CHƯƠNG 45: TÁC HỢP
Tuệ Đường vừa dứt lời liền hối hận tới muốn cắn bản thân một cái cho tỉnh ngộ, sao cô vừa mở miệng lại hỏi một câu hỏi kỳ cục thế này, bạn gái anh có tới không liên quan gì tới cô?
Người đàn ông phía trước nghe thấy câu hỏi của cô, hơi cứng người lại sau đó không quay đầu lại trầm ngâm hỏi:
” Cô hỏi như vậy là hy vọng cô ấy đến hay là không đến?” Tuy âm điệu lạnh lẽo nhưng trong đó mang ý tứ dò hỏi.
Tuệ Đường hối hận đến mức chỉ muốn lập tức thu lại câu nói vừa rồi, cô nghe Tiêu Đình hỏi thì rối loạn, gì mà hy vọng đến hay không đến, cô đương nhiên muốn cô ấy đừng có đến, nhưng mà ý nghĩ này làm sao cô có thể nói ra miệng, đó làm bạn gái của anh, nhỡ đâu anh muốn gặp cô ấy thì sao?
Cô hoang mang nói:” Em…không biết”
Dường như Tiêu Đình không hài lòng với đáp án như vậy, quay đầu trừng cô:
” Cô chỉ được trả lời một trong hai cái, không biết cái gì?”
Tiêu Đình đột nhiên dùng ánh mắt cùng ngữ điệu lạnh lùng như vậy, Tuệ Đường hoảng sợ, lắp bắp nói:
” Em…em đương nhiên….hy vọng anh và cô ấy tốt đẹp” Cô không còn biết bản thân đang nói cái gì.
Ngạc nhiên là khi nghe thấy đáp án của cô người đàn ông đối diện lại nhếch môi, lẳng lặng nhìn chằm chằm cô, không nhìn ra được thái độ gì, nhưng trong đôi mắt sắc bén ánh lên một ngọn lửa mơ hồ có thể thiêu đốt cô, vài phút sau, cô nghe thấy Tiêu Đình gằn từng chữ:
” Lâm Tuệ Đường, quả không nhìn ra cô lại là người tốt như vậy, tác hợp cho hôn thê cũ cùng người mới thành đôi đấy”
Từng câu từng chữ đâm vào lòng cô, rạch ra vết thương rỉ máu, cô nhìn Tiêu Đình trong đôi mắt hiện lên tầng bi thương cùng đau đớn nhưng chỉ trong chớp mắt liền biến mất, giống như những gì trước đó chỉ là ảo giác, rõ ràng trong lòng không muốn nhưng không hiểu sao những lời tiếp theo lại bật thốt lên:
” Quá khứ là em không tốt, nếu anh gặp được người mình thích đương nhiên em sẽ vui mừng thay anh”
Trong nháy mắt cô nói xong, sắc mặt Tiêu Đình trở nên vô cùng đáng sợ, ánh mắt anh lạnh đến cực điểm, toàn thân toả ra sát khí, cơn giận dữ trong cơ thể không cách nào dập tắt, anh cuồng nộ tóm chặt cổ tay Tuệ Đường, giọng nói âm lãnh như ác ma:
” Lâm Tuệ Đường, nói cho cô biết không cần đến cô phải nói tôi cùng bạn gái vốn đã hoà hợp, cô muốn thấy tôi và Đinh Nhã tình cảm mặn nồng ra sao đúng không? Được, tôi sẽ cho cô thấy”
Dứt lời, Tiêu Đình dùng lực buông tay cô ra, lấy điện thoại ra gọi, cô không biết đầu dây bên kia nói cái gì nhưng cô lại nghe được giọng nói dịu dàng của Tiêu Đình truyền đến:
” Nhã Nhã, bây giờ em đến chỗ anh được không?…Ừ…tại sao à…nhớ em…muốn gặp em thôi!”
Tuệ Đường cứng nhắc đứng đó, từng câu từng chữ rơi vào tai không nghi ngờ gì chính là lưỡi dao bén nhọn đâm vào tim, từng nhát gọt trái tim cô thành từng mảnh nhưng mà đau đớn nhất bây giờ là cô chỉ có thể đứng nhìn Tiêu Đình yêu thương một người phụ nữ khác, ngay cả lời thật lòng cũng không thể nói ra bởi cô căn bản không có tư cách đó.
Trên tay vẫn cầm máy sấy tóc, Tuệ Đường cật lực đè nén cảm xúc khó chịu chua xót trong lòng để Tiêu Đình không phát hiện ra điểm bất thường.
Từ lúc bắt đầu gọi điện thoại, Tiêu Đình luôn nhìn chằm chằm vào Tuệ Đường, ánh mắt lạnh lẽo không dời khỏi gương mặt cô một giây, anh cho rằng có thể nhìn thấy biến hoá biểu cảm trên gương mặt cô nhưng không nghĩ Tuệ Đường một chút thay đổi cũng không có, anh không biết cô đang nghĩ cái gì.
Tức giận trong mắt càng tăng thêm, Tiêu Đình nghĩ muốn trừng phạt cô vì hôm nay cô làm anh cực kì thất vọng.
Đúng, rất thất vọng, câu trả lời của cô khiến anh thất vọng!
Tiêu Đình giật máy sấy tóc trong tay Tuệ Đường ném lên bàn làm việc, giây tiếp theo đột nhiên hung hăng kéo cô về phía mình, Tuệ Đường không kịp khống chế cứ như vậy tựa vào lồng ngực rắn chắc của Tiêu Đình, giây tiếp theo, cô liền kinh hãi ngây người, sau đó trên môi truyền đến đau đớn, Tiêu Đình cúi đầu gặm cắn đôi môi của cô.
“A…đau…ưm” Tuệ Đường đau đến không thở được, cô sợ hãi vùng ra khỏi cánh tay cứng rắn của Tiêu Đình, ý định muốn chạy trốn.
Tiêu Đình hai mắt nhuốm đầy lửa giận, anh không thương tiếc cắn môi cô, phát hiện cô kháng cự, Tiêu Đình càng cuồng nộ giữ chặt cô, động tác không ngừng chà sát cuồng bạo dường như muốn rút hết khí lực của cô, cho đến khi cảm nhận được mùi vị của máu tràn đầy khoang miệng, lí trí của anh mới khôi phục.
Tiêu Đình buông Tuệ Đường ra, nhìn cô viền mắt thoáng hồng, đôi môi sưng đỏ, còn đang rỉ máu, cô dường như vẫn chưa thoát khỏi cơn khiếp sợ vừa rồi, vô lực nhìn Tiêu Đình.
Trong mắt Tiêu Đình thoáng hiện ra sự không đành lòng, nhưng rất nhanh bị che dấu.
Anh cho rằng bản thân anh phát điên mới làm ra hành động như vậy, nội tâm của Tiêu Đình chịu sự giằng xé khổ sở, rõ ràng rất hận Tuệ Đường nhưng lại dùng thời gian ba tháng quấn lấy cô, thậm chí đánh mất lí trí hôn cô.
Tiêu Đình không muốn tiếp tục để ý, ngồi vào bàn làm việc nhưng lại không biết làm gì, đột nhiên không kìm lòng được hỏi:
” Còn đau không?”
Tuệ Đường vẫn chưa hoàn toàn lấy lại tinh thần, ngơ ngác một hồi mới biết Tiêu Đình đang hỏi cô, theo bản năng đáp:
” Không sao”
Cô cảm nhận được vừa rồi hành động của Tiêu Đình xuất phát từ tức giận, nhưng cô không biết mình đã làm gì sai khiến anh tức giận như vậy.
Hai người không ai nói thêm gì nữa, một lát sau, ngoài cửa truyền đến tiếng động.
Tiêu Đình hơi nhíu mi nhìn đồng hồ, vẫn chưa tới giờ làm việc, nếu vậy người ngoài cửa….
Anh quay sang nhìn Tuệ Đường, sau đó bỗng nhiên đứng dậy đến giá sách phía sau thực hiện một vài thao tác, giá sách liền chuyển động hiện ra một cánh cửa, anh không nghĩ ngợi liền bắt lấy cổ tay Tuệ Đường mở cửa kéo cô vào trong, dặn dò:
” Đây là phòng nghỉ của tôi, cô ngoan ngoãn ở trong này, không có việc gì đừng phát ra tiếng động lớn” Nói xong liền buông tay cô ra chuẩn bị đóng cửa.
Nhưng Tuệ Đường bỗng níu lấy cánh tay anh, gấp gáp hỏi:
” Anh đi đâu?” Sao tự nhiên muốn nhốt cô ở trong này, là ai ở ngoài cửa chứ?
Tiêu Đình giật tay ra khỏi tay Tuệ Đường, như có như không cười, đôi mắt sâu không thấy đáy:
” Nhã Nhã đến rồi, cô sáng sớm đã xuất hiện trong phòng làm việc của tôi dễ gây hiểu lầm, hay là cô muốn đứng ở bên cạnh nghe tôi và cô ấy nói chuyện yêu thương?”
Vẻ mặt Tuệ Đường phút chốc trắng bệch, cô vội vàng nói:
” Không, em ở trong này.”Tuyệt đối không thể để bạn gái anh biết sự tồn tại của cô.
Tiêu Đình không nói thêm gì nữa , trực tiếp đóng cửa , giá sách lại khôi phục như lúc đầu.
Đinh Nhã ở bên ngoài gõ cửa rất lâu mà không ai trả lời, cô thử nắm tay vịn thấy cửa không khoá liền đẩy vào, trông thấy Tiêu Đình phong thái trầm tĩnh ngồi bên bàn làm việc thì ngạc nhiên:
” Tiêu Đình, anh ở trong này sao lại không lên tiếng?” Cô nhận được cuộc gọi của Tiêu Đình vừa mừng vừa lo chạy tới đây, chỗ ở của cô vốn rất gần toà cao ốc này, tuy trong lòng nảy sinh khó hiểu bởi Tiêu Đình chưa từng chủ động gọi điện cho cô nhưng Đinh Nhã vẫn thực sự rất vui.
Nếu như cô không nghe nhầm, ở trong điện thoại, Tiêu Đình nói nhớ cô, Đinh Nhã lòng đầy ngờ vực, rõ ràng bọn họ vừa gặp nhau ngày hôm qua thái độ của Tiêu Đình đối với cô cực kì lạnh nhạt, tại sao chỉ qua một đêm liền thay đổi?
Tuy có nghi vấn trong lòng nhưng cô vẫn rất hy vọng quan hệ của mình cùng Tiêu Đình trở nên tốt đẹp.
Tiêu Đình nhàn nhã ngồi trên bàn làm việc, nghe thấy giọng nói của Đinh Nhã thì hơi quay đầu nhìn cô, trong ánh mắt hiện lên sự dịu dàng hiếm có, ngay cả giọng nói cũng trở nên trầm thấp đầy mê lực:
” Em đến rồi sao? Mau lại đây!”
Đinh Nhã từng bước tiến lại gần Tiêu Đình, đến khi cô đứng trước Tiêu Đình, anh bỗng nhiên vươn tay về phía cô, đưa tay vén tóc cô, động tác cực kì dịu dàng:
” Em xem tóc em rối cả rồi, vừa rồi anh gọi có phải đã đánh thức em hay không?”
Đinh Nhã bị hành động của Tiêu Đình làm cho giật mình tới ngây người, trong trí nhớ của cô Tiêu Đình chưa bao giờ nói những lời nói tình cảm như vậy, chưa từng làm ra hành động gần gũi nào với cô, cô cứng nhắc đáp:
” Làm sao có thể, chắc vừa rồi em đi nhanh nên tóc bị gió thổi, đúng rồi, anh không phải rất bận sao còn gọi cho em tới đây”
Tiêu Đình nhìn Đinh Nhã, giọng nói vô cùng ấm áp :
” Tất nhiên phải làm việc kiếm tiền nuôi em chứ, nhưng anh muốn nhìn thấy em nên gọi em đến”
Đinh Nhã nghe vậy trong lòng liền cảm thấy ngọt ngào, cô hoàn toàn quên hết mới ngày hôm trước Tiêu Đình lạnh nhạt với cô cỡ nào, chỉ cho rằng Tiêu Đình hồi tâm chuyển ý bắt đầu thích cô, người đàn ông xuất chúng như vậy sẽ khiến biết bao phụ nữ vây quanh, thế nhưng từ ngày quen biết Tiêu Đình cô liền biết được Tiêu Đình không giống những tài phiệt có tiền khác đều có vài người phụ nữ bên mình, tuy anh xem mặt chọn cô làm bạn gái hữu danh vô thực nhưng anh cũng không hề gần gũi với bất kỳ người phụ nữ nào khác cho nên Đinh Nhã có đủ tự tin có thể ngồi vào chiếc ghế phu nhân tổng giám đốc.
Đinh Nhã ngượng ngùng nói:
” Anh thật là…. anh còn bận việc sao người ta có thể quấy rầy, em về đây, anh cứ làm việc của mình!”
Nói xong Đinh Nhã liền xoay người về phía cửa nhưng cô còn chưa nói xong bàn tay liền bị Tiêu Đình nắm chặt:
” Đừng đi, nếu muốn chúng ta cùng đi”
Đinh Nhã kinh ngạc:
” Chẳng lẽ hôm nay anh không có công việc cần xử lý ”
Tiêu Đình đứng dậy rời khỏi bàn làm việc, ôm lấy Đinh Nhã, nói:
” Nhã Nhã, công việc rất quan trọng nhưng em ở trong lòng anh lại càng quan trọng hơn”
Ở phía sau kệ sách bên trong phòng nghỉ xa hoa, Tuệ Đường nghe câu nói kia đau lòng ngồi bệt xuống bịt chặt miệng ngăn bản thân phát ra thanh âm nức nở.
Căn phòng này không hề có cách âm, cuộc nói chuyện của Tiêu Đình cùng Đinh Nhã cô đều nghe không sót một chữ, cuối cùng thì co Tuệ Đường cũng hiểu Tiêu Đình nói muốn cho cô thấy rốt cuộc là thế nào.
Người quan trọng nhất trong cuộc đời của cô ở trước mặt nói với người phụ nữ khác rằng cô ấy là người quan trọng ở trong lòng anh!
Tuệ Đường rất muốn bịt chặt tai để không phải tiếp tục nghe thêm những lời khiến bản thân khổ sở thế nhưng cô phát hiện làm cách nào thì cuộc đối thoại của bọn họ cô vẫn rơi vào tai cô
Cô nghe thấy âm thanh nhỏ nhẹ mềm mại của Đinh Nhã vang lên:
” Tiêu Đình, anh nói thật lòng sao?”
Sau đó, Tuệ Đường nghe thấy Tiêu Đình ” Ừ” một tiếng, mặc dù âm thanh rất nhỏ nhưng cô vẫn nghe được rõ ràng.
Dũng khí để cô theo đuổi anh, từng chút một bị giảm nhưng Tuệ Đường lại không hề có ý định từ bỏ.
Không cần ai nói cô vẫn hiểu cô là người thứ ba xen vào mối quan hệ nam nữ đôi bên giữa bọn họ, nhưng ít ai biết rằng năm năm cố gắng của cô chỉ hy vọng đổi lấy hai chữ “Tiêu Đình”, đổi lấy tư cách đứng bên cạnh anh.
Từ bỏ, hai chữ này cô không làm được!
Tuệ Đường đứng dậy, qua loa lau nước mắt rồi đi vào bên trong phòng, cố ép mình quên đi nhưng gì đang diễn ra.
Cô đi quanh phòng một vòng phát hiện nơi này được thiết kế đặc biệt sang trọng y như một căn hộ bình thường chứ không phải phòng nghỉ, ngoại trừ không có khu bếp nấu nướng ra thì mọi thứ trong này đều có từ ghế sopha, giường ngủ, tivi, bàn làm việc đến nhà tắm….
Thảo nào khi cô vừa đến liền nhìn thấy tóc cùng toàn thân Tiêu Đình đều hơi ướt, có lẽ đêm qua anh nghỉ lại căn phòng này, sáng nay khi gặp cô là lúc vừa tắm qua.
Có lẽ là tinh thần không được tốt, Tuệ Đường đi đến bên giường liền ngả người nằm xuống, nghĩ đến nơi này từng có hơi ấm của anh, nệm giường phảng phất hương thơm thanh mát, Tuệ Đường cúi đầu khẽ cảm nhận mùi hương này, phát hiện nó rất quen thuộc, quen thuộc đến mức cô lập tức nhận ra đây là mùi hương gì.
Bạc hà, hương thơm này giống hệt mùi sữa tắm trước kia cô chọn cho Tiêu Đình!
Tuệ Đường ngạc nhiên, như để chứng thực suy nghĩ của mình cô liền đứng dậy chạy vào phòng tắm, Tuệ Đường nhìn qua đống chai lọ đủ nhãn hiệu trên giá, phát hiện chai sữa tắm kia.
Đột nhiên có một giọt nước ấm rơi vào trái tim Tuệ Đường làm cô thấy toàn thân đều trở nên ấm áp.
Anh đến bây giờ vẫn còn dùng nhãn hiệu sữa tắm này.
Tuệ Đường còn nhớ rõ rất lâu trước đây khi bọn họ cùng nhau đi mua sắm, khi đến gian hàng bán dầu gội sữa tắm cô thích thú lựa chọn, mở nắp ngửi từng hương thơm từ những sản phẩm đó, cuối cùng khi cô chọn sữa tắm thấy một nhãn hiệu mới ra mắt cầm liền ngửi thử cảm thấy rất thích mùi hương của loại sữa tắm này, thầm nghĩ muốn dùng nhưng đáng tiếc đó là loại dành cho nam, Tuệ Đường lập tức suy nghĩ đến Tiêu Đình đang đứng bên cạnh, cô hớn hở đưa cho anh xem:
” Cậu à, cậu xem loại sữa tắm này đi, rất tuyệt”
Tiêu Đình khi đó chỉ hơi liếc nhìn chai sữa tắm kia , hơi nhíu mày hỏi:
” Em thích loại đó à?”
Hai mắt Tuệ Đường lập tức sáng rỡ:
” Thích, em rất thích!”
Tiêu Đình khẽ ” Ừ ” một tiếng sau đó đưa tay lấy chai sữa tắm từ tay cô, thản nhiên bỏ vào giỏ đẩy đi.
Cô lúc đó vẫn còn nhỏ, lập tức thắc mắc:
” Ơ, cậu không xem thử à?”
Khi ấy Tiêu Đình giống như lười mở miệng trả lời, tóm Tuệ Đường một mạch kéo đến quầy thanh toán
Vậy mà hôm nay Tuệ Đường không ngờ rằng có thể một lần nữa nhìn thấy chai sữa tắm này ở đây, điều đó có nghĩa Tiêu Đình vẫn luôn dùng loại này?
Bất chi bất giác Tuệ Đường liền nở nụ cười, cô đặt chai sữa tắm về vị trí cũ, đi ra ngoài.
Cô có thể suy nghĩ rằng anh vẫn còn một chút nhớ đến cô hay không hay chỉ đơn giản là nhãn hiệu kia cũng cùng sở thích với anh?
Nghĩ đến Tiêu Đình vẫn còn ở bên ngoài cùng bạn gái còn đem cô giữ trong căn phòng này Tuệ Đường hơi buồn bực.