ngủ một lát. Không quá thoải mái, nhưng trong cabin thuyền trưởng là một loại khó chịu mà nàng không biết làm sao đối phó nổi, vì vậy bất cứ thứ gì cũng dễ chịu hơn thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.