CHƯƠNG 4
Tình cờ thế nào ngay lúc đang rơi lên một cái đệm mềm, cúi đầu nhìn một cái, không phải chính là cái tên hoàng tử xui xẻo ngày hôm qua?
Ê đồng tính luyến chết tiệt! Sĩ khả sát bất khả nhục, ngươi có bản lĩnh liền bắt ta lại mổ ngực rửa rửa rồi rán, rán ngược rán xuôi hai mặt đều rán cũng theo ngươi, nhưng muốn ta đàm luyến ái với ngươi khẳng định là không được!
Ta tuyệt đối không có ác ý với ngươi, chỉ là muốn cảm tạ ơn cứu mạng của ngươi một phát.
Hoàng tử cười xòa mở tủ lạnh nhỏ bên người ra, bên trong nguyên dãy đều là kem Haagen-Dazs, nhìn đến hai mắt ta nổi lên lục quang mạnh nhào tới, cũng không quản bên trong bỏ xuân dược hay là phát tình tề liền bắt đầu lang thôn hổ yết.
Thích không? Hoàng tử cười tủm tỉm nhìn ta.
Ờ ờ… Ta ăn đến đầy mặt đều là chocolate vội cuống quít gật đầu.
Vậy ngày mai ta lại mang một ít đến cho ngươi ăn.
Tốt thôi! Chờ ta đáp khỏi mồm mới phát hiện tựa hồ có chút không đúng, thế nhưng lực dụ hoặc của kem quá lớn rồi, hại ta căn bản không rảnh suy nghĩ cái khác.
Một ngày này ta đều tiêu hao ở trên thuyền của hoàng tử mà vượt qua, ăn hơn mười cây kem một đĩa lớn bánh pút-đing trái cây, nếm thử cánh gà nấu coca hoàng tử tự mình làm, xem hai bộ DVD thuận tiện còn lên mạng kiểm tra email của ta một phát với cả tải mấy bộ tiểu thuyết vào điện thoại di động không vào nước của ta để dành buổi tối lại xem.
Sau khi phất tay cùng hoàng tử cáo biệt, ta trốn về đáy biển. Kem ăn nhiều quá khiến ta toàn thân đóng băng, trong lòng cũng thật cao hứng. Các trưởng lão cá thường nói cùng nhân loại kết giao bằng hữu là rất nguy hiểm, bọn họ khẩu Phật tâm xà hai mặt ba dao lật lọng trắng trợn ngoài mặt hòa khí ám tàng gian trá. Theo sách vở ta đã đọc cũng không có cái nào là không tỏ rõ nhân loại thực sự không thể tin cậy, càng huống chi tên hoàng tử kia còn nhìn chằm chằm ta, nhưng kem hắn mang đến thực sự ăn quá ngon đi, với lại hắn đối ta cũng một mực nho nhã lễ độ là một bạn chơi tương đối khiến người thư giãn. Thế giới đáy biển thực sự rất tịch mịch, bạn bè ít ỏi của ta chẳng qua cũng là Tiểu Phương với hữu hạn vài người, kết giao bạn bè mới chung quy cũng không phải chuyện xấu.
Về sau ta liền nhiều lần đến thương thuyền của hoàng tử chơi, ta phát hiện ngoại trừ biết nấu ăn lại cực kì khẳng khái cho ta ăn kem những ưu điểm này ra, hoàng tử còn là một người lắng nghe cực kì an tĩnh, cái thế giới võ hiệp huyễn tưởng thiên mã hành không và ngư loại triết học quan thâm trầm nghiêm túc của ta cuối cùng đã có người nghe.
Ta bắt đầu thao thao bất tuyệt giới thiệu tư tưởng quan của mình, hoàng tử lúc nào cũng nghe đến tân tân hữu vị không hề bỏ lỡ cơ hội tỏ vẻ tán thành, tuy rằng sau đó chứng thực hắn căn bản chỉ là có kỹ xảo vuốt mông ngựa mà thôi.
Người một khi có rồi người nghe liền khó tránh khỏi mù quáng, ta còn nói cho chính hắn nghĩ tới một loại cuộc sống ẩn cư tu hành, còn có nếu như thật sự có thể luyện thành “Cửu âm chân kinh” hoặc “Ngọc nữ tâm kinh” thì càng tốt, hoàng tử cười thiếp lại đây nói, nếu như ta thực sự muốn đi Tung Sơn Thiếu Lâm Tự mà nói, hắn có thể đưa ta đi, nhưng sợ rằng phải ôm ta hoặc cõng ta lên đường.
Tiểu Phương nói không sai, cặp mắt hắn khi đó sáng đến như là bầu trời đêm đầy sao trên biển vậy đó, hào quang bắn ra bốn phía, nhìn chăm chú vào ta tựa như cá mập gặp được con tôm nhỏ, hại ta trên mặt từng đợt thiêu đốt đến phát hoảng, vội vã mắng một câu ngươi ít nuôi mộng lớn liền nhảy xuống biển, cũng không để ý hoàng tử cấp thiết gọi tên ta ở phía sau.
Đêm hôm đó ta làm cái ác mộng, mơ thấy mình biến thành con tôm nhỏ trong miệng hoàng tử, sau khi tỉnh dậy ra một thân mồ hôi lạnh.
Ta không còn liều lĩnh ra ngoài khơi nữa, chỉ là núp ở đáy biển suốt ngày không có chuyện gì, ngay cả tiểu thuyết để dành trong điện thoại di động cũng không gợi nổi hứng thú của ta.
Chẳng biết vì cái gì ta bắt đầu xem không vô những tác phẩm triết học nổi tiếng thích nhất trước đây, trái lại một đầu chìm vào đại dương mênh mông của đam mỹ tiểu thuyết, xem một đống BL tiểu thuyết đề tài khác nhau cũng bị mìn nổ vô số lần.
Ta phát hiện rất nhiều tiểu thuyết đều có cốt truyện thường thấy thế này, sau khi tiểu thụ bất khuất bị tiểu công tà tứ lãnh khốc cường đại bắt lấy, rán ngược rán xuôi rán trái rán phải, rán rồi lại rán, rán rán sinh tình cuối cùng còn có thể yêu đến ngươi chết ta sống, cái thần kỳ của cốt truyện loại này là ở chỗ đó, rán như thế cư nhiên không có rán nát, còn có thể bưng lên mâm làm bữa tiệc lớn, mà mọi người thì rập khuôn ăn đến tân tân hữu vị.
Càng dọa người chính là, cao độ H của những đam mỹ tiểu thuyết này, chi tiết miêu tả thì kỹ càng, kịch giường thì thao thao bất tuyệt, làm hại “xử cá” ngây thơ ta đây xem đến khoảnh khắc mặt đỏ tim đập, lại trận trận da đầu tê dại. Có một lần xem xem, tiểu công bên trong đột nhiên biến thành khuôn mặt hoàng tử, hại ta quát to một tiếng, đem sách ném tới trên đầu một con cá mực đang phun mực, nện đến nó thất điên bát đảo, bị nó truy sát non nửa cái hải dương.