Trần Nguyên thăng cấp.
Nguồn năng lượng thuần khiết, khổng lồ tràn vào thể nội của hắn như một trận đại hồng thủy, thanh thế to lớn, không thể chống lại. Khí tức của hắn đang dâng lên cao một cách nhanh chóng, tja như một ngọn núi lửa ngày trước thời điểm phun trào.
Tuy nhiên, những biến hóa này không là gì so với thế giới tinh thần của hắn. Tại đây, tâm trí của Trần Nguyên rơi vào trạng thái huyền diệu khó lường. Vô số pháp tắc huyền ảo trở nên thật rõ ràng với hắn, chân lý áo nghĩa của thế giới chưa bảo giờ trở nên rõ ràng với hắn hơn thế. Chúng hiện lên trước mặt hắn, dễ hiểu như là phép toán cộng của học sinh tiểu học vậy. Chỉ một ánh mắt liếc qua, hắn liền xem thấu quy tắc của thế giới, vĩnh viễn không bao giờ quên. Cảm giác này tựa như là đốn ngộ, nhưng lại không hẳn là đốn ngộ. Nếu như phải nói, vậy thì trạng thái này phải mạnh hơn đốn ngộ gấp trăm lần, nghìn lần.
Giờ đây, đạo hạnh của Trần Nguyên đang tăng lên với tốc độ còn nhanh hơn cả tu vi hắn tích lũy.
Bất quá, Trần Nguyên cũng nhìn ra rõ ràng, sự khác biệt giữa thăng cấp tại thí luyện và đánh giết Tà Ma thu hoạch tu vi tại Vân giới.
Nếu như nói, đánh giết Tà Ma tại Vân giới, đạo hạnh tăng trưởng bằng cách thế giới mở ra quy tắc huyền diệu vận hành của thể giới, quán thân quy tắc đó vào trong lòng tu sĩ. Cách làm này thật giống như mở ra đáp án của một bài toán cưỡng ép cách giải của nó vào đầu của các học sinh, người người như một, tuân tuân theo khuôn mẫu đó vậy.
Mà trái ngược lại, thăng cấp tại thí luyện, đạo hành tăng trưởng rất khác biệt. Trần Nguyên có cảm giác, hắn giống như vừa đạt được trạng thái đốn ngộ, rồi quá trình này được gia tốc lên nhiều lần, nhồi nhét nó vào trong khoảng thời gian nửa canh giờ. Thứ hắn thu hoạch được không phải là đạo vận huyền diệu của thế giới mà chính bản thân sở học lĩnh ngộ của hắn trong quá khứ được thôi diễn, phát triển.
“Cảm giác cứ như ta vừa hoàn thành bế quan khổ tu ba năm vậy. Đạo hạnh tăng trưởng ổn định vô cùng.”
Nếu như nói, cách thức đạo hạnh tăng trưởng tại Vân giới giống như người ta mở ra sách giải, cưỡng ép mang lời giải của bài toán vào đầu học sinh, vậy thì cách thức tăng trưởng đạo hạnh tại nơi này thật giống như cưỡng ép gia tốc tư duy của một học sinh trong thời gian ngăn, để hắn có thể tự mình tìm ra lời giải trong nhát mắt.
Với Trần Nguyên, cả hai cách làm này không có hơn, có kém. Một phương thức trợ giúp tu sĩ lĩnh hội đạo vận sao mà đa dạng, trong khí một phương thức khác thì khiến tu sĩ thiên hướng đi thăm dò chiều sâu.
Mỗi một cách đều có lợi ích và điểm mạnh của riêng nó.
Đặc biệt là với tu sĩ trẻ tuổi, cảnh giới còn thấp, chưa cần độc đoán tu luyện một đạo, vậy thì biết càng nhiều, nền móng càng vững chắc, sau này càng dễ dàng đi được xa.
...
Trần Nguyên chậm rãi mở ra đôi mắt. Hắn cảm thụ trạng thái của bản thân. Tu vi của hắn bất thình lình đã đạt tới Tứ phẩm tầng hai đỉnh phong. So với tu vi tầng hai cao đoạn, sức mạnh của hắn tăng trưởng gần ba phần mười. Nếu như lại đối mặt hắn của ngày hôm qua, Trần Nguyên có tự tin áp đảo đối phương, mạnh mẽ trấn áp hắn.
Cảm nhận sức mạnh của bản thân lưu chuyển trên từng thớ thịt, Trần Nguyên không khỏi bật thốt: “Chẳng trách Như Yên nói rằng đây hết thảy là chân thật. Cảm giác thực lực tự thân toàn diện nằm trong chưởng khống này đúng là giả không được.”
Tất nhiên, để hắn vui mừng không gì sánh bằng vẫn là đạo hạnh tăng trưởng mạnh. Đây mới là mục đích chân thực của sự tồn tại phân thân của hắn.
Cùng lúc này, Lữ Như Yên cũng hoàn thành thăng cấp.
Ngày vừa rồi, dù nàng còn có chút luống cuống tay chân nhưng khi phải đối mặt với quá nhiều Tà Ma cũng một lúc, bất quá, thu hoạch của nàng chẳng nhỏ chút nào.
Gần năm triệu điểm kinh nghiệm.
Đó là một con số khổng lồ, vừa đủ để nàng tiếp tục thăng cấp thêm một lần nữa.
Lần này, nàng chỉ là đột phá một tiểu cảnh giới mà thôi, không phải là một tầng cảnh giới từ tầng hai lên tầng ba, cho nên đòi hỏi về điểm kinh nghiệm cũng không lớn như trước. Chênh lệch giữa hai lần cơ hồ là gấp đôi.
Chỉ mất hai khắc đồng hồ, tu vi của Lữ Như Yên đạt tới Tứ phẩm tầng ba trung đoạn.
“Chúc mừng phu nhân lại có đột phá.” Trần Nguyên tươi cười đi đến trước mặt nàng.
Lữ Như Yên khẽ lườm hắn một chút. Gương mặt nàng hơi đỏ, bờ môi khẽ cắn, biểu lộ như chần chờ trong giây lát. Sau cùng, nàng nói, giọng nói nhẹ như muỗi: “Cảm tạ phu quân.”
“A? Cái gì?” Trần Nguyên kinh ngạc, không thể thể tin vào tai mình.
Hắn đứng ngây ngốc tại đó, chân chân nhìn nàng hồi lâu, đầu óc trống rỗng, không có năng lực phản ứng. Cơ thể hắn cứng nhắc, các thớ cơ như co rút, ngay cả thể nội linh lực cũng ngừng vận chuyển.
Gặp hắn bộ dáng này, Lữ Như Yên vừa tức vừa buồn cười.
“Hừ.” Nàng hự nhẹ một tiếng tựa như bất mãn ròi xoay người bỏ đi.
Sau lưng, nàng còn để lại một câu nói: “Trần công tử không cần hâm mộ, sớm muộn công tử cũng đột phá tầng hai, bước vào tầng ba mà thôi.”
Lúc này, Trần Nguyên mới lấy lại tinh thần. Nhìn theo bóng lưng nàng rời đi. Hắn tiếc nuối.
Quá chậm.
Phản ứng vừa rồi của hắn là quá chậm.
“Ai... Quá đáng tiếc.” Hắn không khỏi thở dài buồn bực.
Bất quá, nàng nói hắn không cần hâm mộ?
Này thì không hẳn là đúng. Hắn đích thực là hâm mộ nàng. Trần Nguyên nhìn vào bảng thông tin thí luyện. Hắn buồn bực. Lấy tình trang của hắn, thí luyện đánh giá, muốn đột phá Tứ phẩm tầng hai, bước vào tầng ba, chí ít cần xấp xỉ...
Một trăm bốn mươi triệu điểm kinh nghiệm.
Đích thực là một con số kinh khủng.
Dẫu biết rằng, đột phá một tầng cảnh giới khó khăn hơn nhiều một tiểu cảnh giới nhỏ, nhưng chênh lệch này thật sự quá lớn.
An ủi duy nhất là, từ bây giờ, các đàn Tà Ma xuất hiện đều do Tứ giai hậu kỳ Tà Ma thống lĩnh.
Tại Vân giới, Trần Nguyên chính là liên tục hủy diệt những đàn Tà Ma kích thước cỡ này, thậm chí là có cả nửa bước Ngũ giai Tà Ma xuất hiện, tu vi mới đột phá không ngừng mấy tiểu cảnh giới nhỏ. Đến mức đột phá Tứ phẩm tầng hai, thành tựu Tứ phẩm tầng ba, hắn vậy lại may mắn, cảm ngộ mấy ngàn cuốn công pháp, kinh thư của Ngọc Lâm hồ, thu hoạch được cảm ngộ ba ngày ba đêm, một đường đột phá. tất nhiên, những chuyện này đều là của tương lai, không phải là Trần Nguyên của bây giờ có thể biết đến.
...
Những ngày tiếp theo, tình huống không thay đổi nhiều. Thực lực của những đợt Tà Ma tấn công dần tăng lên, nhưng biên độ không lớn, đoán chừng tương đương với Tứ phẩm tàng bảy sơ đoạn Thượng nhân tăng lên thành tầng bảy trung đoạn, cao đoạn. Số lượng Tà Ma mỗi đàn cũng từ hai trăm triệu dần đạt tới mốc hai trăm năm mươi rồi ba trăm triệu cá thể.
Trần Nguyên mỗi ngày đều đặn thu hoạch mười hai đến mươi lăm triệu điểm kinh nghiệm.
Lữ Như Yên ngược lại là thuận lợi. Liên tục chiến đấu với số lượng lớn Tà Ma để nàng quen thuộc xử lý kẻ địch có số lượng khổng lồ đến như vậy. Càng quan trọng hơn, phía sau nàng có Thiên Lan bảo hộ lấy. Chỉ cần có Tà Ma nào thoát ra, Thiên Lan lập tức sẽ tiêu diệt.
Lúc này, Lữ Như Yên chính là được Thiên Lan mang đi kéo cấp. Tiến bộ của nàng tăng lên đột ngột.
Ngày thứ hai, nàng thu hoạch được hơn sáu triệu điểm kinh nghiệm, trực tiếp đạt được lần đột phá nữa. Tu vi của nàng tiêu thăng tới Tứ phẩm tầng ba hậu kỳ.
Ngày thứ tư, nàng tiếp tục đột phá, cảnh giới đứng vững tại Tứ phẩm tầng ba đỉnh phong, trọn vẹn cao hơn Trần Nguyên một cái tiểu cảnh giới.
Kết thúc ngày thứ sáu, Trần Nguyên đã có trên dưới chín mươi triệu điểm kinh nghiệm. Hắn buồn bực, hắn còn kém khoảng cách đột phá gần năm mươi triệu điểm kinh nghiệm đâu.
Lữ Như Yên cũng vậy. Nàng muốn đột phá Tứ phẩm sơ kỳ, đặt chân Tứ phẩm hậu kỳ tầng thứ, cần chí ít gần bốn mươi triệu điểm kinh nghiệm. Mấy ngày này tích lũy, trừ đi hai lần độ phá, nàng hiện tại chỉ còn lại chừng mười bảy, mười tám triệu điểm mà thôi.
...
Tới một ngày này, thực lực của đợt Tà Ma tấn công lại đúng hẹn tăng lên.
Thủ lĩnh của mỗi đàn Tà Ma đã sở hữu sức mạnh tương đương với Tứ phẩm tầng tám Thượng nhân. Quy mô của mỗi đàn Tà Ma đã tiếp cận năm trăm triệu.
Số lượng Tà Ma quá đông, thực lực lại chẳng yếu chút nào.
Lúc này, mạnh như Trần Nguyên đều cảm thấy áp lực. Nếu như chỉ đơn giản là đánh bại đối phương như hắn làm tại Vân giới, như vậy thì không có gì khó. Tuy nhiên, muốn bảo toàn thành Chi Lăng không nhận bất cứ hao tổn gì, vậy thì độ khó lại ở một cấp độ hoàn toàn khác.
Hắn đã như vậy, huống chi là Lữ Như Yên vốn yếu hơn hắn một chút, nàng chịu áp lực so với hắn còn lớn hơn nhiều. Trong tình huống Tà Ma tấn công từ bốn phía, Trần Nguyên rất khó để hỗ trợ nàng hiệu quả.
“Có muốn hay không sử dụng đến lá bài tẩy?” Trần Nguyên đang âm thầm cân nhắc.
Thậm chí, hắn cũng đang cân nhắc, có nên hay không mượn sức Thiên Lan. Bất quá, nếu mượn sức của nàng, vậy là thiếu nhân tình. Cái này cần phải trả. Trả nàng cái gì cũng là điều cần suy xét cẩn thận.
Thế mà, dưới tình huống áp lực lớn đến như vậy, Lữ Như Yên liền...
Bật Hack.
Đúng thế, nàng trực tiếp gian lận.
Đối mặt với hai đàn Tà Ma, quân số tiếp cận một tỷ, được dẫn dắt bởi hai tồn tại cấp bậc Tứ phẩm tầng Thương nhân, một đoán sen trắng thuần như Bạch Ngọc từ giữa mi tâm của nàng bay ra ngoài.
“Bạch Ngọc Thánh Liên.” Trần Nguyên giật mình.
Đây lá Thánh phẩm cấp bậc bảo vật mà bọn hắn gặp được không lâu trước đó. Nó cũng là thứ trấn áp phía trên Trấn Tà giếng. Sau cùng, ý chí của Tà Thần, Bạch Ngọc Thánh Liên cứ như vậy tiến nhập thể nội của Lữ Như Yên, trở thành bảo vật của nàng.
Trần Nguyên chưa từng nghĩ tới, Bạch Ngọc Thánh Liên sẽ xuất hiện tại thời khắc này.
Tuy nhiên, một màn càng kinh tâm động phách hơn xuất hiện ngay sau đó. Bạch Ngọc Thánh Liên đột nhiên bộc phát ra ánh sáng rực rỡ, soi rọi khu vực phạm vi trăm vạn dặm. Một cỗ sức mạnh khủng khiếp che phủ lên toàn bộ trời đất, mãnh liệt như hàng tỷ vì sao đồng loạt bùng nổ, tạo ra cảnh tượng hùng tráng nhất vũ trụ.
Kế đến, cỗ năng lượng khủng bố ấy hóa thành một chùm sáng khổng lồ, kinh khủng và dữ dội, chiếu thẳng về hướng một tỷ Tà Ma. Trong một nháy mắt, toàn bộ Tà Ma đều biến mất. Chúng hoàn toàn bốc hơi không để lại vết tích.
Cả không gian lâm vào tĩnh mịch.
Tất cả mọi người dừng lại động tác trong tay.
Thậm chí, ngay cả Thiên Lan, người vốn luôn lãnh đạm, bây giờ cũng phải hướng con mắt tràn đầy hứng thú đến Lữ Như Yên.
Trần Nguyên thì lo lắng, dùng toàn bộ sức mạnh, nhanh chóng đánh tan đàn Tà Ma phía trước, rồi phi hành hướng Lữ Như Yên.
Hắn bận tâm hỏi: “Phu nhân, vừa rồi là có chuyện gì xảy ra?”
Lữ Như Yên lúc này nào có tâm tình để ý xưng hô của hắn. Nàng theo bản năng, bất giác đáp lại: “Phu quân... ta... ta cũng không biết. Ta chỉ cảm thấy có thể sử dụng sức mạnh của Thánh Liên. Sau đó... không nghĩ tới thì đạt tới kết quả như vậy.”
“Phu nhân có cảm thấy điều gì bất thường sao? Thánh Liên nằm trong khống chế sao?”
“Không có gì điều gì bất thường. Ta cũng không cảm thấy thân thể xảy ra thay đổi bất lợi nào. Phu...” Nói tới, nàng giật mình đỏ mặt, hơi lườm hắn một chút, rồi nhỏ giọng nói tiếp: “Thánh Liên vẫn nằm trong khống chế. Ta có có thể hoàn toàn điểu khiển nó như tay chân mình vậy, không có bất cứ tổn hại hay tai họa ngầm nào.”
Trần Nguyên lại liên tiếp xác nhận thêm nhiều điều nữa, sau đó lại sử dụng Khởi Nguyên nhãn để xác định tình tràn của nàng, đảm bảo chắc chắn nàng không ra điều gì ngoài ý muốn thì hắn mới yên tâm lại.
“Xem ra, Bạch Ngọc Thánh Liên hoàn toàn nhận khống chế của phu nhân. Sau đó, phu nhân hẳn là có thể tự nhiên sử dụng nó.”
Dừng lại một chút, hắn lại bổ sung: “Bất quá, phu nhân cũng không cần gắng gượng vận dụng nó. Dù sao Bạch Ngọc Thánh Liên cũng là Thánh phẩm cấp bậc bảo vật, đều động nó hẳn gây nên gánh vác không nhỏ.”
Lữ Như Yên khẽ mỉm cười, nói: “Phu quân không cần lo lắng. Ta điều khiển Thánh Liên rất thông thuận, cũng rất tự nhiên, không chịu gánh vác nào cả.”
Trần Nguyên hơi cau mày, tâm thần lâm vào suy tư.
Cái này không hợp lý, không phù hợp với thường thức. Một Tứ phẩm Thượng nhân, nếu như cưỡng ép điều động Ngũ giai pháp khí, hắn chẳng những gặp phải vấn đề suy kiệt linh lực mà ngay cả thần hồn cũng có thể nhận lấy tổn thương do gánh vác quá lớn áp lực.
Đó là Ngũ giai pháp khí mà thôi. Bạch Ngọc Thánh Liên, thân là Thánh phẩm cấp bậc bảo vật, phẩm giai cao hơn không biết bao nhiêu cấp độ, gánh vác lên tu sĩ tự nhiên là khổng lồ hơn không biết bao nhiêu lần..
“Vậy mà nàng vẫn có thể tự nhiên điều động như tay chân. Là do Nhược Thủy Thần thể của nàng áp chế Thánh Liên sao?” Trần Nguyên âm thầm suy tính.
...
Ngay sau đó, Trần Nguyên phát hiện, hắn được Lữ Như Yên mang đi kéo cấp. Nàng sử dụng Bạch Ngọc Thánh Liên đánh tan gần một nửa Tà Ma, rồi tọa trấn phía sau, dễ dàng quét sạch bất cứ Tà Mà nào còn để sót.
Cuối ngày, Trần Nguyên vừa lòng thỏa ý thu hoạch được năm mươi triệu điểm kinh nghiệm, vừa vặn đạt tới điểm đột phá.
Lữ Như Yên cũng có năm mươi triệu điểm kinh nghiệm. Con số khổng lồ này chẳng những đủ để nàng bước vào Tứ phẩm tầng bốn mà còn một hơi đạt tới Tứ phẩm tầng bốn trung đoạn mà vẫn còn dư lại chừng mười triệu điểm kinh nghiệm.
Ngày sau đó còn khoa trương hơn.
Lữ Như Yên lợi dụng Bạch Ngọc Thánh Liên áp chế mấy tỷ Tà Ma để cho Trần Nguyên thoải mái đánh hạ. Nàng lúc này đã không quá quan tâm tới việc thu hoạch điểm kinh nghiệm mà toàn lực trợ giúp Trần Nguyên.
Hắn rốt cuộc biết, cảm giác được người bao bọc là như thế nào.
Bốn ngày sau đó, Trần Nguyên thu hoạch ba trăm triệu điểm kinh nghiệm, một đường thẳng tắp đội phá tới Tứ phẩm tầng đỉnh phong. Lữ Như Yên thì sớm tại trước đó một ngày đạt tới Tứ phẩm tầng bốn đỉnh phong.
Lại tiếp qua ba ngày, cục diện không có bao nhiêu thay đổi.
Cho đến ngày thứ tư, rốt cuộc, thủ lĩnh của mỗi đàn Tà Ma đã có thực lực tương đương với Tứ phẩm tầng chín Thượng nhân, số lượng mỗi đàn Tà Ma đã lên tới tám, chín trăm triệu cá thể mỗi đàn và đang tăng dần theo từng ngày.
Nếu như chỉ có một mình Trần Nguyên đối mặt với tình huống này, hắn nhất định sẽ luống cuống tay chân. nhưng phía sau hắn còn có một Lữ Như Yên đang mở hack. Chẳng những thế, nàng còn lợi dụng Bạch Ngọc Thánh Liên áp chế đại bộ phận Tà Ma giúp hắn dễ dành hơn đánh hạ kẻ địch.
Cuộc tấn công này kéo dài trọn vẹn chín ngày. Đến hai, ba ngày cuối cùng, thực lực của Tà Ma thủ lĩnh đã chạm đến Nửa Bước Ngũ giai, số lượng Tà Ma mỗi đàn đã tiếp cận con số một tỷ.
Mỗi ngày, Trần Nguyên có thể thu hoạch tới trên dưới năm trăm triệu điểm kinh nghiệm, vừa đủ để hắn một lần nữa tăng vọt tu vi, vừa vặn đặt chân vào cảnh giới Tứ phẩm tầng năm.
Lữ Như Yên vốn không cần nhiều điểm kinh nghiệm như hắn để thăng cấp, cho nên, dù nàng không màng lấy điểm kinh nghiệm, tu vi của nàng vẫn xoàn xoạt đi lên, bất tri bất giác đạt tới Tứ phẩm tầng sáu sơ đoạn.
Trần Nguyên vốn cho rằng, những ngày bật hack vui vẻ sẽ còn tiếp tục kéo dài. Hắn lại không ngờ, ngay sau khi tiêu diệt xong toàn bộ Tà Ma trong cuộc xâm lược cuối cùng của ngày thứ chín, dị biến đột ngột phát sinh.