Câu Chuyện Phù Sinh

Chương 1: Q.15 - Chương 1: DẪN




✣ Ma ong ✣

DẪN

Cưỡi lạc đà chạy đua quả thực là một trò hay có lợi cho sức khỏe và tinh thần. Nhờ có trò này, để tôi tính xem nào, về cơ bản trong vòng một trăm năm nữa tôi sẽ khỏi cần rửa bát. Ngao Xí chửi mắng thậm tệ quân đoàn lạc đà của hắn, song lại bị bọn chúng phun nước bọt hôi rình đầy mặt.

Tuy chẳng có hoa thơm bướm lượn, sơn thủy hữu tình, chỉ một sa mạc đơn điệu, cũng đã vô cùng vui vẻ. Không nhớ rõ trước đây có ai đó, có thể là chính tôi, từng nói rằng – đi đâu không quan trọng, quan trọng là đi cùng ai.

Ngọn nguồn của tất cả mọi niềm vui vẻ và thú vị, dường như đều nằm trong câu nói này.

Đêm nay, tới lượt áo đen số ba kể chuyện. Trong toàn bộ đám áo đen, gã số ba hình như là người gầy nhất, lại lúc nào cũng lom khom cái lưng, cứ như chỉ muốn dùng cả chân lẫn tay để đi lại, trông cực xấu.

Gã nhét mình vào trong một đống đệm mềm êm ái, nửa nằm nửa ngồi như kẻ không xương, trong miệng phát ra những tiếng “vo vo vo”.

– Hâm à! Kêu cái quái gì thế?

Ngao Xí quơ một quả táo ném thẳng về phía gã. Áo đen số ba giơ tay bắt gọn, cười hi hi, nói:

– Các vị cảm thấy âm thanh vừa rồi là tiếng gì?

– Không phải là muỗi thì là ong. – Tôi đáp.

– Là ong mật. – Áo đen số ba búng tay đánh tách – Nào, vậy thì tôi sẽ kể chuyện về ong mật! Nữ hoàng điện hạ vạn phúc!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.