CHƯƠNG 2
Ta nghĩ đến rất lâu trước đây từng đọc qua một chuyện cổ tích – nàng tiên cá, câu chuyện đó được tôn sùng là chuyện tình kinh điển trong thế giới ngư loại chúng ta, nó nổi tiếng tương đương với “Hoàn trư ca ca” của Quỳnh Dao nãi nãi. Ta cảm thấy nó quả thực chính là chuyện kể về hoa tâm nam và tiểu bạch thụ cực kì thường thấy trong BL tiểu thuyết thịnh hành đương thời.
Nam nhân giống nhau đều là thứ ngu xuẩn, lúc cùng tiểu công chúa rời biển, hắn cư nhiên ba hoa tri thức về biển cả với nàng, ghê tởm hơn chính là hắn rõ ràng đồng ý với nàng rồi, thế mà khi vừa nhìn thấy công chúa nước láng giềng, liền lập tức đứng núi này trông núi nọ, loại chuyện kể này người xem thật muốn quẳng sách, nhưng Tiểu Phương trái lại yêu thích vô cùng, mỗi ngày buổi tối đem bản cổ tích Andersen cũ nát nọ gối dưới đầu mình, lúc rảnh rỗi liền lấy lên đọc một lần, nói với ta một ngày nào đó Thượng Đế sẽ phái tới hoàng tử của nàng cùng nàng đàm một hồi luyến ái oanh oanh liệt liệt.
Loại huyễn tưởng không thực tế kia ta thường sẽ giội nước lạnh, vì thế Tiểu Phương tức giận đến độ một đoạn thời gian rất dài cũng không để ý đến ta, đột nhiên một buổi tối nọ, khi cơn giông nổi lên, nàng vội vã chạy tới một phát kéo ta chạy ra ngoài, ta hỏi nàng làm cái gì nàng nói đi hỗ trợ cứu hoàng tử của nàng.
Hoàng tử? Hoàng tử ở đâu ra?
Tiểu Phương nói gần một tháng qua, thường thấy một chiếc thuyền buôn xa hoa đi qua hải vực chúng ta, trên thuyền có một người trẻ tuổi anh tuấn vừa nhìn biết ngay là thủ lĩnh, hắn lớn lên anh tuấn bất phàm khí chất cao quý đôi mắt sáng giống như ngôi sao trên trời. Hắn nhất định chính là hoàng tử trong mộng mà trời cao ban tặng cho nàng, mà giờ đây biển gầm làm thương thuyền của hắn gặp nạn, sau đó ta muốn mỹ nữ cứu anh hùng khiến hắn đối ta nhất kiến chung tình không phải ta không cưới…
Ta nói ta còn lớn lên anh tuấn bất phàm khí chất thoát tục mắt cá lớn như mắt trâu nè, với lại đừng quên tiểu công chúa cuối cùng biến thành bọt biển ngay cả cái thi thể cũng không còn, càng huống chi Quỳnh Dao nãi nãi đã qua thời rồi phim mới “Nhất liêm u mộng” của bà có thể đem ngươi nhát ra một thân da gà. Tiểu Phương một chưởng đập qua dây gào lên nói ngươi giúp hay là không giúp ta? Bị *** uy của nàng bức bách ta chỉ có thể quẫy quẫy đuôi cá đi cùng nàng.
Vừa chạy ra ngoài khơi, ta liền thấy một chiếc thuyền buôn đang xóc nảy lên xuống giữa biển khơi hắc ám, sấm chớp dày đặc mắt thấy sắp đem chiếc thuyền nọ chém thành hai nửa, không ít thủy thủ đã ngã vào trong biển giãy dụa cầu sinh, sóng gió quá lớn kéo ta ra khỏi bên người Tiểu Phương, ta lo không nổi hoàng tử của Tiểu Phương, thuận tay bắt lấy một cái phao cứu sinh ném cho thủy thủ rơi xuống nước.
Cũng quên mất mình rốt cuộc cứu mấy người, chỉ nhớ rõ lúc liều sống liều chết đem người cuối cùng kéo lên bờ, đã thấy Tiểu Phương chẳng biết từ nơi nào lao tới một phát nhào vào trên thân người nọ, bắt đầu gọi hoàng tử ngươi tỉnh tỉnh nha ngươi vẫn chưa có cùng ta đàm một hồi luyến ái oanh oanh liệt liệt cũng không thể cứ đơn giản giơ bím tóc như thế, khóe mắt ta một trận co giật, bắt đầu cường liệt thương cảm cho cuộc sống yêu đương tương lai của vị hoàng tử này.
Dưới một loại chết lay sống lắc của Tiểu Phương, cái vị gọi là hoàng tử trẻ tuổi kia phun ra một ngụm nước, cuối cùng mặt mày xanh mét tỉnh lại. Trên thực tế ta hoài nghi là do cân nặng của Tiểu Phương đè lên người, thiếu chút nữa làm hắn hít thở không thông, cho nên hắn mới phải mở mắt.
Ta hoàn toàn có thể hiểu được, sau khi một người cho rằng chính mình tất tử vô nghi nhìn thấy bên người đột nhiên đứng hai mỹ nhân ngư một trái một phải, đều sẽ cho rằng chính mình đã đến âm phủ dưới đáy biển rồi, nhìn bộ dạng ngốc trệ của hắn, ta ngay từ đầu liền không khách khí nhéo lên bắp đùi hắn, đau đến mức hắn một trận chết đi sống lại.